mà, lo sợ ái nữ cô độc giữa đường xuống cửu tuyền, chuyện khó gì?
Ta dịu dàng mà hiểu lòng , bèn lặng lẽ đổi điềm lành trấn mái nhà bà , giấu châu ứng lôi trâm cài tóc của bà.
Lợi dụng cơn sấm mùa hạ, lôi điện giáng thẳng đỉnh đầu, thiêu bà thành than cháy đen, c.h.ế.t đến chẳng còn hình dạng.
Vậy thì, dù Hoàng Tuyền xa đến mấy, bà theo ái nữ, há sợ ác quỷ gì?
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Tổ mẫu thấy trong phủ thuận mắt, chẳng màng còn qua tang kỳ mẫu , vội vã cầu hôn kế thất cho phụ .
Bà , nhà họ Nguyễn là thế gia lớn, nếu nối dõi, bà c.h.ế.t cũng nhắm mắt.
Ta hiểu.
Lúc bà cho cá chép ăn, âm thầm đẩy bà xuống ao cá, để thể ngâm nước đến nửa còn động đậy nổi, mới giả vờ hoảng hốt nhảy xuống cứu.
Ta là đứa cháu gái hiếu thuận, chẳng những liều cứu tổ mẫu, còn suốt ngày đêm túc trực bên giường bệnh.
Chờ đến khi bà miệng nổi, liền đưa một bát thuốc tuyệt tử đến mặt phụ , ngay mí mắt bà .
Sau khi phụ cạn sạch bát thuốc, ghé sát tai tổ mẫu, nhẹ giọng :
“Đừng sợ nhà họ Nguyễn nối dõi nhé. Chẳng mấy chốc tất cả sẽ rơi tay thôi. Thuốc tuyệt tử chính là tự tay đút cho phụ ngay mặt tổ mẫu, cũng xem như lời giải thích với liệt tổ liệt tông .”
Lão phụ nhân suốt đời ôm cháu trai nghẹn một thở nổi, đến lúc c.h.ế.t hai mắt vẫn trợn trừng như mắt trâu.
Cha kẻ giả điếc giả ngơ dù rõ nữ thứ hại c.h.ế.t mẫu nhưng vẫn khăng khăng giữ tính mạng nàng, ban cho phú quý.
Phụ như , đương nhiên thể để yên.
Ông luôn miệng rằng một nhà chỉnh tề đủ mặt.
Vậy nên, khiến xe ngựa lật ngã, để bánh xe nghiền gãy xương lưng ông , sống dở c.h.ế.t dở liệt giường suốt nhiều năm, sản nghiệp trong tay đều giao cho .
Chờ đến khi thứ thỏa, mới cho ông một chiếc đũa xuyên họng, đưa tiễn về âm phủ sum họp cùng yêu dấu của .
Mọi việc đều gọn gàng, để sót mảy may.
Ngay cả thích bên ngoại của tổ mẫu kêu ầm ĩ, cũng dịu giọng an ủi, hứa ban trọng lễ để xoa dịu lòng .
Cựu thuộc hạ của phụ loạn, liền chia ba thành sản nghiệp phí giải tán, lấy nhân tâm.
Vì thế, khi tuổi còn nhỏ, danh tiếng hiền lương của lan truyền khắp nơi.
chung quy, cũng chỉ là nữ nhi nhà thương hộ, bao năm sống cúi nhẫn nhục, chẳng thể so với lũ quyền quý mượn hư danh mà huênh hoang .
Vậy nên khi Tạ mẫu cậy thế ép hôn để chiếm đoạt gia sản, rõ hang hùm nhưng vẫn nhận lời ngoan ngoãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chu-mau-the-gia/2.html.]
Muốn vượt qua giai cấp, tất chịu chút uất ức.
Ta trách ngoại tổ vì đấu đá đảng phái mà chọn nhầm , khiến mẫu rơi chốn khuê phòng thương hộ, cũng oán việc bản ép về thế gia, nhịn nhục cầu mưu từng bước.
Tất cả đều cho rằng, là kẻ nhu nhược dễ ức hiếp.
Ngay cả khi mang thai bảy tháng, Tạ mẫu bắt hầu bệnh, vì hít hương liệu sai lầm mà sinh non, suýt mất mạng, con thơ sinh thể yếu ớt, cũng hé môi oán thán nửa lời.
Tạ Chiêm, khi yếu ớt đến thế, dẫn con tiểu ngang nhiên phủ, chỉ nghĩ rằng cho lệ mặt là thể đạt điều mong .
Chung chăn gối hơn một năm, rốt cuộc vẫn từng thật sự hiểu .
Vậy thì, đến lúc… để nếm thử xem, là như thế nào .
“Tiểu thư nhỏ nhẹ như tiếng mèo kêu ?”
03
Liễu Tích Dung chớp đôi mắt long lanh như nước, ánh đầy thương xót hướng về tiểu Thanh Vu trong tã, song trong sắc mặt che giấu ý khiêu khích.
“Nói theo cổ nhân, ‘tháng bảy sống, tháng tám chẳng sống’, tiểu thư sinh đúng đầu tháng tám… Có lẽ đại nạn chết, cũng xem như phúc khí .”
“Này tiểu thư mặt mũi tái xanh thế , quả thật giống hệt tổ phụ khi lâm chung…”
Nói đến đây, nàng như chính lời bỏng miệng, vội lấy tay che , đôi mắt ngân ngấn ý trào phúng.
Tạ Chiêm thì như thể chẳng ác ý trong lời nàng, ngược còn bất mãn :
“Cũng tại nàng, rõ ràng thai còn cẩn thận, cứ chạy tới viện mẫu gì.”
“Nàng thì chẳng , nhưng khiến mẫu đóng cửa tụng kinh, đến giờ còn chịu khỏi viện nửa bước.”
“Thôi bỏ , nay hài nhi bình an chào đời, cũng so đo với nàng nữa. Hãy chăm lo thể Thanh Vu cho , còn việc trong phủ, cứ để Tích Dung vất vả gánh giúp nàng .”
Việc mẫu “vô tình” khiến sinh non, trở mặt đổ vấy cho , liền cho qua.
Thừa dịp thể tổn thương, tiếc lời giáng thêm đòn chí mạng, đoạt luôn quyền quản gia – chỗ dựa duy nhất để vững trong phủ.
Khi còn nghĩ đến tình nghĩa, thì cũng nên để đường lui.
Chỉ tiếc, hiểu điều đó.
Cái nhà họ Tạ mê … đến vận hồng phát tận , thì cũng nên gặp hoạ thôi.
Liễu Tích Dung chẳng thấy mặt một tia cuồng loạn bi thương, chỉ thấy lòng bất mãn.
Nàng bật khẽ một tiếng, từ eo thiếu đồng trong tay nhũ mẫu phía , tháo xuống bùa hộ , để phản đối, nhét thẳng tay .