Có Ai Đó Đang Ở Trong Nhà Tôi - Phần 8
Cập nhật lúc: 2025-04-15 12:26:11
Lượt xem: 258
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày sau đó, Chu Yếm đối với tôi rất tốt rất tốt.
Anh ta không chán ngán việc chăm sóc tôi.
Nhưng tôi vẫn không từ bỏ việc chạy trốn.
Chu Yếm cho tôi ba cơ hội.
Lần đầu tiên, tôi vừa mới ra khỏi khu phố, đã bị anh ta phát hiện và đưa về nhà.
Lần thứ hai, tôi rút kinh nghiệm và thành công lên được chuyến bay đi nước ngoài.
Chỉ là vừa xuống máy bay, tôi đã nhìn thấy Chu Yếm đang chờ đợi từ lâu.
Kết quả cuối cùng là kế hoạch trốn chạy biến thành kế hoạch du lịch.
Đây là lần thứ ba, tôi đã kiểm tra kỹ trên người, đảm bảo không có thiết bị định vị nào, sau đó, trên con đường đông đúc người qua lại ở nước H, tôi buông tay Chu Yếm ra.
Tôi ngồi xe chạy đến một khách sạn hẻo lánh và ở lại, vẫn không chắc mình đã thoát khỏi sự kiểm soát của anh ta chưa.
Bên ngoài bắt đầu có mưa nhỏ.
Tôi ôm Mimi: "Chị sẽ đưa em về nhà, chúng ta không sợ."
Trong khách sạn, tôi nhìn thấy một số tờ báo cũ.
Một tin tức thu hút sự chú ý của tôi.
[Kẻ g.i.ế.c người hàng loạt sa lưới, thông tin nội bộ của tổ chức bí ẩn được tiết lộ. ]
Hình ảnh đen xám không rõ lắm.
Nhưng tôi vẫn nhận ra người đó chính là Laure mà Chu Yếm đã nhắc đến.
"Muốn biết điều gì?"
Giọng nói từ phía sau xuất hiện đột ngột.
Tôi quay người mạnh, Chu Yếm nhìn xuống tôi từ trên cao, vẻ mặt thản nhiên.
Lần chạy trốn này vẫn kết thúc trong thất bại.
Dường như mỗi lần tôi chạy trốn, đều bị phát hiện và bị anh ta kịp thời tìm thấy.
Tôi từ bỏ.
Sau đó, tôi và Chu Yếm quay trở lại thành phố ven biển đó.
Tôi chuyển về khu vườn của mình, cùng với Chu Yếm.
Vào tháng thứ năm, Chu Yếm chuẩn bị một đám cưới bãi biển hoành tráng, chỉ có tôi và anh ta.
Sau tai nạn xe, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bước vào lễ đường kết hôn với ai đó.
Khi đó tôi nhạy cảm và cô đơn.
Mỗi ngày đều rất suy sụp.
Mãi về sau tình trạng mới dần tốt lên.
Khi đó tâm lý bị ảnh hưởng quá lớn, tôi thích ở một mình, không thích giao tiếp với người khác.
Sau khi mắt khỏi, tôi cũng không muốn đi giao tiếp xã hội.
Điều này ngược lại đã thỏa mãn tính chiếm hữu của Chu Yếm.
Sau khi kết hôn không có gì khác so với trước đó.
Chu Yếm là một người chồng rất đạt tiêu chuẩn thậm chí có thể nói là xuất sắc.
Tôi có thể cảm nhận được tình yêu không che giấu và sự chiếm hữu được kiềm chế của anh ta dành cho tôi.
Chúng tôi không có một lần cãi nhau.
Cuộc sống bình thản và ấm áp.
Ngày đó, tôi phát hiện Mimi đi lạc.
Tôi đã khóc cả một đêm, Chu Yếm sau khi cân nhắc lợi hại đã hứa sẽ tìm Mimi về cho tôi.
Sáng sớm hôm sau.
Tôi nghe thấy tiếng mèo kêu quen thuộc.
Tôi ôm Mimi vào lòng, mất đi rồi lại được về, nước mắt không kìm được lại rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/co-ai-do-dang-o-trong-nha-toi/phan-8.html.]
