CỐ THANH HÒA - Phần 14

Cập nhật lúc: 2025-09-01 14:09:08
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

14.

 

Ca ca thành .

 

Kể từ khi về kinh, tinh thần của ca ca ngày càng hơn, phụ cuối cùng cũng thể yên lòng.

 

Sau khi việc trọng đại cả đời của ca ca giải quyết, phụ bắt đầu nhắm đến .

 

Ta vội vàng lắc đầu, ôm lấy phụ buông:

 

 "Con gả , con ở bên phụ mãi mãi."

 

Ta dối, chỉ thích phủ tướng quân.

 

Phụ thở dài: "Thôi , tùy con , ai bảo con là con gái của chứ? Phụ nuôi con."

 

Ta hì hì.

 

Sau đó, phụ nảy ý định với Tiêu Thần, nhận Tiêu Thần con nuôi.

 

Tiêu Thần vui mừng bối rối, còn liếc một cái, ấp úng: 

 

"Đại tướng quân, con..."

 

Phụ kinh ngạc: "Sao thế, con cũng từ chối ?"

 

Ca ca một cách thấu hiểu, ghé tai phụ vài câu.

 

Phụ lập tức ha hả, ông Tiêu Thần, , vẻ mặt vô cùng hài lòng :

 

 "Thôi , chuyện hãy ."

 

Tiêu Thần thở phào nhẹ nhõm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-thanh-hoa/phan-14.html.]

Tiêu Thần đến tìm , chúng ghế đá trong sân chuyện.

 

Tiêu Thần vẫn luôn sống trong phủ tướng quân, đây mỗi ngày bữa tối đều đến đây tìm , chúng tán gẫu đủ thứ chuyện.

 

Cậu từng rằng cảm thấy vô cùng với .

 

Nếu năm đó đưa Lý gia, lẽ trải qua tất cả những chuyện đó, vì áy náy.

 

Từ khi Đông cung, sẽ kể cho những trải nghiệm ở đó.

 

Còn ngày tiên đế băng hà, trong hoàng cung loạn, lúc đó một thích khách xông lên, Tiêu Thần chắn mặt Thái tử.

 

Sau khi Thái tử đăng cơ, tin tưởng , bổ nhiệm thị vệ ngự tiền.

 

Ta , về kinh hai năm, sự đổi của Tiêu Thần gần như là da đổi thịt.

 

Mỗi ngày đều ở bên cạnh hoàng đế, dần dần mất vẻ bồng bột của thiếu niên, trở nên trầm hơn.

 

Lần , Tiêu Thần đột nhiên :

 

 "Phía bắc đang chiến sự, xin lệnh, để bệ hạ cử chiến trường."

 

Ta giật , chất vấn: "Huynh điên ? Chiến trường nguy hiểm như , sợ c.h.ế.t ?"

 

Tiêu Thần lắc đầu, : "Cô yên tâm, chỉ là một bộ lạc nhỏ gây rối thôi. Hơn nữa, theo Đại tướng quân học binh pháp bao nhiêu năm nay, cũng thực chiến chứ?"

 

Thực chiến, chẳng lẽ cứ chiến trường mới là thực chiến ?

 

Lần Tiêu Thần kiên quyết, nhanh đó lên đường, rời khỏi kinh thành.

 

Ca ca thấy cứ hờn dỗi mãi, bước tới chút buồn :

 

 "Muội còn tại nó cứ nằng nặc đòi chiến trường ? Nó lập công, lập công thì mới xứng với ."

 

Ta sững .

 

Loading...