Chuột Yêu Cưới Chồng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-31 05:14:46
Lượt xem: 953
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chú vốn hiền lành, thật thà, dù bắt nạt cũng chẳng bao giờ giận ai, nên dân làng cũng ghét chú.
Mọi chỉ tò mò chú thể cưới vợ thôi.
Giờ vợ chú là cô gái câm, còn nghèo khổ, ai nấy đều thấy thương cảm.
Chỉ trừ một .
Là thằng Tường, con trai trưởng thôn, đang ngay cạnh .
Cặp mắt ti hí như hạt đậu xanh của cứ đảo qua đảo , cuối cùng dừng ở bộ n.g.ự.c đầy đặn của thím.
vốn chẳng ưa .
Chính là kẻ năm xưa lừa lên núi, suýt hại c.h.ế.t .
chuyện đó qua lâu , chẳng nhắc .
hôm nay, thấy ánh mắt dâm đãng của , khiến khó chịu.
rót đầy rượu ly , nghiêng phía , cố che khuất tầm của :
“Nhìn cái gì thế? Biết giữ ý tứ chứ!”
Hắn chẳng tức giận, trái , mắt sáng rực như lên cơn hứng thú.
Nhấp một ngụm rượu, ghé sát tai , thì thầm đầy kích động:
“Ê, mày tao thấy gì ?”
“Cô dâu đó, cái khăn đỏ quấn ở chân tuột.”
“Bàn chân lông lá um tùm, móng dài nhọn hoắt.”
“Con nó, đó là !”
3
nín thở.
Lời của thằng Tường vẻ nhảm nhí, nhưng trùng khớp đến kỳ lạ với những gì thấy ban nãy.
Thím mới , đúng là chỗ nào đó lạ.
Rượu ba vòng, ai nấy bắt đầu ngà ngà.
Ngoại trừ việc thấy mặt cô dâu, đều ăn uống vui vẻ.
Chú tiền thuê đầu bếp, món bàn đều do thím tự tay nấu.
Chẳng sơn hào hải vị gì, chỉ ngô, rau dại và rau xanh, mà hương vị ngon đến khó tin.
Đêm xuống, nghĩ đến việc mai còn đồng sớm, dân làng lượt về.
Còn , lòng cứ nặng trĩu, đợi khi ngoài hết, nhất định hỏi chú cho rõ, rốt cuộc chuyện là .
chờ mãi, thằng Tường vẫn chịu về.
Không những thế, ánh mắt thím ngày càng trắng trợn.
Thím chỉ ngoài một bếp, chăm chú nấu nướng, đun nước, nhóm lửa.
Mỗi thím cúi thêm củi, ánh mắt thằng Tường càng lóe lên thứ ánh sáng bệnh hoạn.
Hắn nốc một ngụm rượu to, lảo đảo bước tới mặt chú :
“Chúc mừng chú Thắng! Tân hôn hạnh phúc, trăm năm hòa hợp nha!”
Chú cũng say, hai má đỏ gay, khà khà: “C-cảm… cảm ơn Tường!”
“À mà , cô dâu ? Cho gặp , chào tạm biệt chứ!”
Hắn cố tình bắt chước giọng lắp của chú, trêu chọc mặt.
lúc đó, thím bước .
Thím ngẩng đầu, vầng trăng tròn to bầu trời từ từ, giơ tay tháo xuống lớp vải đỏ quấn quanh đầu xuống.
Tóc đen mượt như suối đổ tràn xuống vai.
Dưới ánh trăng, gương mặt thím hiện với ngũ quan tinh xảo, đôi mắt long lanh như nước.
Đẹp đến mức đều ngẩn ngơ.
Thím nhẹ nhàng nắm lấy tay chú , khẽ : “Đã bảo đừng uống nhiều thế , đúng là cứng đầu.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Giọng trong trẻo, mềm mại, như chim sơn ca hót bên đầu làng.
Thằng Tường há hốc miệng, c.h.ế.t trân.
Bất ngờ, vài con chuột nhỏ chẳng từ chui , nhảy lên chân .
Thằng Tường giật bắn, vội chộp lấy cái xẻng dựng ở góc tường, hét lên một tiếng bổ xuống loạn xạ.
