Chồng Tôi Vẫn Là Một Đứa Trẻ - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-26 18:39:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7.

Lý Thành thì thể trông cậy nữa.

chỉ còn hy vọng eo lưng của chồng mau khỏi.

Thế nhưng linh cảm thứ sáu mách bảo rằng, phía chồng, lẽ cũng thể trông cậy .

Dù mỗi ngày gửi video của em bé nhóm gia đình, bà đều bình luận từng cái; mỗi nhắn WeChat hỏi thăm lưng bà thế nào, bà cũng trả lời kịp thời.

cảm nhận rằng, bà đang âm thầm truyền đạt cho một thông điệp: lưng vẫn khỏi hẳn, tạm thời vẫn thể đến giúp trông em bé.

Cái “tạm thời” , kéo dài hơn một tháng.

Chớp mắt em bé hai tháng tuổi.

Nghĩ đến chuyện nếu ôn tập thì chắc chắn thi đậu chứng chỉ, mà chứng chỉ thì công việc khi cũng giữ lo lắng đến mức mất ngủ suốt đêm.

từng nghĩ đến việc nhờ ruột giúp.

rõ, nhất định sẽ lấy lý do ở quê chăm cả và cháu đích tôn để từ chối.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn cách mở miệng nhờ chồng.

Làm công tác tư tưởng cho bản mấy , một buổi chiều khi em bé ngủ, gọi WeChat voice cho chồng.

Chuông reo mấy hồi, bà bắt máy.

Tim theo từng tiếng chuông mà thắt .

Gần như lúc sắp bỏ cuộc thì bà máy.

thở phào, vội đổi sang giọng điệu nhẹ nhàng vui vẻ:

“Mẹ ơi, lưng dạo thế nào ?”

Mẹ chồng :

“Cũng , con đừng lo! Cháu cưng của bà ? Mau cho bà xem nào.”

thẳng vấn đề:

“Bé đang ngủ ạ. Lưng nếu khá hơn thì thể sang giúp con trông bé một thời gian ? Con với công ty là nghỉ t.h.a.i sản ba tháng, còn thi chứng chỉ nữa, nếu ôn thì…”

Mẹ chồng vẫn , nhưng cắt ngang lời :

“Ôi, đúng là khó con quá, đang nghỉ t.h.a.i sản mà vẫn lo nghĩ công việc, dễ dàng gì!”

vốn nghĩ rằng, theo mạch , chồng sẽ thuận thế luôn là khi nào bà sang trông cháu.

Không ngờ bà đổi giọng, áy náy :

“Thật ban đầu định giúp con trông bé đến tận ba tuổi. cái lưng già chịu nổi. Sáng nay bệnh viện cộng đồng, bác sĩ Vương ở khoa xoa bóp với rằng: ‘Lưng thì lao lực, càng thể trông trẻ.’”

Chưa để kịp phản ứng, bà tiếp:

“Trong lúc xếp hàng, một bà cụ khác, xong cảnh nhà thì , trường hợp như nhà con, nhất là để bà ngoại trông cháu. Bà còn bây giờ mấy gia đình trẻ, sinh con xong đa phần đều do bà ngoại chăm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-toi-van-la-mot-dua-tre/chuong-7.html.]

Hay thật.

Một bác sĩ khoa xoa bóp ở bệnh viện cộng đồng câu nào cũng như thánh chỉ.

Còn một bà cụ xa lạ thì thể căn cứ cảnh nhà mà đưa “lời khuyên chuyên sâu”.

ngốc đến , cũng hiểu, đây chẳng qua là chồng mượn miệng khác để tuyên bố quyết định của bà.

thở dài một , nuốt cơn tức giận xuống, ôm lấy một phần trăm hy vọng, định giả vờ đáng thương thử thêm nữa.

chồng cho cơ hội:

“Thật cũng đồng ý với mấy bà . Ai quy định nhất định là bà ngoại trông cháu chứ? nghĩ, nếu trông cháu hỏng lưng, con với Lý Thành , trông con, còn chăm , chẳng là lợi bất cập hại ? Cho nên, Lệ Lệ , đành mặt dày với con, con hãy mời ruột con đến trông cháu . Như ai cũng yên tâm.”

Đặt điện thoại xuống, thực sự ngây một lúc, đầu óc trống rỗng.

Cho đến khi tiếng của con lúc tỉnh ngủ trưa kéo trở thực tại.

Buổi tối Lý Thành về nhà, hỏi , việc bàn với .

Anh , nhưng hiểu và sẵn sàng tôn trọng lựa chọn của .

Đến nước , việc chồng và Lý Thành thông qua còn quan trọng nữa.

Việc cấp bách là thi chứng chỉ, còn con thì cần một lớn trông nom thời gian ban ngày.

Trong ba ngày, phỏng vấn bảy bảo mẫu, nhưng vẫn quyết nên chọn ai.

Giao một đứa bé nhỏ xíu như cho ngoài, thật sự thể chấp nhận.

bảo từ bỏ công việc, càng thể chấp nhận hơn.

Đến tối ngày thứ tư, khi gần như sụp đổ, đột nhiên gọi điện, bảo giới thiệu việc cho con trai của một họ hàng xa.

Vịt Bay Lạc Bầy

Nếu là đây, sẽ với rằng mối quan hệ kiểu đó, tìm cớ cúp máy thật nhanh.

hôm đó thật sự quá suy sụp.

kể cho nguyên do vì chồng thể đến trông con.

hề trông mong sẽ rằng bà sang trông cháu giúp .

chỉ hy vọng bà thể an ủi vài câu.

, khi xong, ?

Mẹ :

“Con tuyệt đối đừng trông mong trông cháu cho con! Mẹ còn đào hố trồng cây kiếm tiền nữa!”

Nghe bà , đầu tiên thấy lạnh lòng, đó bật chua chát: đúng là , từ đến nay bao giờ cho hy vọng gì về cuộc sống.

Có lẽ ông trời tuyệt đường .

Giữa mớ cảm xúc thất vọng và bi thương bao trùm , đột nhiên nghĩ một cách để mời đến trông con cho .

chắc chắn, nhất định sẽ đồng ý.

Đó chính là — mỗi tháng trả lương cho bà.

Loading...