Chuột Yêu Cưới Chồng - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-31 05:14:17
Lượt xem: 610

Trong làng đồn rằng, chú cưới một con chuột tinh.

Ban ngày, thứ đó là một con chuột cống to tướng.

Đêm xuống, nó hóa thành một đàn bà với hình đẫy đà, dáng vẻ quyến rũ mê hồn.

 

Con trai của trưởng thôn thì thèm khát, bèn giăng bẫy chuột khắp nơi, lập nên thiên la địa võng hòng bắt đàn bà chuột đó.

 

Sáng hôm , quả nhiên bắt một con chuột đen to tướng, nước mắt lưng tròng, hai chân chắp mà van:

 

“Đêm nay, đến núi tìm , bảo đảm sẽ hài lòng.”

 

1

 

Hôm đó, chú tổ chức đám cưới.

đang học đại học ở thành phố cũng gọi về làng.

 

Đáng lẽ tiệc cưới cũng định lớn nhưng trưởng thôn nhất quyết kéo cả làng đến góp vui.

 

Một là vì hộ nghèo như chú mà cưới vợ, chụp vài tấm hình cũng coi như thành tích của ông

 

Hai là vì dân làng đang đồn đại rằng vợ mà chú cưới vốn chẳng .

 

còn đồn thổi kinh khủng hơn rằng đó là một con chuột cái.

Dưới ánh mặt trời là chuột, nhưng đêm đến hóa thành đàn bà phong tình, khiến đàn ông say mê điên đảo.

 

Đám đàn ông trong làng đều nôn nóng, hăng hái tận mắt chứng kiến.

 

Tiệc cưới bắt đầu, chú rạng rỡ.

Khuôn mặt chú nhăn nheo đỏ gay, tay cầm ly rượu chào hết đến khác.

 

“Cô dâu ? Sao thấy mặt?”

Trong sân, lớn tiếng hỏi.

 

“À… cái …”

 

Chú gãi mái tóc rối bù như rơm, mặt căng thẳng phấn khích, mãi chẳng nổi câu chỉnh.

 

tật ở chân nên dáng của chú vốn lệch hẳn một bên, giờ run rẩy như ngã, trông chẳng khác gì cây sậy sắp gãy.

 

hiểu chuyện gì, liền nhanh nhẹn lên tiếng đỡ lời: “Chắc thím đang bận chút chuyện trong nhà , để cháu xem thử!”

 

Nói xong, mở cửa .

 

Nhà chú nhỏ, bước là tới ngay căn bếp tối om.

Từ phía , chỉ thấy một đàn bà thấp tròn, mặc sườn xám đỏ thẫm, đang lưng rửa nồi bên bếp.

 

“Thím ơi! Để cháu giúp cho!”

 

Người đàn bà giật , đầu , như nhớ điều gì, vội đưa tay sờ lên đầu tìm tấm khăn đỏ.

Thấy khăn vẫn còn, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Sau đó cô gì, cúi đầu rót cho một bát nước.

 

đón lấy, chợt thấy bàn tay cô cũng quấn kín một lớp vải đỏ.

 

ngạc nhiên.

 

Sao lạ ?

 

Thật , cả khuôn mặt thím đều che kín bằng khăn đỏ, nét mặt.

Trông thật quái dị.

 

Hay là quá nên sợ ?

 

âm thầm quan sát kỹ hơn.

Thím thấp, dáng tròn, đầu nhỏ bất thường.

thấy rõ mặt, nhưng qua lớp vải đỏ, vẫn nhận phần miệng nhọn hoắt.

 

Trong ngày cưới, thím mặc sườn xám đỏ chót, bụng phệ, chẳng chút duyên dáng nào.

 

Mỗi khi cô động đậy, thịt cứ rung rung theo từng nhịp, trông lạ.

 

Phía m.ô.n.g còn phồng lên một cục gì đó to to như u bướu. 

 

Bên đôi chân nhỏ và gầy. Bàn chân cũng quấn đầy vải đỏ nhưng mang giày. Mười ngón chân dài ngoằng, mảnh khảnh, kỳ dị vô cùng.

