Cô Ấy Đã Biến Mất - 6

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:26:06
Lượt xem: 597

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những trang nhật ký đó trở nên lộn xộn, đầy những nét vẽ nguệch ngoạc — khi là chữ, khi là hình, thậm chí còn vài ký hiệu kỳ lạ giống như totem của dân tộc thiểu , những đường nét uốn cong khó hiểu khiến nổi.

 

Giữa những nét chữ xiêu vẹo đó, thấy cô mấy từ — “tế điện”: “phục sinh”: “luân hồi”, dùng bút gạch mạnh tay xóa trong cơn giận dữ.

 

Đến trang cuối cùng của những bức vẽ, cô dường như vui vẻ trở trang giấy là một chú bướm vẽ theo phong cách chibi, bên cạnh là một khuôn mặt to tròn.

 

Sau đó, nhật ký bỏ trống suốt mấy trang liền.

 

Trong lòng dấy lên một cảm giác lạ lùng khó tả, vội vàng lật tiếp những trang phía .

 

Rồi — cuối cùng cũng chữ.

 

Là một ngày tháng.

 

mở to mắt , tim như ngừng đập — đó chính là ngày đầu tiên gặp Trúc Tâm.

 

Dưới dòng ngày tháng , chỉ đúng một câu bằng nét bút run run:

 

“Cuối cùng… cũng tìm thấy cô !”

 

13

 

chằm chằm dòng chữ , trong lòng đầy thắc mắc, hiểu Trúc Tâm gì.

 

Từ “cô ” trong câu … hẳn là chỉ .

 

“cuối cùng cũng tìm thấy ” là chứ? Chẳng lẽ… cuộc gặp gỡ giữa chúng là tình cờ?

 

Những trang nhật ký đó ghi những ngày hai chúng sống cùng thể thấy, Trúc Tâm lúc đó hạnh phúc.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Đọc những dòng chữ , cũng bất giác mỉm , nhớ quãng thời gian ấm áp đó.

 

lật đến một trang khác.

 

Nhật ký của Trúc Tâm:

 

“Một sự đổi nhỏ bé… thật sự thể đổi tất cả ? Chỉ là… ngờ khiến khác thương, điều đó khiến buồn.

 

“Quả nhiên, bất kỳ sự đổi nào cũng trả giá, nhưng hy vọng sẽ còn ai tổn thương nữa.”

 

……

 

Hôm ngã xe điện, Trúc Tâm dường như bứt rứt.

 

Trong nhật ký, cô liên tục vẽ mấy dấu “X” thật to.

 

“Tại ? Tại ? Tại vẫn thương? Tại vẫn là vết thương y hệt như ? Rốt cuộc là sai ở ?”

 

Câu nhiều , bên là một hàng chữ nhỏ —

 

“Thời gian… còn nhiều nữa. Mình đây?”

 

càng càng mơ hồ, chỉ đành tiếp tục lật sang trang kế.

 

Nhật ký của Trúc Tâm:

 

“Hôm nay đến nhà cô , cảnh cáo bọn họ.

 

“Nếu nhớ lầm, Triệu Tiểu Vĩ sắp gặp một tai nạn, nhưng chỉ dọa một phen, nguy hiểm đến tính mạng — đúng lúc thể dùng chuyện đó để hù dọa họ một chút.”

 

“Triệu Tiểu Vĩ hôm nay xuất viện.

 

“Họ nhận tiền chữa trị mà đưa, khi , trong mắt họ chút sợ hãi.

 

“Mình nghĩ… chắc họ sẽ dám đến gây chuyện nữa .”

 

……

 

Triệu Tiểu Vĩ — đó chính là tên em trai .

 

Thì , năm đó chính Trúc Tâm là giúp giải quyết rắc rối trong nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/co-ay-da-bien-mat/6.html.]

 

… câu “nếu nhớ lầm” mà cô ý gì?

