Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Chung nhà với anh trai chồng biến thái - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-05-24 01:41:17
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Doãn Minh ngồi trong căn phòng khách sạn đơn điệu, mệt mỏi sau một ngày dài làm việc. Tin nhắn từ Diệp Khuê đến vào lúc anh vừa chuẩn bị đi ngủ. "Anh về ngay đi. Có chuyện rất quan trọng."

Anh nhíu mày. Diệp Khuê ít khi giục anh về gấp như vậy, trừ khi có chuyện nghiêm trọng. Cô luôn hiểu tính chất công việc của anh. Kèm theo tin nhắn là một file video. Anh mở nó ra, ban đầu còn hơi khó hiểu khi thấy hình ảnh rung lắc, ánh sáng mờ ảo.

Rồi cảnh tượng dần rõ nét. Khuôn mặt. Giọng nói. Hành động. Từng giây trôi qua, khuôn mặt Doãn Minh từ ngạc nhiên chuyển sang bàng hoàng, rồi đông cứng lại vì kinh tởm, và cuối cùng bùng lên ngọn lửa giận dữ tột độ. Hắn ta... anh trai hắn... ngay trong nhà mình... với Diệp Khuê...

Anh siết chặt điện thoại, khớp ngón tay trắng bệch. Doãn Uông. Tên khốn nạn! Hắn dám?! Và Diệp Khuê... em ấy đã phải chịu đựng điều này một mình sao? Nỗi đau, sự sợ hãi, cả sự chống cự tuyệt vọng... tất cả đều hiện rõ trong video.

Anh lập tức gọi lại cho Diệp Khuê. Giọng anh run lên vì giận dữ và lo lắng.

- Khuê! Em... em có sao không? Anh thấy rồi... Cái video đó...

Diệp Khuê nghe giọng anh, dường như sự kiên cường gồng gánh bấy lâu bỗng sụp đổ. Cô bật khóc nức nở ở đầu dây bên kia.

- Anh Minh... anh thấy rồi...

- Anh thấy rồi! Anh xin lỗi! Anh xin lỗi vì đã không ở đó! Anh xin lỗi vì để em một mình đối mặt với chuyện này!

Giọng Doãn Minh đầy ăn năn và căm phẫn. Anh hoàn toàn tin cô. Không một chút nghi ngờ. Điều đó khiến Diệp Khuê cảm thấy một chút ấm áp giữa cơn bão táp cảm xúc.

Cô nấc nghẹn, kể lại mọi chuyện. Từ những lời bóng gió ban đầu, đến hành động ngày càng táo bạo của Doãn Uông. Cô kể về ánh mắt mẹ chồng, lời nói của chị dâu, về cảm giác cô lập, về những lần cô cố gắng né tránh, tìm cớ về nhà mẹ đẻ nhưng đều thất bại.

- Em... em đã nghĩ không ai tin em đâu anh. Em sợ lắm. Em không biết phải làm sao. Rồi... rồi đêm đó... hắn... hắn xông vào phòng đọc... Anh ta... anh ta nói đủ thứ... Em sợ quá... Em chỉ biết... em cần bằng chứng. Em phải có bằng chứng thì mới... mới có ai tin em...

Giọng cô vẫn còn run rẩy, mang theo nỗi kinh hoàng chưa nguôi.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chung-nha-voi-anh-trai-chong-bien-thai/chuong-6.html.]

- Em yên tâm, không d.a.o rồi - Doãn Minh nói, giọng dịu dàng hơn một chút nhưng vẫn ẩn chứa sự quyết liệt. - Bây giờ anh về ngay. Anh sẽ bỏ hết công việc ở đây. Anh sẽ về bên em.

- Anh về thật sao?

Diệp Khuê hỏi lại, giọng đầy hy vọng.

- Thật. Anh sẽ về ngay bây giờ. Chúng ta sẽ không trốn tránh nữa. Không bao giờ nữa.

Doãn Minh đứng dậy, bắt đầu thu dọn đồ đạc một cách vội vã. Hắn ta... anh trai hắn... người mà hắn luôn kính trọng như anh cả... lại là một kẻ đồi bại đến thế. Và hắn đã để vợ mình phải chịu đựng. Sự giận dữ bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

- Bây giờ chúng ta làm gì, anh? - Diệp Khuê hỏi. - Nói với mẹ và chị dâu sao? Họ... họ không tin em đâu.

- Không. Không nói với họ vội. - Doãn Minh suy nghĩ nhanh. - Chúng ta sẽ nói chuyện trực tiếp với ông bà nội. Chỉ có ông bà mới có đủ uy tín và tiếng nói trong cái nhà này. Chúng ta sẽ trình bày mọi chuyện, và đưa video ra. Bằng chứng sẽ nói lên tất cả.

Diệp Khuê im lặng một lát. Ông bà nội... Họ là người đứng đầu gia tộc. Nghiêm khắc, nhưng luôn đề cao danh dự và nề nếp. Liệu họ có tin? Liệu họ có đủ công tâm để nhìn nhận sự thật, hay sẽ cố gắng che giấu để bảo vệ danh tiếng gia tộc?

- Em... em sợ.

- Đừng sợ. Anh ở đây rồi. Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt. Em đã làm điều đúng đắn, Khuê. Em đã bảo vệ bản thân mình, và em đã có bằng chứng. Sẽ không còn ai có thể vu khống hay làm hại em nữa.

Giọng Doãn Minh đầy tin tưởng và sức mạnh, như một điểm tựa vững chắc cho Diệp Khuê. Cô cảm thấy bớt cô đơn hơn rất nhiều. Có anh ấy ở bên, cô có thể làm được.

Diệp Khuê cúp máy, tay vẫn siết chặt chiếc điện thoại. Nỗi lo lắng về cuộc đối đầu sắp tới vẫn còn đó, như một tảng đá nặng trong lòng. Nhưng đi cùng với nó là một sự kiên định mới. Cô đã có bằng chứng. Cô đã có Doãn Minh tin tưởng tuyệt đối. Cô không còn là cô gái yếu đuối, chỉ biết né tránh trong sợ hãi nữa.

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh trăng đêm nay vẫn lạnh lẽo, nhưng cô không còn thấy cô độc. Doãn Minh đang trên đường trở về. Mỗi cây số anh đi qua đều là một bước tiến tới cuộc chiến không khoan nhượng sẽ nổ ra trong căn nhà cổ kính kia, nơi sự thật sẽ được phơi bày và công lý sẽ được đòi lại.

Loading...