CHUYÊN GIA NUÔI DẠY CON CÁI, CŨNG PHẢI HỌC CÁCH DẠY CON - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-07 15:38:24
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện đó trôi qua một thời gian.

 

Hạo Hạo bất ngờ gọi điện cho .

 

Thằng bé hí hửng khoe, cuối tuần đến nhà ba chơi.

 

hỏi: “Vậy con ở với ba luôn ?”

 

Hạo Hạo ngập ngừng ba giây.

 

Rồi bỗng tỏ vẻ kiêu ngạo: “Mẹ con ngốc lắm, rời con , con vẫn nên ở với thôi.”

 

.

 

“Con sợ cho con ăn vặt nữa ?”

 

“Dạo con ngoan lắm, mua nhiều đồ ăn vặt cho con luôn.”

 

“Thế cho ăn mì ?”

 

Thằng bé đắc ý: “Tuần còn ăn mì với con, thật mì gói cũng ngon đến thế.”

 

“Ồ… còn Tiểu Tiểu thì ?”

 

“Mẹ Tiểu Tiểu chỉ du lịch thôi, thứ Hai tuần sẽ về học cùng con!”

 

Nó kể với nhiều.

 

Nói vợ mới của ba thích nó lắm, nhưng em gái mới sinh quý nó.

 

Nó bảo thể thường xuyên đến nhà ba chơi.

 

ở trung tâm thương mại, nó thắng thêm 300 viên bi, gửi tài khoản của .

 

Để thể chơi thỏa thích.

 

Chúng thường xuyên gọi điện cho .

 

Dương Khiết cũng tịch thu đồng hồ điện thoại của nó nữa.

 

Chỉ đó, cô véo tai Hạo Hạo, bảo:

 

“Mai học , thức khuya, chuyện tiếp!”

 

vẫn ở cửa tiệm tạp hóa mỗi ngày.

 

Sống cuộc đời bình thản.

 

Cho đến một ngày nọ.

 

Hạo Hạo đưa tới một tờ tiền đỏ chót, hoành tráng đập xuống bàn :

 

“Cô chủ! Tính tiền!”

 

nó xách hai túi lớn đầy đồ, lưng còn dẫn theo một đám nhỏ.

 

Cả thằng bé từng cho nó hai đồng mua bi cũng mặt trong nhóm.

 

cầm tờ tiền lên, búng nhẹ một cái.

 

Nhướng mày hỏi: “Tiền ?”

 

Hạo Hạo lớn tiếng đáp: “Mẹ con cho tiền tiêu vặt đó!”

 

“Thật ?”

 

“Nếu tin, cô hỏi con cũng !”

 

Vì mấy chiêu “tác nghiệp” của cô Dương Khiết.

 

thật sự chút lo lắng.

 

Dù gì hôm nay cũng là một khoản tiền nhỏ.

 

định nhắn hỏi thử cô , thì thấy cô đăng bài mới mạng xã hội:

 

【Hôm nay sinh nhật con trai, cho nó 100 tệ mời bạn, mua gì cũng , hôm nay nó là nhân vật chính, nó lớn nhất!】

 

Dưới bài là tấm ảnh chụp chung của cô và Hạo Hạo.

 

Hai con hiếm khi rạng rỡ như .

 

Dưới bài còn bình luận của vài fan từng comment đây:

 

【Chị Dương, chị cho con tiền tiêu vặt mà? Không sợ nó mua bậy bạ đau bụng ?】

 

đó, mặt trời mọc từ hướng Tây . Trước bảo nên cho con ít tiền tiêu vặt, fan chị còn vô c.h.ử.i tơi bời đấy!】

 

【100 tệ lận đó, con trai chị mới 9 tuổi, cho một nhiều quá ?】

 

【Lại xài tiền nhà mấy , gì mà ý kiến nhiều thế!】

 

Thấy bình luận bắt đầu chiến .

 

Dương Khiết lập tức ghim bình luận lên đầu:

 

【Từ nay, con sẽ tiền tiêu vặt hàng tháng, bất kể nhiều ít, lập post bằng chứng.】

 

lập tức chụp màn hình .

 

Đề phòng lật mặt.

 

Hạo Hạo mua xong đống đồ ăn vặt.

 

Ngồi chễm chệ ở bậc thềm tiệm tạp hóa, lúc đúng kiểu “ lớn” trong đám trẻ con.

 

Đám nhỏ còn đều nó với ánh mắt ngưỡng mộ.

 

Có đứa ôm một đống thẻ bài, rủ nó chơi chung.

 

Có đứa lôi hoa quả trong cặp , đổi với nó.

 

Chỉ thấy một bé mặt đỏ bừng bước tới, : “Tớ giúp mang cặp, cho tớ một gói mì khô nhé?”

 

Hạo Hạo hào phóng lôi một gói mì từ túi:

 

“Cho , khỏi mang cặp giúp tớ.”

 

Cậu nhóc vui tới mức nhảy cẫng lên ba tấc.

 

“Hạo Hạo, từ giờ là bạn nhất của tớ!”

 

bước ngoài.

 

Vỗ vai Hạo Hạo, tỏ vẻ ghen tị: “Bạn nhất của là Dì ?”

 

Hạo Hạo xé một gói khoai tây chiên, đưa cho .

 

“Bạn nhất chỉ chia một gói khoai thôi ?” – cố ý trêu.

 

Hạo Hạo kéo áo , hiệu cúi xuống.