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Chu Yếm lau sạch nước mắt cho tôi, nhẹ nhàng vỗ lưng tôi.
Tôi nức nở hỏi: "Anh tìm thấy nó như thế nào?"
Chu Yếm hôn lên khóe mắt tôi, nói mập mờ: "Nó tự mình trở về."
Tôi nhìn Mimi trong lòng, chú ý đến chiếc chuông trên cổ nó.
Món đồ nhỏ này mà tôi luôn bỏ qua khiến tôi chợt hiểu ra.
Mọi thứ dường như không khó đoán nữa.
Tôi đưa tay nghịch chiếc chuông trên cổ nó, không nói gì trong một lúc lâu.
Chu Yếm im lặng rồi hỏi: "Muốn thay nó không?"
Tôi xoa đầu Mimi: "Cứ để vậy đi."
Người bên cạnh nghe câu trả lời hài lòng, dường như rất vui vẻ, anh ta ôm chặt tôi: "Hề Hề, tôi yêu em."
Tôi toàn tâm an ủi Mimi trong lòng, nhẹ nhàng cúi mắt xuống.
[Hồi kết] (Kết thúc thứ hai):
Đó là một buổi chiều đầy nắng, bên ngoài sân im lặng bị cảnh sát bao vây.
Tôi ôm Mimi, nhìn về phía Chu Yếm.
Anh ta vuốt mặt tôi, cong môi về phía tôi: "Không sao đâu, đợi anh trở về."
Dường như vào lúc này, anh ta vẫn tin rằng tôi còn trong tầm kiểm soát của anh ta.
Nói cách khác.
Vào lúc này, anh ta vẫn tin tưởng sâu sắc rằng tôi đã yêu anh ta.
Sau khi Chu Yếm bị cảnh sát đưa đi, tôi thu dọn hành lý, bế Mimi lên, trước khi ra đi, tôi tháo chiếc chuông trên cổ Mimi đặt trên bàn trong phòng khách.
Trước khi đến nơi này, tôi đã chuyển nhượng nhà ở thành phố A cho người khác.
Đó là một cặp vợ chồng.
Tôi nói với họ, phòng chứa đồ có vật dụng lộn xộn, hãy cố gắng đừng mở ra.
Đây chỉ là lời nói.
Tôi biết họ chắc canh ta sẽ mở phòng chứa đồ.
Trong đó có một chiếc tủ đông.
Bên trong cất giữ "tác phẩm" mà Chu Yếm mang đến.
Họ sẽ báo cảnh sát.
Sau đó, cảnh sát sẽ điều tra đến tôi.
Một người mù không thể hoàn thành việc g.i.ế.c người và giải phẫu tinh xảo như vậy.
Họ sẽ theo dấu tôi để tìm đến người bên cạnh tôi mà có nghi vấn lớn nhất là Chu Yếm.
Đây là cơ hội cuối cùng của tôi để rời xa anh ta.
Ở cửa là cảnh sát đến đón tôi.
"Cô Lâm, chuyến bay đi Thụy Sĩ khởi hành vào buổi tối, cảnh sát sẽ giữ bí mật về hành trình của cô."
Tôi gật đầu, ngồi lên xe.
Nhìn ra ngoài cửa sổ xe, khu vườn dần dần biến mất, tôi nâng đầu Mimi lên: "Mimi, cuối cùng chúng ta cũng có thể rời đi."
"Meo~"
Trên máy bay.
Tôi nhìn thành phố này lần cuối rồi nhắm mắt giả vờ chợp mắt.
Chu Yếm, có lẽ, tôi đã từng rung động vì anh ta.
Nhưng ai có thể đảm bảo rằng suy nghĩ của một kẻ biến thái sẽ không thay đổi?
Nỗi sợ hãi của tôi đối với anh ta chưa bao giờ biến mất.
Tôi đã trải qua một lần sinh tử, tôi sẽ không đánh cược mạng sống của mình để đặt cược vào tình yêu của anh ta có bao nhiêu phần thật, có thể duy trì được bao lâu.
Ai có thể đảm bảo rằng, mười năm hai mươi năm sau, tôi sẽ không trở thành "tác phẩm" xinh đẹp tiếp theo của anh ta. . .
Hết