CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA GIÁO SƯ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-23 11:41:54
Lượt xem: 95

 

Văn án:

 

vợ thầy đá khỏi nhóm nghiên cứu.

 

Trong tin nhắn thoại, bà gào lên:

 

“Cô là sinh viên nữ, tôn sư trọng đạo ? Nửa đêm còn quấy rầy thầy hướng dẫn của ?!”

 

hồ sơ xin đề tài cấp quốc gia của tới tám giờ sáng mai là hạn cuối .

 

Gửi email thì tài khoản chặn, điện thoại của thầy hướng dẫn tắt máy còn điện thoại văn phòng khoa thì lúc nào cũng máy bận.

 

Rạng sáng hôm , trời mới tờ mờ, thầy Trần Kiến Quốc ôm theo laptop, chình ình ký túc xá của .

 

quấn áo ngủ, ngáp :

 

“Thầy Trần, thầy là gia đình , ơn giữ chút giới hạn đạo đức nghề nghiệp . Sớm tinh mơ mà chặn ký túc xá nữ sinh như phù hợp ạ.”

 

 

Chương 1

 

Khi và thầy hướng dẫn Trần Kiến Quốc đang chốt lộ trình kỹ thuật cuối cùng cho đơn xin Quỹ Khoa học Tự nhiên Quốc gia thì cánh cửa cách âm nặng nề của phòng thí nghiệm đẩy hé một khe nhỏ.

 

Chu Ngọc cũng là vợ của thầy ló đầu .

 

Khi thấy , ánh mắt bà thoáng khựng .

 

Hai mắt đỏ hoe, giọng nghèn nghẹn, mang theo tiếng nức nở cẩn trọng hỏi:

 

“Kiến Quốc… em phiền hai việc ?”

 

Tay đang chỉ đồ thị mô phỏng dữ liệu bỗng khựng .

 

Thầy Trần cũng lúng túng sững tại chỗ.

 

Phản ứng , ông định bước tới đỡ bà , nhưng Chu Ngọc ấm ức lùi một bước, nước mắt rơi như chuỗi hạt đứt, lách tách ngừng.

 

“Xin … em cố tình nghi ngờ … Chỉ là… em , bảo rằng giáo sư với nữ học trò giỏi nhất thường dễ nảy sinh tình cảm… Em sợ…”

 

im lặng, chỉ khẽ gấp tập tài liệu dày cộp mặt.

 

Mặt Trần Kiến Quốc lúc trắng lúc xanh, giọng lắp bắp:

 

“Tiểu Ngọc, em đừng nghĩ linh tinh. Bọn chỉ đang bàn về đề tài, em đừng hiểu lầm.”

 

“Bàn đề tài …”

 

Chu Ngọc bật lớn hơn:

 

“Em Lâm Vy năng lực giỏi, trẻ như đăng mấy bài báo top đầu. Còn em… chẳng học hành gì nhiều, cũng giúp gì cho , chỉ vướng bận. … bàn đề tài học thuật mà cũng cần khóa trái cửa phòng thí nghiệm ?”

 

Thầy Trần cau mày, gương mặt ướt đẫm nước mắt của vợ .

 

Ánh mắt ông hiện rõ sự lúng túng, chỉ dàn hòa cho xong.

 

“Lâm Vy, em xem… là em ngoài , để thầy chuyện với cô ?”

 

dậy, cầm lấy chiếc USB bàn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-vo-ngang-nguoc-cua-giao-su/chuong-1.html.]

“Được thôi.” – đáp.

 

thầy Trần, sáng mai tám giờ, hệ thống nộp hồ sơ của Quỹ Khoa học Tự nhiên Quốc gia sẽ đóng . Nếu hôm nay chốt xong bản cuối, bộ kinh phí ba năm tới của nhóm nghiên cứu sẽ mất sạch.”

 

ngừng một chút, thêm, giọng điềm tĩnh:

 

“Thầy Trần, là học trò của thầy, nghĩa vụ giải quyết mâu thuẫn gia đình cho thầy.”