 

vội vàng lật tiếp hơn mười trang, đến khi dừng ở trang nhật ký ngày khi Trúc Tâm mất tích.

 

Đó cũng là trang cuối cùng trong cuốn sổ.

 

Phần mở đầu chỉ vài từ ngắn ngủi —

 

“Sửa ”: “Nguồn gốc”, và “Kết cục.”

 

Trong đó, hai chữ “Nguồn gốc” cô dùng bút đỏ khoanh tròn thật đậm.

 

Bên , cô :

 

“Chỉ cần nguồn gốc biến mất, thì kết quả đều sẽ dòng thời gian dài dằng dặc ‘sửa ’ thành dáng vẻ ban đầu của nó. Mình hiểu .”

 

“Mình chuẩn thứ, nếu sẽ lo lắng, ảnh hưởng đến kỳ thi.”

 

“Cô học giỏi như , chắc chắn sẽ thi đỗ một trường , thể sống một cuộc đời khác.”

 

“Chỉ tiếc là… sẽ còn cơ hội thấy nữa.”

 

Tới đó, nhật ký của Trúc Tâm kết thúc.

 

Những trang đều trắng trơn.

 

Chủ nhân của cuốn sổ biến mất — và chính nó, cũng bỏ quên trong bóng tối sâu hun hút của nhà kho, mãi cho đến mười năm , mới một nữa thấy ánh sáng mặt trời.

 

14

 

Đọc xong cuốn nhật ký, ngẩn thật lâu.

 

vốn nghĩ trong nhật ký sẽ chút manh mối nào đó, giúp tìm tung tích của Trúc Tâm.

 

— nó chỉ kể câu chuyện quá khứ của cô .

 

Còn sự mất tích của Trúc Tâm… đến cuối cùng, vẫn là một màn sương mù dày đặc, chẳng thể chạm tới .

 

khẽ vuốt ve bìa cuốn sổ, thở dài, cẩn thận gấp nó .

 

Thế nhưng — ngay khoảnh khắc khép nhật ký, một tấm ảnh mỏng từ lớp kẹp trong bìa nhẹ nhàng rơi xuống đất.

 

cúi nhặt lên, và khi rõ nội dung bức ảnh, sống lưng bỗng lạnh buốt, kinh hãi đến mức bật thốt thành tiếng.

 

Đó rõ ràng là một bức ảnh cũ.

 

Trong ảnh là Trúc Tâm thời thiếu nữ, và bên cạnh cô — là “”, trông già nua và mệt mỏi hơn hiện giờ nhiều.

 

Trúc Tâm mặc một chiếc váy liền xinh xắn, một tay cầm quả bóng bay hình hoạt hình, một tay cầm xâu kẹo hồ lô, hướng về ống kính mặt , miệng nở nụ rạng rỡ.

 

Còn “” thì cũng tươi, vòng tay ôm chặt lấy cô.

 

Sau lưng hai chúng là cổng của một khu vui chơi mang tên “Thế Giới Kỳ Ảo”.

 

nơi — năm ngoái khi về quê, bạn học từng kể rằng ở vùng ngoại ô đang quy hoạch một khu đất lớn để xây một công viên giải trí mang tên “Thế Giới Kỳ Ảo”.

 

Dự kiến hai, ba năm nữa mới thể thành.

 

trong bức ảnh , công viên xây xong và đưa hoạt động từ lâu — phía là biển tấp nập .

 

Hai chân bỗng mềm nhũn, ngã xuống ghế sofa, miệng lẩm bẩm:

 

“Không thể nào… chuyện thể chứ?”

 

run rẩy lật mặt của bức ảnh.

 

Trên đó — là nét chữ của , ghi một dòng:

 

“Kỷ niệm sinh nhật 16 tuổi của Trúc Tâm — Mẹ yêu con, chúc con mãi mãi hạnh phúc. Ngày 21 tháng 3 năm 20XX.”

 

Loading...