Đó là ba con chuột non, nhỏ xíu, còn vụng về. Chưa kịp chạy thì đập c.h.ế.t ngay tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chuot-yeu-cuoi-chong/chuong-2.html.]
Không dừng , tiếp tục nện thêm mấy nhát thật mạnh, đến khi ba con chuột chỉ còn là ba vũng thịt đỏ nhầy nhụa.
Thấy , chú hốt hoảng chạy can: “L-… cái gì thế! Ngày… ngày vui, đừng, đừng sát sinh!”
chuyện muộn.
Thằng Tường mắt đỏ ngầu, rượu phả nồng nặc, say mèm chẳng còn tỉnh táo.
Thím thì sợ đến tái mặt, đôi mắt đen lay láy rưng rưng chẳng hiểu , thím bắt đầu… bật .
Thằng Tường nhếch mép khẩy: “Sao thế? C.h.ế.t mấy con chuột con mà tiếc hả?”
Hắn giẫm chân lên đống thịt vụn, nghiền mạnh mấy cái,
“Đồ chuột tinh khốn kiếp! Gặp mày nào, tao g.i.ế.c đó!”
Rồi l.i.ế.m môi, chằm chằm thím, nụ dâm tà khiến ai nấy rợn :
“Sao cô thế? Chẳng lẽ… mấy cái con đuôi là con do cô sinh ?”
Mặt chú sầm , xanh mét.
hiểu ý, lập tức cùng chú đẩy tên say khướt đó khỏi sân:
“Muộn ! Về , mày gọi về ngủ kìa!”
Trong lúc kéo , còn liếc thấy thím trong bộ sườn xám đỏ, đang sụp giữa sân, hai tay che mặt, nước mắt rơi lã chã bên ba vũng thịt đỏ lem luốc.
Lòng thoáng lạnh.
Cảm giác nghi ngờ ngày càng dâng cao.
4
Đêm đó, chú về muộn.
Nghe thằng Tường khoe ở nhà “đồ ”, rủ chú cùng.
Sợ thím ở nhà một sẽ sợ, nên theo.
Ai ngờ, đến khi chú về, hai tay trống , mặt thì bầm tím, mũi còn chảy máu.
hỏi, chú chỉ im lặng, nhưng bàn tay chú siết chặt, khớp ngón tay trắng bệch.
hiểu .
Thằng Tường khốn kiếp! Lại bắt nạt chú !
Chú vỗ vai , từ túi áo rách móc mấy đồng sô-cô-la hình đồng vàng:
“Tiểu Hải, ăn… ăn . Chú để… để phần cho cháu.”
nghẹn ngào.
Chú chẳng gì, mà lúc nào cũng nghĩ cho .
Trời khuya, là đêm tân hôn.
ngại quấy rầy thêm, nên rút về căn phòng nhỏ bên hông mà tự dọn để nghỉ.
Vừa nhắm mắt lâu, tiếng động từ phòng chính.
Ban đầu là tiếng nhịp đều đều, tiếng rên khe khẽ của phụ nữ, xen tiếng thở dốc của đàn ông.
đỏ bừng mặt, vội kéo chăn trùm kín đầu, nghĩ bụng chắc là chuyện riêng của vợ chồng mới cưới.
Không ngờ, âm thanh mỗi lúc một lớn, gần như vọng khắp cả sân.
Chú … đúng là khoẻ thật.
Tận đến khi trời rạng sáng, tiếng mới im lặng.
ngáp dậy nhóm lửa nấu cháo loãng, nghĩ hôm qua đám cưới mệt mỏi, để hai họ ngủ thêm chút.
chẳng hiểu , từ căn phòng chính bốc một mùi tanh nồng nặc.
từng ăn “thịt” bao giờ, nghĩ chắc là do hai “vui” quá đà thôi.
Chú khổ hơn nửa đời , giờ hạnh phúc như thế, thấy mừng cho chú.
Mặt trời lên cao, gần trưa.
về thành phố.
Trước khi , tới gõ cửa phòng chú:
“Cộc, cộc, cộc.”
Không ai đáp.
cúi xuống, sững khi thấy vệt m.á.u sẫm chảy từ khe cửa.
!!!