CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA GIÁO SƯ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-10-23 11:41:56
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-10-23 11:41:56
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Chương 3
Trong buổi phỏng vấn cao học, chỉ thầy Trần là chống ý kiến của cả hội đồng, chọn vì thấy ở sự kiên trì và lòng ham học hỏi, đưa phòng thí nghiệm trọng điểm quốc gia của ông.
Ông cũng tin tưởng , giao cho một nghiên cứu sinh năm hai như phụ trách độc lập một tiểu đề tài quan trọng trong dự án quốc gia.
Phải thừa nhận, dù ông đôi khi mềm yếu mặt vợ, nhưng về học thuật, ông đúng là một thầy giỏi.
Ngay lúc còn đang trầm ngâm, điện thoại bất ngờ reo lên, là cô quản lý ký túc xá gọi, giọng hốt hoảng:
“Lâm Vy! Em mau xuống đây ! Thầy hướng dẫn của em… hình như phát điên , đang đập cửa lầu, tìm em việc gấp!”
vội xỏ dép chạy ban công, xuống.
Quả nhiên thấy Trần Kiến Quốc, ông ôm chặt chiếc laptop trong tay, đang hốt hoảng tầng, mặt mũi rối bù, ánh mắt đầy tơ máu, tay siết lấy máy tính như vật cứu mạng.
lập tức xuống tầng.
Thầy thấy , liền bước nhanh tới, thở gấp:
“Lâm Vy! Hồ sơ! Hồ sơ thế nào ?! Mau, để thầy ký xác nhận ngay!”
Giọng ông gấp gáp, cố chen trong ký túc xá.
đưa tay chặn .
Cơn giận đêm qua nguội, chỉ còn một sự lạnh lẽo mỉa mai.
ông , đầu tóc rối bù, áo quần nhàu nát, một giáo sư danh tiếng mà giờ trông chẳng khác gì mất hồn bật khẽ.
“Thầy Trần.” – , giọng nhỏ nhưng lạnh như thép.
“Thầy là vợ, là giáo sư, là hướng dẫn tiến sĩ. Làm ơn giữ cho một chút giới hạn đạo đức nghề nghiệp .”
dừng một chút, ánh mắt thẳng tắp.
“Sáng sớm tinh mơ ôm máy tính, chặn ký túc xá của nữ sinh chồng…”
ông từ đầu đến chân, chậm rãi từng chữ:
“... Thầy thấy như thích hợp ?”
Trần Kiến Quốc cố gượng , nụ còn khó coi hơn cả khi :
“Điện thoại thầy… hết pin thật mà! Đêm qua nó tự tắt nguồn, thầy nhận tin nhắn nào hết!”
ông , im lặng.
Lời dối , ngay cả chính ông cũng chẳng tin nổi.
Giọng ông càng lúc càng nhỏ, cuối cùng gần như là cầu xin:
“Lâm Vy… thầy xin em đấy, dự án thật sự quá quan trọng, mau lên, thời gian sắp hết !”
thêm, chỉ , mượn một chiếc bàn nhỏ của cô quản lý ký túc xá, ngay tại cửa , mở máy tính.
Đến bảy giờ bốn mươi lăm, hồ sơ nộp đúng giờ, kịp lúc hạn chót.
vì tối qua liên hệ với thầy, nên vài khâu phê duyệt trung gian còn thiếu khiến hệ thống báo :
“Quy trình tất, cần bổ sung thuyết trình phản biện.”
Người phụ trách bên Quỹ Quốc gia gọi điện tới, giọng lạnh lùng và đầy khó chịu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-ngang-nguoc-cua-giao-su/chuong-3.html.]
“Cách việc của học viện các thật thiếu chuyên nghiệp, để ấn tượng tệ cho phía chúng .”
Thầy Trần cúp máy, sắc mặt xám ngoét.
Ông hiểu rõ đề tài hầu như một đảm nhận phần lý thuyết và sáng tạo kỹ thuật, vượt qua hàng chục nhóm cạnh tranh để đến đây.
Một lúc , ông gọi lên văn phòng.
Lúc , Trần Kiến Quốc đ.á.n.h mất vẻ uy nghi của một giáo sư hướng dẫn tiến sĩ, giọng mang theo sự cầu khẩn:
“Lâm Vy, thầy em bỏ nhiều cho dự án . Còn vợ thầy… cô chỉ là sai vì lòng thôi. Em xem thể… phản biện bổ sung sắp tới, em đại diện nhóm, thuyết trình ?”
thẳng ông , hỏi ngược :
“Vậy thầy định để giải thích thế nào? Giải thích rằng vợ thầy vì ghen tuông cá nhân mà suýt khiến công sức ba năm của cả nhóm đổ sông đổ biển?”
“Hay giải thích rằng chính thầy, với tư cách là hướng dẫn, dung túng để cô phá hỏng một dự án cấp quốc gia?”
Ông cứng họng, lời nào.
Nhìn vẻ mặt khó xử của thầy, khẽ thở dài.
Dù , đây cũng là thành quả cật lực suốt gần hai năm trời, nỡ để nó tan thành mây khói.
Cuối cùng, gật đầu:
“ thể phản biện, nhưng thầy hứa với từ nay vợ thầy phép xen bất kỳ hoạt động nghiên cứu nào của phòng thí nghiệm nữa.”
Ông định đồng ý thì Chu Ngọc đột ngột lao phòng, nước mắt rưng rưng:
“Kiến Quốc! Anh đừng vì em mà khó xử nữa!”
“Lâm Vy giỏi giang như , chắc chắn sẽ từ chối giúp !”
Rồi bà nghẹn ngào, giọng yếu ớt ẩn chứa hàm ý khiêu khích:
“Tất cả là của em… vì em yêu quá nhiều, vì quan tâm đến sức khỏe của quá mức thôi.”
Ánh mắt bà liên tục liếc về phía , mỗi câu đều mang hàm ý mờ ám:
“Kiến Quốc , em chủ tịch hội đồng phản biện là Viện sĩ Lục Trấn Hoa, là đức cao vọng trọng, chắc chắn sẽ quý những tài năng trẻ như Lâm Vy chắc sẽ khó cô , đúng ?”
chỉ Trần Kiến Quốc, chờ xem ông sẽ chọn bên nào.
Ông thở dài, vẻ mặt miễn cưỡng, :
“Lâm Vy… chuyện đến nước . Phía Quỹ Khoa học coi trọng phần nghiên cứu của em. Hay là… em chịu khó một chút, gánh trách nhiệm, để chuyện êm xuôi nhé?”
bật .
“Thầy Trần, trong phạm vi công việc của , mục nào là chịu trách nhiệm vợ của thầy cả.”
thẳng mắt ông, liếc qua gương mặt tái mét của Chu Ngọc:
“ để quý bà mượn bình phong cho những trò rắc rối của bà .”
Trần Kiến Quốc chặn họng, mặt đỏ bừng tái nhợt.
Cuối cùng, ông gần như nghiến răng, buông câu nặng nề:
“Lâm Vy, em đừng quên, chính thầy là phá lệ nhận em từ một sinh viên bình thường phòng thí nghiệm trọng điểm. Làm nhớ ơn chứ.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.