 

Khoan , chỗ cổ chân, vải đỏ lỏng, khiến vô tình thấy làn da bên .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chuot-yeu-cuoi-chong/chuong-1.html.]

… đó da !

 

Da cô đen sì, phủ đầy lông tơ xám xịt, trông chẳng khác nào da chuột cả!

 

2

 

còn đang rối bời bởi ý nghĩ đó, thì bên ngoài vang lên tiếng ồn ào lớn hơn.

 

“Thắng , mày đang giấu giếm chuyện gì đấy?”

đó! Nghe con mụ đó !”

“Hả? Bố ơi, là yêu quái ?”

“Phi! Chứ với cái thằng nghèo kiết xác đó, ma nữ còn chê xui xẻo nữa là! Tao thật, đó là một con chuột đen to tướng đó!”

 

Cả đám ầm lên.

 

Lũ trẻ nghịch ngợm thì xổm cửa sổ, nhặt sỏi ném tấm kính dán chữ “hỷ” mới dán, ném hát:

 

“Bố què cưới chuột già,

Nửa nửa chuột chẳng gì.

Không tiền gạo chẳng gì,

Soi gương tự thấy nhục thì thôi!”

 

Máu trong sôi lên.

 

lập tức nắm lấy tay thím, kéo ngoài, lớn tiếng hô: “Cô dâu đến đây!”

 

Chú tuy nghèo khổ, tàn tật, nhưng tấm lòng .

 

Hồi nhỏ, về quê chơi, đám trẻ cùng làng ghen tị vì là “thằng thành phố”, chúng lừa lên núi làng xem khỉ hoang, bỏ một giữa nơi đầy rẫy âm u kinh hãi .

 

Ngọn núi đó là vùng cấm, chỉ trẻ con mà cả lớn cũng chẳng ai dám lên.

Nghe đó thú dữ, thì chẳng mấy ai trở

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Chính chú bất chấp nguy hiểm, lê cái chân tập tễnh, một trong đêm lên núi tìm .

 

Cuối cùng, chú cõng , lúc đó ngất lịm, trở về.

 

Ân cứu mạng, nặng như núi.

 

Làm thể để mặc chú chế giễu chứ?

 

Huống chi, thím tuy xí, nhưng việc nhanh nhẹn, chú hạnh phúc như thế, với là đủ.

thật lòng mừng cho chú.

 

“Đừng bậy nữa, thím đang nấu nướng trong bếp! Đây, để chính thức giới thiệu, cô dâu đây !”

 

Chú ấp úng, năng khó khăn, bèn chú luôn vài câu xã giao.

 

Thím bước , dân làng đồng loạt im bặt.

 

“Sao thấy mặt? Sao quấn kín bằng vải đỏ thế ?”

 

“Ơ kìa, mặt xem nào?”

 

Sau vài giây yên lặng, họ bắt đầu bàn tán ầm ĩ.

 

Chú kéo ghế cho thím , lấy quạt phe phẩy cho cô .

 

Sau đó sang giải thích: “Đây là… là phong tục bên nhà vợ . Ngày cưới quấn đỏ từ đầu đến chân.”

 

Mọi liền gật gù.

Thì là cô dâu xứ khác, bảo lạ lẫm thế.

 

Chú mồ côi cha sớm, nhà nghèo rách mồng tơi, tật, sống nhờ trợ cấp.

Trong làng ngoài làng, ai mà chịu lấy cơ chứ?

 

Chỉ mấy nơi còn nghèo hơn mới cô gái chịu gả sang.

 

Nghĩ đến đó, mấy bà già trong đám khách chợt thấy thương.

Một dịu giọng hỏi: “Cô gái tên là gì thế?”

 

Thím cúi đầu lâu, khẽ phát mấy tiếng mơ hồ: “…Chít… chít…”

 

Mấy bà già , mặt biến sắc.

Cô gái chắc là ngọng hoặc là tật ở lưỡi .

 

“Thằng què lấy con câm, đúng là trời sinh một cặp!”

 

Người ban đầu tới xem trò vui, giờ ai nấy đều im lặng.

 

Loading...