CON CHÓ ĐỘI NÓN MÊ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:22:50
Lượt xem: 4
đóng cửa quán cà phê lúc 11 giờ đêm. Con phố nhỏ ven hồ tắt đèn, chỉ còn ánh đèn vàng yếu ớt từ vài cửa hàng tiện lợi cuối đường. Đêm đó mưa phùn, loại mưa chỉ đủ khiến nền xi măng bóng loáng nhưng đủ để che giấu cái lạnh đang len lỏi qua từng lớp áo.
vốn định gọi xe về, nhưng quán trong một khu phố cũ, sóng yếu, gọi mãi . Đành tự bộ về nhà trọ cách đó tầm mười phút. Mưa nhỏ dần, chỉ còn tiếng gió thổi qua tán cây bên đường. đang lúi húi kéo khóa balo thì tiếng “tách… tách…” như tiếng móng vuốt gõ lên mặt đường.
ngẩng đầu.
Một con ch.ó đen giữa lối .
Nó nhỏ, chắc chỉ bằng ch.ó con vài tháng tuổi, lông ướt đẫm vì mưa. điều kỳ lạ nhất khiến khựng là đầu nó đội một chiếc nón lá tí hon, vặn đến kỳ lạ như riêng cho nó.
Không loại nón bán đồ lưu niệm . Chiếc nón đó tinh xảo, vành mỏng, dây quai bằng chỉ nâu, như nón của lớn thu nhỏ.
quanh, lẩm bẩm:
“Chó nhà ai trò …”
con ch.ó giống những con ch.ó bình thường. Nó yên, chạy đến, cũng chẳng sủa. Chỉ lặng lẽ . Ánh mắt nó… quá . Không ánh mắt vui mừng sợ hãi của ch.ó hoang, mà là ánh chủ đích, như thể nó đang quan sát . nuốt nước bọt, cố tỏ bình tĩnh như thể chẳng thấy nó. Tay đưa lên khóa cửa, tiếng móng "tách… tách… tách…", chậm rãi nhưng nặng nề như đang gõ thẳng da đầu, vang lên.
Lần , chắc nó đang thẳng về phía . lùi một bước, chân lạnh băng như đặt xuống hố sâu vô đáy. Con ch.ó dừng chỉ cách vài bước chân. Nước mưa trút xuống ào ào, nhưng quanh nó… kỳ lạ , khô ráo đến rợn , như thể từng giọt mưa đều tránh né nó. Rồi nó một việc khiến thắt , sống lưng se buốt như ai cắm một lưỡi d.a.o lạnh ngắt:
Nó cúi đầu, chậm rãi. Cái đầu ch.ó đen xì đội chiếc nón lá nghiêng nghiêng hạ xuống một góc hảo đúng kiểu con vẫn cúi khi chào . Chiếc nón lá đầu nó ướt một giọt nào, như thể nó giữa mưa mà một mái hiên vô hình nào đó.
dám thở.
Ngay lúc tưởng nó sẽ dậy, bước , nhưng nó giữ nguyên tư thế cúi đầu, từ trong cổ họng vang một âm thanh giống như giọng một đang cố gắng bắt chước tiếng chó, khàn đục, méo mó, như dây thanh quản dập nát từ lâu.
Một giọng nửa nửa ch.ó thì thầm:
“Chào… chủ… quán…”
vẫn ép sát cánh cửa, tim đập như phá tung lồng ngực. Câu đó… cái thứ giọng nửa nửa chó, như tiếng dây thanh quản mài bằng kim loại, vẫn còn xoáy trong tai .
Không khí trong quán ngưng đọng, đến mức mỗi thở đều như đang hít sương mù đặc quánh. qua lớp kính bên ngoài, cái hình dạng đen nhỏ xíu biến mất. mặt đường nơi nó … khô cong như ai thắp lửa sấy sạch. Không một giọt mưa nào chạm , như thể nơi đó thuộc thế giới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/con-cho-doi-non-me/chuong-1.html.]
---
bật chốt cửa, khóa hai , còn kéo cả cái ghế kê sát cửa cho chắc. Tay run đến mức tuột cả chốt. Sau đó vội kiểm tra điện thoại.
Rõ ràng mất sóng!
Màn hình đen phản chiếu gương mặt , trắng bệch, mắt trợn căng. toan gọi cho hàng xóm… nhưng báo . Thậm chí cả danh bạ cũng load chậm bất thường, như thể điện thoại hút cạn năng lượng.
Chưa bao giờ cảm thấy cắt đứt khỏi thực tại như lúc .
liếc ngoài nữa, và cái thứ đó xuất hiện. Ngay cửa quán, đúng chỗ con ch.ó , chiếc nón lá đặt ngay ngắn. Khô ráo đến mức đáng sợ. Vành nón bóng lên ánh đèn vàng mờ mịt, giống hệt cái đầu con chó...
dám gần, chỉ từ trong quán mà lưng lạnh ngắt. lùi trong vài bước thì
- Cạch.
Tiếng cửa kính… tự mở một khe nhỏ.
c.h.ế.t , chắc chắn khóa cửa, còn kê ghế . giờ cánh cửa nhích , chỉ bằng chiều rộng hai ngón tay, im. Không hề tiếng gió lùa rung lắc. cảm giác ánh mắt từ ngoài tối sâu hun hút dán chặt khe cửa đó. Lạnh buốt lan từ cổ xuống sống lưng.
nín thở, cúi xuống kiểm tra sàn, những dấu chân nhỏ, ướt át phủ kín nền nhà như chó. … giống chó, móng của chúng dài hơn, cong hơn. Vết ướt nước lan xung quanh. Chúng in nền gạch như những dấu mực đen đậm, rõ, sắc nét. Và kỳ lạ nhất: Chúng xuất hiện theo hàng, chỉnh tề, thẳng tuột, như in từng dấu một. Không bước bằng chân thật.
Nỗi sợ của lúc đó còn là “con ch.ó ”. Mà là cái thứ ngoài chó. Nó chỉ mượn hình một con chó.
lùi , nhưng dám xoay lưng. Cảm giác như chỉ cần đầu, sẽ thứ gì đó chạm gáy ngay lập tức. Không gian yên lặng kéo dài đúng 5… 6… 7 giây. Rồi từ góc tối quán, nơi ai, bỗng tiếng ma sát kẽo kẹt xuống sàn. giật phắt .
Góc phòng đen như miệng hang. thấy nó. Không rõ hình dạng cụ thể với một chuyển động nhỏ lùi sâu hơn trong bóng tối.
“Không thể nào…”
lẩm bẩm, giọng run bần bật.
Vì kiểm tra quán chỉ một giờ , cửa khóa, cửa sổ khóa. Tất cả đều khóa. Không thứ gì thể . dấu chân là bằng chứng rõ ràng. Có thứ gì đó ở trong quán từ khi kịp đóng cửa. Trong khoảnh khắc , ánh đèn trần… nhấp nháy một cái. Rồi tiếng ma sát dồn dập gần hơn, như thể nó đang dần dần tiến . bịt miệng, cố kìm tiếng thở mạnh.
Nó trong nhà, và đang len lỏi đó ở đây. Mục tiêu của nó, rõ ràng là .