Căn nhà cổ kính chìm trong bầu không khí quái lạ sau đêm bão táp. Im lặng. Nặng nề. Mẹ chồng và chị dâu né tránh ánh mắt Diệp Khuê, cúi gằm mặt như thể sàn nhà có thứ gì đó thú vị hơn là đối diện với sự thật vừa bị phơi bày. Họ có lẽ hối hận, có lẽ xấu hổ, nhưng trên hết, là sự bàng hoàng và sợ hãi khi thấy kẻ mà họ tin tưởng, bênh vực lại là một tên súc vật, và chính họ đã gián tiếp tiếp tay cho tội ác đó.
Diệp Khuê không nói gì. Cô và Doãn Minh lặng lẽ thu dọn đồ đạc của mình. Từng món đồ được gói ghém cẩn thận, không vội vã, như thể đang gói ghém lại cả một đoạn đời đầy ám ảnh để cất đi thật sâu.
- Cái này... có cần mang theo không em?
Doãn Minh cầm chiếc khăn lụa mà Doãn Uông từng dùng để đe dọa cô.
Diệp Khuê nhìn nó, cảm giác ghê tởm và rợn người lại dâng lên.
- Bỏ đi anh. Không cần bất cứ thứ gì của nơi này nữa.
Cô nói, giọng bình thản đến lạ. Vết thương vẫn còn đó, nhưng sự giải thoát lớn hơn nỗi đau.
Họ thuê một chiếc xe tải nhỏ. Ông bà nội đứng nhìn từ xa, ánh mắt phức tạp. Không ai nói thêm lời nào về việc ra ở riêng, như thể cuộc cãi vã đêm qua và bằng chứng đã đủ sức mạnh để phá vỡ quy tắc "chưa có tiền lệ".
Buổi sáng hôm sau, khi họ vừa chuyển đến căn hộ mới gọn gàng, hiện đại ở trung tâm thành phố, tin tức bắt đầu lan truyền.
- Anh có nghe tin gì không?
Doãn Minh đang mở thùng đồ thì điện thoại reo. Giọng một đồng nghiệp cũ ở công ty đầy vẻ kinh ngạc.
- Doãn Uông ấy... bị bắt rồi!
Tay Doãn Minh khựng lại.
- Bị bắt? Vì sao?
- Buôn lậu! Số lượng lớn lắm! Công an tóm được cả một đường dây, hóa ra anh ta là kẻ cầm đầu bấy lâu nay!
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Doãn Minh siết chặt điện thoại. Buôn lậu? Thảo nào hắn có vẻ ngoài giàu có bất thường, lại có quyền lực ngầm trong công ty. Tội ác của hắn không chỉ dừng lại ở dục vọng thấp hèn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chung-nha-voi-anh-trai-chong-bien-thai/chuong-8.html.]
Tin tức nhanh chóng được xác nhận. Doãn Uông, giám đốc thành đạt, anh cả của gia tộc Doãn, chính thức bị phơi bày bộ mặt thật và bị bắt giữ. Vụ án gây chấn động dư luận.
Không lâu sau, phiên tòa diễn ra. Với bằng chứng rõ ràng và quy mô phạm tội lớn, Doãn Uông bị kết án tù giam nhiều năm. Hắn đã phải trả giá, không chỉ cho tội ác buôn lậu mà còn cho cả sự đồi bại hắn đã gây ra dưới vỏ bọc đáng kính. Hình ảnh hắn tại tòa, không còn vẻ tự mãn, chỉ còn sự tiều tụy và tuyệt vọng, được đăng tải rộng rãi. Diệp Khuê nhìn thấy ảnh hắn trên báo, cảm giác ghê tởm vẫn còn, nhưng không còn sức mạnh để làm tổn thương cô nữa. Hắn đã biến mất khỏi cuộc đời cô, vĩnh viễn.
Về phần công ty, với sự vắng mặt và bê bối của Doãn Uông, cộng thêm sự chính trực và năng lực đã được chứng minh, Doãn Minh được ông bà nội và hội đồng gia tộc tin tưởng giao lại quyền quản lý. Anh chính thức trở thành người lãnh đạo mới của công ty gia đình.
Cuộc sống của Diệp Khuê và Doãn Minh bước sang một trang hoàn toàn mới. Căn hộ riêng không quá lớn nhưng tràn ngập ánh sáng và sự bình yên. Không còn những ánh mắt dò xét, những lời bóng gió, hay sự xuất hiện đáng sợ của Doãn Uông. Họ được là chính mình.
Doãn Minh dành nhiều thời gian hơn cho Diệp Khuê. Anh hiểu những gì cô đã phải chịu đựng một mình, và sự tin tưởng tuyệt đối của anh vào cô đã hàn gắn rất nhiều tổn thương.
Một buổi tối, Diệp Khuê ngồi bên cửa sổ, nhìn ra khung cảnh thành phố về đêm. Ánh đèn lấp lánh như những vì sao rơi xuống trần gian. Doãn Minh đến bên cô, vòng tay qua vai cô, khẽ đặt cằm lên đỉnh đầu cô.
- Đang nghĩ gì vậy em?
Diệp Khuê tựa vào n.g.ự.c anh, cảm nhận hơi ấm và sự bình yên.
- Em nghĩ... em không ngờ mọi chuyện lại kết thúc như thế này. Giống như một giấc mơ vậy. Ác mộng đã qua rồi anh nhỉ?
Doãn Minh siết nhẹ vai cô.
- Ác mộng đã qua rồi. Bây giờ, chỉ còn là giấc mơ đẹp thôi.
Anh xoay người Diệp Khuê lại, cúi xuống nhìn vào mắt cô.
- Cảm ơn em, Khuê. Vì đã dũng cảm. Vì đã tin anh. Em đã cứu chúng ta.
Diệp Khuê mỉm cười, nụ cười chân thật, không còn chút gượng gạo hay sợ hãi.
- Không. Em chỉ là đã làm điều đúng. Và có anh tin em. Đó là đủ rồi.
Cô ngẩng đầu, hôn nhẹ lên môi anh. Nụ hôn ngọt ngào, mang theo vị của sự giải thoát và hạnh phúc tìm lại.
Họ nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau, cùng nhìn ra ngoài cửa sổ. Phía trước là một cuộc sống mới, không còn bóng tối của quá khứ, không còn những quy tắc ngột ngạt. Chỉ có họ, và tương lai tươi sáng mà họ sẽ cùng nhau xây dựng.