 

Nói xong, kéo cửa, bước ngoài.

 

Phía , chỉ còn gương mặt sững sờ của Trần Kiến Quốc, và tiếng đổi giọng the thé của Chu Ngọc vang vọng trong căn phòng.

 

Hành lang ngoài phòng thí nghiệm yên tĩnh đến rợn .

 

Chu Ngọc là vợ thầy Trần, chỉ là một bà nội trợ, công việc riêng.

 

Hai năm , khi thầy Trần xét duyệt danh hiệu “Giáo sư trẻ xuất sắc quốc gia”, bà liền lấy danh nghĩa “vợ thầy Trần” mà tích cực hoạt động trong học viện.

 

Từ đó, bà đối với nữ sinh trẻ quan hệ với thầy đều mang một kiểu thù ghét khó hiểu, nhưng nhờ danh phận phu nhân của giáo sư, xung quanh bà lúc nào cũng vài kẻ tâng bốc, a dua.

 

Lúc , bà đang tựa ở quầy cà phê công cộng của học viện, trò chuyện vui vẻ với mấy nghiên cứu sinh thuộc nhóm đề tài khác, giọng ngọt như mật.

 

Thỉnh thoảng bà che miệng , nhưng ánh mắt như những cái móc câu, cứ quăng về phía từng lượt một.

 

“Ôi chao, Lâm Vy đúng là đứa nhỏ quá chăm chỉ, xót ruột lắm. Con gái mà, cũng quan tâm đến bản chút chứ, chứ cứ cắm đầu trong phòng thí nghiệm hoài, đến lúc nhà , ông Trần Kiến Quốc nhà , thế nào cũng trách chăm sóc con bé cho mất.”

 

“Nhà mà, là trách nhiệm lắm, cứ nghĩ mắc nợ mấy đứa sinh viên trong nhóm. hoài: đừng đối xử quá, nhất là với sinh viên nữ, dễ khiến khác hiểu lầm lắm đó.”

 

Không khí xung quanh trở nên đặc quánh, những ánh mắt soi mói lẫn tò mò, phấn khích một cách đáng ghét.

 

như thấy, dồn bộ tâm trí hiệu chỉnh định dạng và soát cuối cùng cho bản thảo xin tài trợ.

 

Một tiếng đồng hồ , từng chữ trong hơn ba vạn từ, bấm lưu .

 

Đang chuẩn gửi bản cuối lên hệ thống nội bộ để thầy ký xác nhận điện tử, thì một đôi giày vải thêu hoa tinh xảo dừng bên cạnh bàn .

 

Chu Ngọc cúi xuống, trong tay cầm laptop của thầy Trần.

 

“Lâm Vy , vất vả cho em .”

 

ngây thơ như , khẽ lắc chiếc laptop trong tay:

 

“Kiến Quốc để máy tính ở chỗ , sợ suy nghĩ lung tung thôi mà. Dù thì, cũng đề phòng mấy cô ong bướm điều, mượn danh nghĩa học thuật để quyến rũ chồng khác chứ.”

 

Rồi giả vờ che miệng :

 

“Lâm Vy đừng hiểu lầm nhé, em ! Em chắc chắn chỉ gửi mấy tài liệu học thuật nghiêm túc thôi đúng .”

 

Giọng bà lớn, nhưng đủ để cả khu vực tự học đều thấy.

 

Từ bàn bên cạnh vang lên vài tiếng khẽ, nén nhưng vẫn rõ rệt.

 

mỉa mai:

 

“Ha, vợ chính thức còn đuổi theo đến tận đây, đúng là giữ giới hạn thật .”

 

Một giọng khác tiếp lời, giễu cợt:

 

“Còn gì nữa, hai mươi lăm tuổi mà nhóm đề tài quốc gia, chuyện chỉ dựa năng lực học thuật thôi ? Nói ai mà tin nổi chứ. Biết năng lực khác đặc biệt nổi bật thì .”

 

 

Loading...