CHU DỤC NINH - 1

Cập nhật lúc: 2025-08-03 06:46:50
Lượt xem: 215

Năm năm , từ biên ải trở về kinh chịu tang.

 

Trên đường hồi kinh, trúng độc thể chống đỡ, đành miễn cưỡng qua đêm cùng một nam tử.

 

Mang thai trở về kinh thành, kinh ngạc phát hiện đứa trẻ giống hệt vị Nhiếp chính vương thanh lãnh xuất trần .

 

Ta vội thu dọn hành lý trong đêm, định trốn .

 

Không ngờ Nhiếp chính vương tôn quý cao cao tại thượng tìm đến cửa:

 

“Vị tướng quân thật là vô tình, bản vương ngươi dùng thì dùng, dùng xong vứt bỏ.”

 

Ta , , ngài nhận nhầm !

 

“Nhận nhầm ? Vậy vì đứa trẻ của tướng quân giống bản vương đến thế?”

 

1

 

Mẹ mất khi sinh vì khó sinh, phụ tái giá, liền nuôi như nam nhi.

 

Một tháng nhận thư báo, nhũ mẫu của sắp đến kỳ hạn cuối đời.

 

Nhũ mẫu từ nhỏ đối đãi tệ, liền cầu xin phụ cho phép lén hồi kinh chịu tang.

 

tướng lĩnh trấn thủ chiếu thư mà hồi kinh, chính là tội c.h.é.m đầu.

 

Để tránh tai mắt đời, đành khoác lên xiêm y nữ tử.

 

Không ngờ đường trở về gặp bọn cướp, chẳng những cướp của mà còn cưỡng sắc.

 

Mẹ ơi, đều tại sinh quá xinh .

 

Nếu mang dung mạo giống phụ , chắc dọa lũ cướp sợ c.h.ế.t khiếp.

 

Ta liều g.i.ế.c sạch bọn cướp.

 

Thế nhưng lũ cướp c.h.ế.t tiệt hạ thuốc xuân .

 

Trước khi c.h.ế.t còn buông lời độc địa: “Không giải độc , thì ngươi khó giữ mạng sống.”

 

Theo cha chinh chiến nhiều năm, vốn cho rằng bản từng trải ít.

 

Hừ, chỉ là chút thuốc xuân, thể lấy mạng ?

 

Thật là lời lẽ dọa !

 

chỉ một khắc, mỗi bước thể nóng hơn, thở dồn dập, đầu óc cuồng, mí mắt nặng trĩu như đá nghìn cân đè lên, thể mở nổi.

 

Ta thừa nhận, bắt đầu sợ .

 

là kẻ thô lỗ theo phụ đánh đông dẹp bắc, nào kinh nghiệm với thứ độc , cũng chẳng ai từng dạy cách giải loại thuốc đó.

 

Lảo đảo tới một ngôi miếu hoang đổ nát, trong đầu cố lục lọi lời dạy của quân y về cách giải độc.

 

Hề, đột nhiên nhớ vài chuyện đùa tục tĩu trong quân doanh.

 

Thuốc xuân giải, tìm một nam tử cùng .

 

nơi hoang dã thế , tìm nam nhân?

 

Huống chi cũng hạng tùy tiện lên giường với ai.

 

2

 

Giữa lúc thần trí mơ hồ, “két” một tiếng —

 

Cánh cửa mục nát vang lên, một nam tử bước .

 

Mũi cao, mày rậm, hình như còn là một mỹ nam tử.

 

Ý thức càng lúc càng mơ hồ, nhiệt độ càng lúc càng tăng, tầm mắt cũng trở nên lờ mờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chu-duc-ninh/1.html.]

Mặc kệ!

 

Ta chống ngã nhào lòng , ôm chặt lấy, lỗ mũi tức thì tràn ngập mùi hương dễ chịu.

 

“Huynh đài, xin thứ , hôm nay đạo tặc hạ độc, trúng xuân dược, nếu giải sẽ khó mạng.

 

“Làm phiền bồi một đêm, chỉ mong giải độc, đó tuyệt dây dưa.”

 

Chưa kịp để phản ứng, tay cởi áo ngoài của .

 

Rồi nhanh nhẹn cởi luôn váy áo của bản .

 

Tay nhanh, sức mạnh, nam tử cũng phản kháng.

 

Hai cùng xuống, chỉ đợi thuốc giải phát huy tác dụng.

 

Thế nhưng nhiệt độ giảm chút nào, ngược thở càng nặng, tim cũng đau như sưng.

 

“Gạt ! Không chỉ cần ngủ một giấc là giải độc ? Sao chẳng thấy hiệu quả gì?”

 

Trong bóng tối, nam tử bên cạnh chồm lên, đè xuống, thấp giọng :

 

“Cô nương , cái ‘ngủ’ , nghỉ như bình thường. Cách giải độc , .”

 

“Sao thế? Chẳng lẽ giải dược, sớm?”

 

Tay vô thức mò mẫm , vô tình chạm thứ gì đó…

 

Theo bản năng phòng vệ, lập tức túm chặt lấy.

 

“Cái đó của , là giải dược là d.a.o găm giấu ?”

 

cách gần, rõ tiếng nuốt nước bọt.

 

“Là giải dược. Cô mở miệng cầu , thì đừng hòng hối hận.”

 

Nói , nhẹ nhàng cởi nốt lớp y phục cuối cùng của , những nụ hôn phủ kín như mưa rào trút xuống.

 

Một đêm xuân tiêu, chẳng hề thoải mái như đồn đại, thật chẳng hiểu thiên hạ ham mê chuyện .

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Hầy, eo cũng đau .

 

Nhân lúc đêm tối, nam tử tỉnh, lén hạ ít tán gân nhuyễn cốt còn sót , lưng bỏ chạy.

 

Đỡ cho tỉnh dậy còn sức đuổi theo , bắt chịu trách nhiệm.

 

3

 

Hai tháng khi trở về quân doanh, thường thấy buồn nôn, mệt mỏi, ăn uống , còn ói.

 

Chẳng lẽ là do thuốc độc giải hết?

 

Dấu hiệu … chẳng lẽ sắp gặp và nhũ mẫu ?

 

Lòng đau buốt, đầu óc choáng váng.

 

Ta lén trốn trong trướng, định di thư.

 

Vừa , đang thì ngủ gục lúc nào chẳng .

 

Mơ mơ màng màng, bỗng tiếng náo động.

 

Phụ bất ngờ xông , lay mạnh khiến tỉnh dậy.

 

“Con nhãi ranh, ngươi dám trốn ở đây ngủ nướng? Ngươi tướng quân đến mức đầu óc bay mất hả?” Ông tức giận gầm lên.

 

Ngay đó, chụp lấy cây bút lông bàn, giơ lên định phang tới.

 

Ta lập tức bật dậy quỳ xuống, ôm lấy chân ông rống:

 

“Cha ơi, con lười , hai tháng con trúng độc, chắc là mấy hôm nay độc phát tác , cả khó chịu, cảm giác sắp c.h.ế.t tới nơi! Hu hu hu…”

 

Loading...