CHỒNG TRÚNG SỐ, ĐỔI MỚI HẾT MỌI THỨ, KỂ CẢ VỢ CON - 2
Cập nhật lúc: 2025-05-06 18:08:59
Lượt xem: 674
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi tức đến mức không thở được: "Cố Thành, anh thật là đê hèn, tôi chọn dãy số đó, giải thưởng này tôi cũng có một phần."
anh ta trừng mắt nhìn tôi, lộ vẻ không thể tin nổi.
"Lâm Vãn, em điên rồi sao, tôi đã đoán trước em sẽ làm ầm lên, nhưng tấm vé đó là Mặc Tiểu Á mua, chẳng liên quan gì đến em cả."
Tôi cảm thấy nghẹt thở: "Anh thật là vô liêm sỉ, Đồng Đồng cũng là con gái anh, sao anh có thể đối xử với con bé như vậy?"
"Tôi đối xử với nó thế nào? Ly hôn rồi tôi đã đưa cho nó tất cả những gì phải đưa, đừng tham lam quá."
Ngày hôm đó, tôi bị họ nhục mạ nặng nề, tức đến mức tim đau nhói, suốt nhiều ngày không thể hồi phục.
Sau đó, tôi không thể nuốt trôi cơn tức này.
Tôi thuê người tìm cách xem lại video giám sát của cửa hàng xổ số hôm đó, người mua vé thật sự là Mặc Tiểu Á.
Họ thật sự có chủ đích, làm mọi cách để tránh rủi ro.
Sau đó, tôi bận rộn lo việc chữa bệnh cho mẹ, chăm sóc gia đình, không thể tiếp tục quan tâm đến họ.
Chi phí điều trị đắt đỏ khiến tôi lo lắng, tôi không chỉ tiêu hết tiền tiết kiệm mà còn mắc nợ.
Tôi đã nhiều lần tìm Cố Thành, nhưng anh ta lạnh lùng nói những gì phải đưa đã đưa hết, không giúp đỡ thêm chút nào.
Tôi đành phải làm nhiều công việc, ngày nào cũng vội vã, kiếm tiền bất kể sức khỏe.
Cuối cùng, tôi quá mệt mỏi, c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe.
Tôi sẽ không bao giờ quên, giây phút cuối cùng của cuộc đời, tôi vẫn nghĩ: "Xong rồi, cha mẹ và Đồng Đồng sẽ làm sao?"
Trời đã thương tôi, cho tôi sống lại vào ngày trước khi tôi mua vé số.
Đây chính là phúc của tôi!
Chỉ tiếc, phúc của kiếp trước đã bị họ cướp đi.
Kiếp này, tôi nhất định phải bảo vệ tốt phúc của mình.
—----------
Tối đó, khi xổ số được mở thưởng, tôi nín thở cẩn thận kiểm tra, tất cả đều như tôi dự đoán.
Tôi cố kiềm chế niềm vui vỡ òa trong lòng, gọi điện cho bố tôi để thông báo tin trúng thưởng.
Vì sợ ông quá kích động, tôi nói rằng tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng và dặn dò trước đó rất nhiều lần.
May mắn là, bố tôi luôn bình tĩnh và điềm đạm, sau cú sốc ban đầu, ông nghẹn ngào nói:
"Tiểu Vãn, thật là tốt quá, lần này tiền chữa bệnh cho mẹ con không phải lo nữa rồi."
"Vâng, bố, yên tâm đi, con sẽ để mẹ được điều trị tốt nhất."
Mẹ tôi gần đây đã được chẩn đoán mắc bệnh thận mãn tính, mỗi tháng chi phí cho việc lọc m.á.u đã tốn cả vài nghìn.
Họ chỉ là những người bán hàng nhỏ lẻ sống ở đáy xã hội, tiết kiệm từng đồng để tôi học đại học, không có bảo hiểm y tế, mọi chi phí đều phải tự chi trả.
Với số tiền này, tôi có thể giúp mẹ chữa trị tốt hơn, chờ đợi khi có cơ quan thích hợp để cấy ghép.
Tôi dặn bố cẩn thận giữ vé số.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-trung-so-doi-moi-het-moi-thu-ke-ca-vo-con/2.html.]
