Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

CÔ NƯƠNG NGỐC NGHẾCH VÀ HOÀNG TỬ MÁU LẠNH - 6

Cập nhật lúc: 2025-06-09 05:36:53
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Kỷ Xuyên…” 

 

Ta vừa khóc vừa níu lấy tay áo rộng của chàng : 

 

"Chàng có thể đưa ta đi gặp mẫu thân được không? Chàng là người tốt, mẫu thân từng nói nếu đi lạc gặp được người tốt thì người đó sẽ đưa ta về.”

 

Kỷ Xuyên cau mày sâu hơn, không biết lấy từ đâu ra một chiếc khăn tay rồi ném vào mặt ta:

 

“Ta không phải người tốt gì cả.”

 

“Ta cũng nói cho nàng một bí mật.” 

 

Chàng ghé sát tai ta: 

 

"Ta thực sự là tam hoàng tử g.i.ế.t người không chớp mắt.”

 

Ta lập tức nín khóc.

 

Vì dừng lại quá gấp nên ta nấc lên một cái.

 

Ta ngơ ngác nhìn Kỷ Xuyên, người đẹp như tiên trước mặt, rồi lắc đầu:

 

“Uyển Bình nói tam hoàng tử tên là Phó Tử Hoài, không phải Kỷ Xuyên.”

 

“Nàng cũng tên là Triệu Niễu Niễu, đâu phải Sở Niễu Niễu.”

 

Ta trừng lớn mắt: 

 

“Ta tên là Sở Niễu Niễu!”

 

Có vẻ không ngờ ta sẽ phản ứng như thế, Kỷ Xuyên lại bật cười.O mai d.a.o Muoi

 

Chàng như đang dỗ trẻ con: 

 

“Được được được, ta cũng chỉ là Kỷ Xuyên thôi.”

 

Nhưng rõ ràng chàng chính là tam hoàng tử.

 

Hôm sau ta đi theo sau chàng, thấy nha hoàn và gia nhân trên đường đều gọi chàng là “tam hoàng tử”.

 

Rõ ràng người ngoài đều nói dối.

 

Tam hoàng tử không xấu, cũng không phải người xấu.

 

“Cháu trai mang theo tân mẫu thân đến thỉnh an hoàng tổ mẫu.” 

 

Kỷ Xuyên dẫn ta bước vào một căn phòng, chàng quỳ xuống trước một vị lão nhân đang ngồi.

 

Ta cũng vội quỳ theo, lễ phép hành lễ: 

 

“Niễu Niễu thỉnh an hoàng tổ mẫu.”

 

Hoàng tổ mẫu mỉm cười: 

 

“Đều đứng lên cả đi.”

 

Ta đứng sau lưng Kỷ Xuyên, len lén ngẩng đầu nhìn bà.

 

“Nhìn gì đó?” 

 

Mới nhìn một cái đã bị bà bắt gặp.

 

Ta đỏ mặt, ngoan ngoãn đáp: 

 

“Hoàng tổ mẫu giống nội tổ mẫu của Niễu Niễu.”

 

Chỉ là nội tổ mẫu mất từ hai năm trước rồi.

 

Hoàng tổ mẫu bật cười, bà cười rất hiền hậu, càng giống bà nội hơn.

 

“Ai gia thấy Niễu Niễu, rất xứng với cháu.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-nuong-ngoc-nghech-va-hoang-tu-mau-lanh/6.html.]

 

Bà nói với Kỷ Xuyên.

 

Kỷ Xuyên nhẹ gật đầu: 

 

“Lời của hoàng tổ mẫu chí phải.”

 

Dáng vẻ chàng rất cung kính, giống y hệt phụ thân ta khi nói chuyện với nội tổ mẫu.

 

Khiến ta cũng không nhịn được đứng thẳng lưng lên.

 

“Con lui xuống đi, ai gia muốn nói chuyện riêng với Niễu Niễu.” 

 

Hoàng tổ mẫu phất tay bảo Kỷ Xuyên lui ra: 

 

"Hành cung này xa hoàng cung, phụ hoàng con cũng miễn lễ thỉnh an, không cần vất vả nữa.”

 

Ta cúi đầu, thấy tay Kỷ Xuyên bên cạnh siết thành nắm đấm.

 

Giọng chàng cũng trầm xuống: “Dạ.”

 

Đợi chàng rời khỏi phòng, hoàng tổ mẫu mới vẫy tay gọi ta đến gần.

 

Ta đi ba bước quay đầu một lần, nhìn theo bóng dáng Kỷ Xuyên đã khuất.

 

“Hình như chàng không vui.” 

 

Ta vô thức nói.O Mai d.a.o Muoi

 

Hoàng tổ mẫu cũng nhìn theo chàng, hỏi: 

 

“Ai?”

 

Tên Kỷ Xuyên sắp thốt ra, ta nhớ lại lời chàng nói tối qua, liền đổi giọng: 

 

“Tam hoàng tử.”

 

“Tử Hoài tính cách lãnh đạm, ai gia đã quen rồi.” 

 

Hoàng tổ mẫu xoa đầu ta: 

 

"Niễu Niễu đừng sợ.”

 

Ta lắc đầu: 

 

“Tam hoàng tử là người tốt, Niễu Niễu không sợ.”

 

Bà sững lại, liên tục gật đầu khen hay.

 

Bà còn khen ta xinh xắn, hiểu chuyện, là cô mẫu thân xứng đôi nhất với Kỷ Xuyên.

 

Dù ta không hiểu “xứng đôi” là gì, nhưng vẫn rất vui.

 

Hoàng tổ mẫu nói rất nhiều, phần lớn ta không nhớ rõ, chỉ nhớ bà nói Kỷ Xuyên rất đáng thương, cần được yêu thương.

 

“Niễu Niễu có thể làm người đó không?”

 

Cuối cùng bà hỏi ta. Ta gật đầu thật mạnh: 

 

“Niễu Niễu có thể!”

 

Buổi chiều hôm đó, ta ngồi trước bàn, hai tay chống má nhìn Kỷ Xuyên.

 

Chàng nhìn một bàn đầy đồ ăn vặt, rồi lại nhìn ta.

 

“Đây đều là món ta thích ăn nhất, ta bảo Xuân Sinh mang ra hết đấy.” 

 

Ta nhìn sang Xuân Sinh.

 

Xuân Sinh gật đầu xác nhận.

 

Loading...