Như thể : Cái bãi chiến trường là cô gây , cô giải quyết .
ngờ chuyện thành thế .
Còn đang nghĩ xem dỗ ...
Thì thấy trong đám ở cửa một đàn ông xách cặp công vụ chen .
Trán ông đầy mồ hôi, chắc vội vàng chạy tới.
"Hạo Hạo, ba đây !" – Ông vội gọi lớn.
Tiếng im bặt.
Hạo Hạo như thấy cứu tinh, vùng khỏi tay , lao như viên đạn về phía ba, ôm chặt lấy ông.
Khóc nấc lên:
"Ba ơi!
"Nói với họ con điên !
"Con ở bệnh viện tâm thần, hu hu hu!"
Người đàn ông ôm chặt lấy con, hàm siết .
Ông liếc khắp phòng, ánh mắt dừng ở Dương Khiết.
Giọng ông tức giận mệt mỏi:
"Bao nhiêu năm mà em vẫn như ?! Nhất định dồn tất cả đến điên mới cam lòng hả?!"
Hai họ cãi to trong văn phòng.
sợ Hạo Hạo tổn thương, nên nhân lúc họ đang khẩu chiến kịch liệt, lặng lẽ kéo thằng bé phòng nghỉ bên cạnh.
rót cho thằng bé một ly nước ấm, nó lắc đầu, mắt vẫn đỏ hoe.
lấy một gói khoai tây chiên từ trong túi đưa cho nó, nhưng nó vẫn im lặng lắc đầu.
thở dài, xuống bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay lạnh toát của nó.
“Hạo Hạo, cho dì , con ghi điện thoại của dì, mấy hôm nay gọi cho dì?”
Hạo Hạo mím môi, cuối cùng cũng lên tiếng:
“Trước đây, con gọi cho ba, một cô trả lời máy, cô ba con ly hôn , bảo con đừng phiền họ nữa.”
Nó ngẩng đầu .
“Mẹ con gọi cho ba, giận, tịch thu luôn điện thoại của con.
“Dì ơi, con là đứa trẻ hư ?
“Họ đều ba ly hôn là vì con.”
đưa tay, nhẹ nhàng ôm lấy nó lòng, cằm tựa lên bờ vai gầy guộc của nó.
Vỗ nhẹ lên lưng nó, dùng giọng điệu bình tĩnh nhất thể :
“Hạo Hạo, lúc dì bằng tuổi con, ba dì cũng ly hôn.”
Cảm nhận cơ thể nó khẽ run lên, tiếp tục nhẹ nhàng :
“Lúc đó, dì cũng nghĩ là của . Sau mới , là do ba dì ngáy quá to khi ngủ, còn dì thì ngủ nhạy, nghỉ ngơi nên hai mới chia tay.”
dừng một chút, “Con thấy , đó là vấn đề của lớn, liên quan gì đến tụi cả.”
đẩy nó một chút, nghiêm túc hỏi:
“Vậy con thấy vì chuyện đó, dì là ?”
Hạo Hạo lập tức lắc đầu mạnh mẽ.
“Dì , dì còn đối xử với con hơn cả !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chuyen-gia-nuoi-day-con-cai-cung-phai-hoc-cach-day-con/5.html.]
đặt tay lên vai nó, ánh mắt trở nên nghiêm nghị:
“Không, con sai .
“Người yêu thương con nhất đời, vẫn là ba con.”
Trong mắt Hạo Hạo hiện lên vẻ mơ hồ và hiểu, như phản bác.
lau giọt nước mắt vương hàng mi của nó, tiếp tục :
“Mẹ con vì sức khỏe của con mà sẵn sàng cùng con ăn mì gói, dì thì như .
“Mẹ còn trồng hẳn một vườn rau hữu cơ chỉ để con ăn rau sạch, dì cũng .”
Hạo Hạo bĩu môi: “ con đuổi bạn nhất của con , còn con bệnh, dẫn con tới cái chỗ !”
khẽ, “ là con sai . Dù bà lo con học thói , lo con thật sự vấn đề, nhưng cách của bà sai.”
Những lời , để biện minh cho Dương Khiết.
Thực , dạo gần đây tình cờ lướt qua trang cá nhân của cô , gần như hết bài liên quan đến việc nuôi dạy Hạo Hạo.
Từ việc sắp xếp bữa ăn hàng ngày cẩn thận, đến nỗi lo lắng trong giao tiếp, đến định hướng sở thích cho con.
Cô ghi tỉ mỉ từng điều một, thậm chí nhiều lúc còn lên mạng xin lời khuyên.
Chỉ là cô quá cố chấp, tin rằng chỉ cách của là đúng, chịu bất kỳ ý kiến khác biệt nào.
Cuối cùng dùng thứ “tình yêu ngột ngạt” đó, đẩy con trai ngày càng xa .
nắm tay thằng bé, định dẫn nó tìm ba .
Vừa đầu .
Thì thấy hai họ phía từ lúc nào.
Trước đó hai còn đang cãi kịch liệt về quyền nuôi con.
Ba của Hạo Hạo cho rằng Dương Khiết quá bất về cảm xúc, còn phù hợp để chăm con.
Còn Dương Khiết nghĩ, ba Hạo Hạo tái hôn, chắc chắn vợ chồng họ sẽ thật lòng với Hạo Hạo, nên nhất quyết chịu buông tay.
Hai vốn tranh giành gay gắt là .
cuộc trò chuyện của chúng , họ cùng im lặng.
Bác sĩ Lý sắp xếp cho Hạo Hạo kiểm tra kỹ lưỡng và đ.á.n.h giá tâm lý.
Kết quả cho thấy Hạo Hạo dấu hiệu mắc bệnh tâm thần, nhưng biểu hiện nhẹ của trầm cảm.
Bác sĩ Lý nghiêm khắc phê bình ba Hạo Hạo một trận.
Sau khi cả nhà họ rời , bác sĩ Lý mệt mỏi ngả lên ghế, cảm thán:
“Haiz, mấy năm gần đây, phụ giống cô Dương càng ngày càng nhiều.”
“Lúc nào cũng nghi thần nghi quỷ, cứ nhất quyết dắt con đến đây, con bệnh.”
Ông ngừng , giọng đầy bất lực.
“ theo thấy, nhiều lúc, bệnh... chắc là đứa trẻ.”
bất chợt nhớ đến bộ dạng cực đoan của Dương Khiết ban nãy.
Không khỏi cảm thấy chút sợ hãi, nửa đùa nửa thật hỏi:
“Bác sĩ, nếu hôm nay cô cứ khăng khăng con bệnh, nhất quyết đòi giữ Hạo Hạo ở điều trị, bác sẽ gì?”
Bác sĩ Lý , mặt nở nụ khó đoán.
Ông ung dung kéo ngăn bàn, lấy một tờ đơn, đẩy về phía , nghiêm túc :
“Vậy thì mời phụ bài kiểm tra tâm lý , vì bệnh tâm thần là thể di truyền mà.”
: “…”