 

Nó ghé tai thì thầm:

 

“Tối nay con tiệc sinh nhật cho con, bảo con mời dì tới ăn cơm.”

 

Hả?

 

Mặt trời mọc đằng Tây thật ?

 

Dù gì giờ bà luôn khinh khỉnh, chẳng bao giờ thèm để mắt đến bọn “nhà nghèo” như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chuyen-gia-nuoi-day-con-cai-cung-phai-hoc-cach-day-con/6.html.]

 

Tối hôm đó, đầu đặt chân nhà Hạo Hạo.

 

Cuối cùng cũng tận mắt thấy ...

 

Khoảng cách đẳng cấp giữa với là thế nào.

 

Thì đời thật sự sống trong lâu đài.

 

thuê cả chục giúp việc.

 

xách quà tới.

 

Thì thấy Dương Khiết đang mặc tạp dề, từ vườn rau .

 

Trông khác với hình ảnh sang chảnh mỗi gặp đây.

 

Bình thường nào chẳng là đồ hiệu kín , trang điểm lộng lẫy.

 

Còn giờ để mặt mộc thế , suýt chút nhận .

 

“Làm gì thế, thấy ma ?” – cô nhướng mày, trừng mắt.

 

Còn hơn cả thấy ma chứ.

 

đặc biệt ghé thăm khu vườn rau mà cô Dương Khiết trồng riêng cho con trai.

 

Món nào hôm nay ăn cũng đến từ chỗ .

 

Dương Khiết giao rau hái cho giúp việc.

 

Rửa tay sạch sẽ, đồ mới tới chuyện với .

 

Hôm nay, ngoài mời , Hạo Hạo còn mời cả Tiểu Tiểu.

 

Hai đứa đang chơi trong vườn.

 

và Dương Khiết ở lầu vọng nguyệt.

 

Uống hoa cô pha.

 

Chỉ thấy khung cảnh hôm nay... kỳ lạ một cách khó .

 

Dù gì nay, mỗi gặp , bao giờ chúng hòa thuận như .

 

cúi đầu liếc ly , “Cái độc chứ?”

 

“Yên tâm, c.h.ế.t .”

 

Phù.

 

Đây mới là Dương Khiết – bản chính hiệu.

 

đặt ly xuống, : “Nói , tìm chuyện gì?”

 

tin cô mời đến chỉ để ăn cơm suông.

 

Ánh mắt Dương Khiết dừng Hạo Hạo đang chơi đùa đằng xa.

 

Rồi sang , ánh mắt bỗng sắc bén hẳn.

 

“Hôm đó ở bệnh viện tâm thần, những lời cô với Hạo Hạo, thấy hết .”

 

nhướn mày, ?

 

ngờ, cô giúp .”

 

cũng ngờ luôn, nghĩ thấy hối hận, lỡ c.h.ử.i là thánh mẫu.

 

“Thế nên quyết định, thuê cô giáo viên sinh hoạt cho Hạo Hạo.”

 

Hả?

 

Cái gì?

 

theo kịp mạch tư duy của Dương Khiết, “Cô chắc là định để – một bán tạp hóa – giáo viên của con cô ?”

 

Dương Khiết gật đầu.

 

hỏi bác sĩ, Hạo Hạo thật sự dấu hiệu trầm cảm nhẹ.

 

“Và nhận , chỉ khi ở bên cô, thằng bé mới thật sự thư giãn.”

 

Lúc cô điều , trông phần phiền muộn.

 

Còn với ánh mắt chút ghen tị.

 

“Nó tan học là chạy tìm cô chơi, xong mới nhớ tới của nó.

 

“Vậy nên cô dọn đến đây luôn , cũng thằng bé thích cô đến .”

 

Nghĩ đến việc sống cùng phụ nữ mặt...

 

rùng một cái.

 

“Ờm… còn trông tiệm tạp hóa nữa.”

 

trả cô gấp mười giá thị trường, mua tiệm tạp hóa đó.”

 

Tim nhịn mà run một chút.

 

Mười cơ đấy, cũng là tiền lớn chứ đùa.

 

“Cô yên tâm, trong thời gian giáo viên cho Hạo Hạo, trả cô mức lương 10.000 tệ mỗi giờ.”

 

Bao nhiêu?!

 

hít sâu một .

 

Hỏi : “Phải bao lâu?”

 

“Bao lâu cũng , cho đến khi Hạo Hạo cần cô nữa.”

 

thừa nhận, động lòng một cách đáng hổ.

 

cuối cùng vẫn từ chối.

 

Dương Khiết hỏi, chẳng lẽ điều kiện cô đưa đủ ?

 

lắc đầu.

 

Nhìn Hạo Hạo đang chạy gọi chúng ăn cơm.

 

“Thằng bé vui vẻ khi ở bên , vì chúng là bạn bè.

 

“Nếu trở thành giáo viên của nó, nó sẽ mất một bạn, cũng thể mất luôn niềm vui.”

 

Dương Khiết trầm ngâm.

 

dậy, đưa quyết định thể sẽ hối hận c.h.ế.t .

 

“Vậy nên, vẫn tiếp tục trông tiệm tạp hóa của . Dù , thằng bé cũng thích tới tiệm tìm mà.”

 

Dương Khiết bật .

 

tưởng cô giận vì từ chối.

 

thở dài :

 

“Giờ thì hiểu vì Hạo Hạo thích chơi với cô .”

 

(Hết)

 

Loading...