Chúng Ta Không Phải Cưới Trước Yêu Sau Sao? - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-11-15 10:31:51
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa bị người đẩy , khí lạnh tràn vào.
Hạ Ngu cởi mũ xuống, đặt bản vẽ ở một bên: "Không ngờ cô Tô cũng đến công trường."
nhìn Hạ Ngu: "Sao nào? Cô đến được, còn đến được à?"
Hạ Ngu ngồi ở đối diện , lau son phấn mặt.
"Chẳng qua là cảm thấy cần thiết, cô chủ sống an nhàn sung sướng như cô cần gì so với người thấp hèn như ."
thấy cô cố ý gây chuyện, nhanh chóng bỏ tâm tư nói chuyện với cô .
Trời vừa ̣nh mưa bây giờ lại trở nên u ám.
Không bao lâu , bên ngoài lại có mưa rơi tí ́ch.
mắc tiểu nhưng muốn nhờ Hạ Ngu giúp, chỉ tự đứng dậy kéo cửa .
Hơi nước ướt át đập vào mặt.
Nơi xa vang lên giọng nói của Phó Bách Thanh và những người khác.
vui mừng, đang ̣nh xuống bậc thang, nhưng nhìn bùn đất lại do dự.
Giọng nói của Hạ Ngu vang lên lưng.
"Cô Tô, nhờ chút."
nhường đường, Hạ Ngu lạnh lùng qua người , đột nhiên lại kéo tay lại.
ngây ngẩn cả người.
Sau đó, trơ mắt nhìn cô nhìn với ánh mắt oán hận, tiếp theo ngửa mặt ngã vào vũng bùn.
*
Người chung quanh nhanh chóng xông lại: "Cô Hạ vậy?"
Gương mặt Hạ Ngu bị nước mưa ̣t vào nhìn trắng bệch, đôi mắt lại đen bóng.
"Không , là đứng vững."
"Rõ ̀ng thấy..."
Người chỉ vào người , nói phân nửa đó ngậm miệng lại.
Bỗng nhớ phận của .
Hạ Ngu phủi bùn người, vết m.á.u chỗ cánh tay bị nước mưa xối lên theo khuỷu tay trượt xuống.
"Anh nhìn nhầm rồi, do đứng vững."
Lúc này câu nói này có vẻ càng che càng lộ.
Hạ Ngu ngẩng đầu lên, nhếch miệng nở nụ cười, khi nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh của thì cả người cứng đờ.
Trong tay cầm đồ vật gì, cong chân cởi một đôi giày cao gót, một giây giẫm lên nước bùn đến trước mặt cô .
Tiếp theo giơ tay lên, sắc mặt đổi đánh lên đầu Hạ Ngu.
Chân trời có tiếng sấm rền.
Mưa to như trút xuống.
Hạ Ngu đau đến mức hít một lạnh, trán đổ máu.
cười nói: "Diễn thêm nữa ? Lần thứ đập vào cô là cục gạch đó."
"Sếp Phó..."
Hạ Ngu che vết thương, đau đến mức cả người run lên: "Anh... Đưa cô ấy về , em ."
Phó Bách Thanh đến trước mặt .
ngẩng đầu: "Thế nào? Anh cũng cảm thấy em nói lý lẽ à?"
Anh cúi đầu nhìn chân dính đầy nước bùn, sắc mặt lạnh lẽo xoay người ôm lên xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chung-ta-khong-phai-cuoi-truoc-yeu-sau-sao/chuong-5.html.]
Cả người ướt sũng, bị lạnh đến mức run lẩy bẩy.
Vừa trong nhà, nổi giận đùng đùng lên phía trước, lại bị Phó Bách Thanh kéo cổ tay túm về.
"Sao lại tay?"
lạnh lùng nhìn Phó Bách Thanh: "Làm gì thế? Lại muốn mặt giúp Hạ Ngu à? Anh, cũng xứng em giải thích..."
còn nói xong đã bị khiêng vào phòng ngủ.
Sau đó bị tét mông.
"Nói chuyện cẩn thận."
"Hừ, em bị chọc giận, dựa vào cái gì phải nói chuyện cẩn thận với !"
Phó Bách Thanh tức giận bật cười: "Là ảo tưởng, cô chủ cao quý lại tỏ vẻ ôn hòa với được."
"Anh biết thì tốt."
Phó Bách Thanh giữ chân lại đặt lên đầu gối của mình.
Bùn cát làm bẩn quần tây của .
Phó Bách Thanh dùng sức rất lớn, động ́c xoa chân cho cũng rất mạnh mẽ khiến đau đến mức phát cáu.
"Đừng đụng em! Cút !"
"Cô chủ vì mà ghen tuông, tiếc làm bẩn mình, lại phải cút?"
Phó Bách Thanh lau sạch, ngước mắt ung dung nhìn .
"Xác ̣nh giải thích à?"
Ta nghiến răng bướng bỉnh nói: "Đánh thì đánh thôi, có gì cần giải thích chứ?"
"Ừm."
Lời giận dỗi mắng chửi ̣n trong cổ họng.
Phó Bách Thanh ôm từ phía , nhanh chóng khiến tan chảy trong ấm cơ thể của .
"Tô Nghệ Khanh bắt nạt nhân viên công ty ở công trường, thiên kim sa cơ mắc bệnh tâm thầm." Phó Bách Thanh chậm rãi tiêu đề email, lướt ngón tay qua màn hình, nói: "Con nhà giàu ̀o mặt mượn oai hùm, công khai ức h.i.ế.p nhân viên công ty, hành động ̀n nhẫn."
"Tất cả đều là các bản nháp tin tức chặn , em thích tin nào?"
cắn môi: "Thích hết... Đăng lên càng tốt!"
Phó Bách Thanh dùng sức, nhìn trở nên mềm nhũn.
"Một tin tức, cả triệu trôi theo dòng nước, như vậy đáng để một câu giải thích của em à? Cô chủ, vì một người quan trọng mà trút giận lên , có phải nên xin lỗi ?"
cúi đầu, biết hối lỗi.
Ánh mắt Phó Bách Thanh tối sầm lại, cười lạnh nói: "Ừm, vậy đừng trách ."
nghĩ rằng có thể kiên trì mấy hiệp.
Kết quả đến nửa tiếng, đã khóc lóc nhận sai.
"Anh muốn gì em nói là được."
Phó Bách Thanh dừng động ́c, chậm ̃i nói: "Vậy chúng ôn lại tình huống nhé. Anh đã đặt hoa tươi, muốn buổi tối ăn tối cùng em. Sau đó làm về thấy em đang đánh người. Cô chủ có gì muốn nói với ?"
cần suy nghĩ: "Dẫn đồ xấu xa biến mất trước mặt em... A..."
Phó Bách Thanh chặn lời : "Nói lại."
ấp úng: "Cô vu khống em, cho nên em đánh cô ."
Phó Bách Thanh bộc lộ kỹ năng diễn xuất: "À, vậy ? Vậy chúng xem camera, rồi sa thải kẻ gây chuyện được ?"
"Được."
Phó Bách Thanh hôn tóc : "Ừm, ngày mai sẽ sa thải cô ."
sững sờ, mặt ướt sũng.