Công việc trúng thưởng này không được tiết lộ với ai, tránh gây phiền phức.
Bố mẹ tôi chỉ có một đứa con gái duy nhất, họ yêu tôi hơn bất cứ thứ gì, tôi hoàn toàn không cần phải lo lắng ai sẽ tranh giành tiền thưởng của tôi.
Và điều tôi sắp làm là giống như Cố Thành trong kiếp trước.
Ngoài bố mẹ và con gái, tất cả mọi thứ sẽ thay đổi.
Tâm trạng tôi rất tốt, tôi xuống dưới mua cho Đồng Đồng một quả sầu riêng mà con bé đã muốn ăn từ lâu.
Đồng Đồng vui mừng nhảy lên, ăn một cách cẩn thận và hạnh phúc ngọt ngào.
Tôi nhìn con bé cười, nhưng nước mắt lại vô thức rơi xuống.
Đồng Đồng giúp tôi lau nước mắt và cho tôi một miếng sầu riêng.
"Mẹ, đừng buồn, ăn chút sầu riêng đi, lòng sẽ ngọt ngay thôi, món này ăn nhiều sẽ ngấy, con ăn xong lần này sẽ không muốn ăn nữa đâu."
Tôi cảm thấy rất xót xa, Cố Thành xem thường con bé vì bé là con gái, luôn tiếc tiền không dám chi cho con bé.
Những món đồ giá cao một chút, tôi thấy con bé muốn ăn thì thường âm thầm mua cho con bé.
Giờ tôi mới hiểu, anh ta bạc đãi con gái là vì anh ta còn phải nuôi đứa con trai bên ngoài.
Nghĩ đến đây, tôi không kiềm được sự căm ghét trong lòng.
Tôi xót xa vuốt ve khuôn mặt mịn màng của con bé, cười nói: "Ăn đi, ai bảo không ăn, ăn hết cái này rồi mẹ sẽ mua cho con thêm, sau này Đồng Đồng muốn ăn gì thì ăn, ai cũng không có quyền ngăn cản con."
An ủi Đồng Đồng xong, tôi vào trong phòng thu dọn đồ đạc của Cố Thành, đồng thời cũng bắt đầu suy nghĩ lại kế hoạch.
Cố Thành làm công việc hành chính, sự nghiệp gần như không có triển vọng, tiền anh ta có thể kiếm được trong đời này có thể tính bằng đầu ngón tay.
Vì thế, anh ta luôn mơ tưởng đến việc một đêm đổi đời, kiên trì mua xổ số suốt mười năm qua.
anh ta kiên định tin rằng, thầy bói nói tôi "phúc duyên" giúp anh ta, số của tôi có thể đem lại tài lộc, số vé tôi chọn chắc chắn sẽ trúng giải lớn.
Theo thời gian, niềm tin này càng trở thành một sự ám ảnh.
Ngoài việc tìm tôi lấy số vé, anh ta còn ngày ngày thành kính thờ thần tài.
Giờ thì giải thưởng không trúng, tôi muốn ly hôn với anh ta, chắc anh ta sẽ không dễ dàng đồng ý.
Tôi nghĩ đến Mặc Tiểu Á.
Theo thời gian, lúc này Mặc Tiểu Á đã có một đứa con trai ba tuổi, bụng cô ta còn đang mang thai một đứa nữa.
Cố Thành không cưới cô ta , hai đứa trẻ đó đều là con ngoài giá thú.
Chắc chắn họ sẽ phải đối mặt với vấn đề về hộ khẩu, trường học...
Cô ta gấp gáp, thậm chí còn gấp gáp hơn bất kỳ ai.
Mặc Tiểu Á chính là điểm yếu lớn nhất.
Cố Thành muốn hưởng thụ phúc lợi gia đình, suốt bao năm qua luôn che giấu mọi chuyện, làm đủ thứ bẩn thỉu.
Vậy thì tôi sẽ lột bỏ lớp vỏ bọc của anh ta, để anh ta không còn gì để che giấu nữa.
Nghĩ xong, tôi đợi Cố Thành về nhà, chuẩn bị trước một chút.