CHUYÊN GIA NUÔI DẠY CON CÁI, CŨNG PHẢI HỌC CÁCH DẠY CON - 4

Cập nhật lúc: 2025-12-07 15:37:50
Lượt xem: 249

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bác sĩ Lý là điều trị cho dì nhiều năm, chúng xem như là chỗ quen lâu .

 

Vừa đến hành lang tòa nhà hành chính, thấy cửa văn phòng bác sĩ trưởng tụ tập đông .

 

Y tá, nhà bệnh nhân, còn vài mặc đồ bệnh nhân đang hóng hớt.

 

Loáng thoáng thấy tiếng cãi vã gay gắt bên trong, giọng một phụ nữ đặc biệt chói tai.

 

chột , vội chen đám đông.

 

Trong văn phòng, bác sĩ Lý đang bàn việc, sắc mặt đen như đ.í.t nồi.

 

Còn đối diện ông, là một phụ nữ ăn mặc sang chảnh.

 

Mùi nước hoa quen thuộc xộc mũi.

 

Tiếp đó là tiếng quát chói tai của cô .

 

"Ba nó thần kinh mới ly hôn với !

 

"Giờ ông bảo nó bệnh thì là ? Bác sĩ , bệnh tâm thần là bệnh di truyền đó!"

 

Giọng bác sĩ kìm nén tức giận, phần nghiêm khắc:

 

" , con trai cô bình thường, cô đang nghi ngờ chuyên môn của ?"

 

Ông gõ tờ kết luận bàn, tỏ bất lực.

 

quen bác sĩ Lý bao nhiêu năm nay, ông luôn điềm đạm, ít khi nổi nóng như .

 

thấy đối diện là Dương Khiết, thấy... cũng hợp lý thôi.

 

khoanh tay, dựa khung cửa, lạnh nhạt mở miệng:

 

"Ồ, tưởng ai. Hóa là cô Dương. Cuối cùng cô cũng nghi ngờ bản ?"

 

Bác sĩ thấy là thì thở phào nhẹ nhõm.

 

"Cô quen cô ?"

 

thản nhiên : "Coi như quen ."

 

"Vậy cô khuyên nhủ cô , con cô bệnh, cô cứ khăng khăng là bệnh, đòi nhốt con viện điều trị."

 

Ban đầu chỉ định đến xem trò vui, tiện mỉa mai Dương Khiết vài câu.

 

đến đây, nụ giễu cợt môi lập tức biến mất.

 

Vừa hai tranh cãi rõ.

 

Giờ mới để ý, ở góc phòng một bóng dáng nhỏ bé co ro ghế.

 

Không lâu , đứa bé còn hào hứng chơi bi cùng .

 

Khi giúp bài toán, suy nghĩ nhanh nhạy, hiểu vấn đề chỉ một giảng, thông minh lanh lợi hơn cả bạn bè cùng tuổi.

 

tin, chỉ trong thời gian ngắn mà thành bệnh tâm thần.

 

Dương Khiết thấy chúng ai cũng như đang thần kinh.

 

Có chút sụp đổ.

 

lôi Hạo Hạo từ góc phòng , gào lên điên cuồng:

 

"Nó mà bệnh, thì lục sọt rác tìm gói gia vị của ăn dở l.i.ế.m hả?!"

 

Câu dứt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chuyen-gia-nuoi-day-con-cai-cung-phai-hoc-cach-day-con/4.html.]

Cả phòng lặng ngắt như tờ.

 

Một lúc , mới cất tiếng: "Hay là... cô thử mua cho con một gói mì ?"

 

Sau khi bác sĩ hỏi kỹ .

 

Mới hóa Dương Khiết từng mì gói cho sức khỏe.

 

Nên từ đến nay bao giờ cho con ăn mì gói.

 

Trong nhà cũng sẵn.

 

còn đem chuyện đó lên mạng khoe, con trai ngoan, từng ăn thực phẩm rác.

 

ấm ức : "Thức ăn ngoài chất bảo quản, con ăn đồ sạch, trồng hẳn một vườn rau hữu cơ, còn thuê trông coi hàng ngày, dễ dàng lắm chắc?"

 

lẩm bẩm nhỏ bên cạnh: " ăn bao nhiêu đồ rác đó mà vẫn sống nè."

 

Dương Khiết trừng mắt .

 

Rồi sang bác sĩ:

 

"Ông bệnh, tại bạn học trong trường ai chơi với nó?

 

" từng thấy nó dẫn bạn về nhà chơi, chẳng vấn đề về giao tiếp ?"

 

Nghe tới đó, nhịn bật , khiến cả bác sĩ Lý và Dương Khiết đầu .

 

trợn mắt: "Bạn bè? Cô Dương, đây Hạo Hạo một bạn cùng bàn tên Tiểu Tiểu đúng ? Có chính cô ép chuyển trường?"

 

"Chỉ vì một câu của cô, cô chặt đứt cả mạng xã hội của con . Bây giờ nó còn dám kết bạn nữa ? Có kết bạn thì cô cũng chấp nhận nổi!"

 

Dương Khiết tức giận: "Cái con Tiểu Tiểu đó, nhỏ xíu hư hỏng, còn xúi con ăn trộm vặt trong tạp hóa. Loại bạn bè đạo đức kém như thế, nhà chúng cần!"

 

Hạo Hạo, vốn im lặng nãy giờ, đột nhiên bật thốt lên: "Mẹ đừng nữa!"

 

Giọng run rẩy.

 

Ánh mắt tràn đầy oán hận.

 

"Con bao nhiêu , Tiểu Tiểu xúi con trộm đồ! Bạn thấy con tiền tiêu vặt, mua gì, bạn bè chê nên mới chia đồ ăn cho con!"

 

"Bạn bè con ai cũng tiền tiêu vặt, ăn gì, mua nấy, mua sticker cũng , chỉ con là !"

 

Cậu bé bật nức nở: "Mẹ ơi, con cũng bạn... nhưng bây giờ, chẳng ai thèm chơi với con nữa !"

 

Dương Khiết sững sờ lời con trai.

 

há miệng, định gì đó.

 

Hạo Hạo dùng mu bàn tay quệt nước mắt.

 

"Mẹ lúc nào cũng , chuyện gì cũng nghĩ đúng, còn con với ba gì cũng sai!

 

Chính vì thế mà ba mới rời xa , vì từng chịu lắng tụi con!"

 

Dương Khiết sững , sắc mặt trắng bệch.

 

Hiển nhiên ngờ con nhắc đến ba trong lúc .

 

Sau phút choáng váng, nước mắt cô tuôn trào.

 

"Mẹ nuôi con cực khổ như , con đối xử với thế ?

 

"Con đúng là giống y chang ba con, vong ân phụ nghĩa!"

 

Hai con, một ấm ức tức giận, một đau lòng tuyệt vọng, rống trong văn phòng.

 

Bác sĩ sang .

 

Loading...