CHUYỆN CỔ ĐỘC MIÊU CƯƠNG: DỊCH BỆNH - Chap 4

Cập nhật lúc: 2025-11-08 02:45:17
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

múc một bát canh. Quả thật ngon, thậm chí còn ngon hơn tất cả các món từng nấu đây.

Thấy uống hết một bát, vội vàng múc thêm, bát nối tiếp bát . cũng như thôi miên, uống liền bảy, tám bát. Đến bát thứ chín, đột nhiên đầu đau như nứt .

Âm thanh như tiếng hệ thống báo động vang lên ngừng trong đầu. ôm đầu, rằng uống nữa.

Mẹ đặt bát canh xuống, ánh mắt đầy vẻ thòm thèm nhưng thỏa mãn.

05.

Trong những ngày tiếp theo, tình trạng bốc cháy trong thôn xuất hiện ngày càng nhiều. Cứ như thể phong tục uống súp căn bản thể dập tắt ngọn lửa đang bùng lên .

Mấy đầu xảy chuyện, trong thôn còn cố gắng giả vờ, miệng lẩm bẩm: “Đỏ lửa đỏ của, đại cát đại lợi!”

Vài còn mang vẻ đau thương gượng gạo mặt. về , họ thậm chí thèm giả vờ nữa, còn ngày đêm mong ngóng: “Lại sắp bốc cháy ! Vàng bạc thì cứ càng nhiều càng chứ !”

Một đứa trẻ như hiểu, đối với dân của thôn , vàng còn quan trọng hơn cả một mạng .

Chẳng bao lâu, dân sống trong thôn mất ít nhất một phần năm. Những gia đình còn đều phất lên nhanh chóng, giàu vô cùng.

Chỉ Trưởng thôn già là lo lắng: “Ai da! Người càng ngày càng ít . Đừng để thôn thành nơi bỏ hoang thì đây!” Ông ngừng lẩm bẩm chuyện , cố gắng tìm cách giải quyết.

Những còn trong thôn triệu tập để họp vài . Mãi cho đến một tuần , Trưởng thôn mới tươi hớn hở, miệng còn lầm bầm câu cũ nữa.

...

Buổi tối, cửa nhà gõ.

quỷ gõ cửa, mà chỉ là tiếng gõ khẽ khàng, như sợ đ.á.n.h thức ai.

bước xuống giường xỏ giày, cửa phòng ai đó khóa từ bên ngoài. Cánh cửa phòng kẽo kẹt một tiếng, khép trong im lặng.

trằn trọc ngủ giường. Căn phòng của bắt đầu vọng những âm thanh kỳ lạ.

Âm thanh đó như tiếng đau đớn, nhưng xen lẫn một vài cảm xúc thỏa mãn nào đó.

Sáng sớm, mặt hồng hào hẳn lên.

hỏi : “Tối qua chuyện gì , ? Con kêu cả đêm.”

Mặt đỏ ửng, khẽ quát một tiếng: “Trẻ con thì đừng ngóng chuyện gì!”

Vài ngày , khi ngoài khu, vài đứa trẻ cùng tuổi cũng rằng chúng thấy những âm thanh kỳ quái trong phòng chúng. Nhiều đứa đó là tiếng gì, nhưng đều cảm thấy tò mò.

Thế nhưng, cửa phòng đóng kín mít, cửa sổ cũng dán báo , căn bản bên trong chuyện gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chuyen-co-doc-mieu-cuong-dich-benh/chap-4.html.]

Mãi đến khi cô bé lớn hơn bọn một chút đỏ mặt : “Chính là chuyện đó thôi… Mẹ cũng … Mình cả đêm nên ngủ .”

Chúng vội vàng xúm : “Chuyện gì? Kể mau!”

Cô bé hổ nên lời, ngượng nghịu một lúc lâu mới thốt : “Chính là chuyện lớn mà!”

Chúng nửa hiểu nửa , gật gù. Đứa trẻ mười tuổi, tuy rõ, nhưng cũng lờ mờ đến.

...

Cuộc trò chuyện ban ngày khơi dậy sự tò mò trong .

Ban đêm, ngủ, ghé sát tai tường phòng , lắng âm thanh từ phòng bên cạnh.

Thế nhưng, khi cửa phòng khóa, căn phòng bên cạnh truyền một âm thanh khác thường.

Lần là tiếng la hét t.h.ả.m thiết của đàn ông. Tiếng kêu đó vô cùng rùng rợn. sợ đến mức co rúm chăn.

Tiếp đó, thấy tiếng “khục khặc khục khặc”, như thể xương cốt đang bẻ gãy giòn tan. Tiếng đàn ông cũng chuyển từ la hét sang rên rỉ, như thể chỉ còn thở cuối cùng.

Trong phòng, còn ngửi thấy một mùi tanh tưởi thoang thoảng. khóa chặt trong phòng, thể , cũng thể thoát .

gọi vài tiếng, nhưng đáp lời.

Một giọng vang lên bên tai , là một tiếng hừ lạnh. Những lời khác đều biến thành tiếng dữ liệu nhiễu.

trốn trong chăn suốt cả đêm.

Khi trời sáng, cửa phòng mở. Cửa sổ từ lúc nào dán giấy báo kín mít. thấy ánh sáng, nhưng bên ngoài ồn ào náo động, dường như chuyện lớn đang xảy .

06.

Người lớn trong sân cãi vã rầm trời suốt ba ngày ròng. Mãi đến ngày thứ tư, chú Vương hàng xóm mới mở khóa phòng, thả ngoài.

Ông che chắn phía lưng: “Nó vẫn còn là một đứa trẻ con! Các định gì? Mẹ của nó gì thì liên quan gì đến nó?”

nấp lưng chú Vương, sân.

Mẹ trùm một chiếc túi đen lên đầu, chỉ chừa chỗ miệng để thở. Bà trói kiểu Niên hoa, giống hệt một con heo nái chờ thịt. Chỉ khác một điều, chi chít những dòng bùa chú bằng mực tàu. Trên còn quấn một sợi dây đen, treo lủng lẳng năm lá bùa hộ mệnh.

Những phụ nữ trong thôn đều dùng ánh mắt mấy thiện lương săm soi .

Trạm Én Đêm

Dì Sáu đầu ngõ nheo mắt: “Thôn xảy chuyện thế , còn c.h.ế.t cả nữa, thế nào cũng đòi công bằng cho Quế Bình chứ? thấy , cứ theo luật lệ cũ mà , dìm lồng heo ! Kéo cả cái nghiệt chủng nhỏ theo luôn!”

Rất nhiều phụ nữ nhao nhao gật đầu, chỉ chú Vương là bảo vệ đến cùng: “ , chuyện liên quan gì đến đứa trẻ chứ? đồng ý!”

Nhờ lý lẽ đanh thép của chú Vương, việc cuối cùng cũng định đoạt. Mẹ dìm lồng heo, còn sẽ ăn cơm của trăm nhà.

Loading...