Chồng Sợ Xã Hội Không Về Nhà, Tôi Và Mẹ Chồng Cùng Nhau Cà Khịa - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:59:01
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Ngày X tháng X năm X, thời tiết mưa.]

 

[Trời mưa, cô mang ô. lấy hết can đảm đưa ô cho cô , nhưng ngay khi đến bên cạnh, cô nhận một cuộc điện thoại, tươi chạy một chiếc xe khác. chiếc xe đó rời , cảm thấy như một con ch.ó ướt mưa.]

 

[Ngày X tháng X năm X, thời tiết nắng .]

 

[Cô xem phim, lén mua vé chỗ ngay cạnh cô . Cô xem phim mà , cũng . Không vì bộ phim, mà vì cả can đảm để đưa cho cô một tờ khăn giấy. Cố Ngôn Châu, mày đúng là đồ vô dụng.]

 

lật từng trang một, dùng nét bút non nớt ghi từng chút về . Những khoảnh khắc mà quên từ lâu, ở chỗ đều trở thành báu vật quý giá.

 

Khóe mắt từ lúc nào ướt đẫm.

 

Hóa , ở nơi mà hề , đàn ông , yêu nhiều năm đến .

 

tiếp tục lật về phía , phong cách đột nhiên đổi.

 

[Ngày X tháng X năm X, thời tiết nắng , tâm trạng bão tố.]

 

[Hôm nay dẫn Tiểu Khê về mắt gia đình. Mẹ bắt đầu diễn kịch . sợ Tiểu Khê giận dỗi bỏ . Phải , bây giờ, bây giờ? Đang chờ trực tuyến, khẩn cấp!]

 

[Ngày X tháng X năm X, thời tiết nhiều mây chuyển nắng.]

 

[Tiểu Khê dám gọi là “Mẹ” ! Mặt đỏ hết cả lên! Ha ha ha ha! Cảnh hai họ liên thủ đấu với dì hai ngầu quá! Vợ trai nhất thiên hạ! Mẹ trai thứ hai!]

 

[Ngày X tháng X năm X, thời tiết nắng , trời quang mây tạnh.]

 

[Vợ đồng ý lời cầu hôn của ! sắp kết hôn ! đang mơ đấy chứ? tự véo một cái, đau quá. Là thật! dành tất cả những điều nhất thế giới cho cô !]

 

[Ngày X tháng X năm X, thời tiết nắng , tâm trạng vui vẻ.

 

[Tối qua, cuối cùng Tiểu Khê của . Em ngọt ngào hơn tưởng tượng. yêu em . Muốn nhào nặn em trong xương cốt.]

 

những dòng chữ ngây ngô chân thật , .

 

Đồ ngốc .

 

lúc đang chìm đắm trong sự xúc động, bà Triệu Nhã Cầm đẩy cửa bước : “Tiểu Khê, con đang xem gì mà chăm chú thế?”

 

thấy cuốn nhật ký trong tay , mắt sáng rực lên: “Ôi, đây chẳng là cuốn báu vật của Ngôn Châu ? Đưa xem nó gì nào.”

 

Mẹ chồng giật phắt cuốn sổ từ tay , bắt đầu lật xem. Thế là, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện trong phòng ngủ.

 

Mẹ chồng và nàng dâu, đầu kề sát đầu, cùng lén xem cuốn nhật ký bí mật của đàn ông trong gia đình.

 

Bà Triệu Nhã Cầm xem tấm tắc kinh ngạc: “Ôi chao, con trai còn thuần tình thế ?”

 

“’Giống như một tia sáng’ ư? Sao nó là giống như một tia sét, đ.á.n.h c.h.ế.t nó luôn .”

 

“’Con ch.ó ướt mưa’ ? Ha ha ha! Cái phép so sánh cho điểm tuyệt đối!”

 

Chúng đang xem say sưa thì đột nhiên tiếng chìa khóa vặn ở cửa.

 

Cố Ngôn Châu về !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-so-xa-hoi-khong-ve-nha-toi-va-me-chong-cung-nhau-ca-khia/chuong-13.html.]

 

Cả hai chúng sợ đến hồn vía lên mây, chẳng khác nào hai tên trộm bắt quả tang.

 

Bà Triệu Nhã Cầm phản ứng cực nhanh, lập tức nhét cuốn nhật ký tay , chỉ lớn tiếng với Cố Ngôn Châu bước cửa: “Ngôn Châu! Con mau đến phân xử ! Vợ con dám lén xem nhật ký của con đấy!”

 

: “???”

 

Anan

Mẹ , liên minh chồng nàng dâu thống nhất ? Sao bán con nhanh thế?!

 

Cố Ngôn Châu cuốn nhật ký trong tay , sắc mặt lập tức đổi. Anh từng bước từng bước tới, thậm chí còn thấy tiếng nghiến răng.

 

ôm cuốn nhật ký nước mắt.

 

cảm giác đêm nay kết cục của còn t.h.ả.m hơn cả ngủ sofa.

 

“Lâm. Khê.”

 

Cố Ngôn Châu mặt , từ xuống , ánh mắt tĩnh lặng cơn bão. ôm cuốn nhật ký của , co ro ở góc giường, trông như một con cừu đang chờ xẻ thịt.

 

Bà Triệu Nhã Cầm bên cạnh lẳng lặng chuồn mất, còn chu đáo giúp chúng đóng cửa .

 

Đồ phản bội!

 

“Cái đó... em thể giải thích một chút ?” cố gắng vùng vẫy cuối.

 

“Ừm.” 

 

Anh gật đầu, xuống mép giường, giọng điệu bình tĩnh đến đáng sợ: “Anh đây.”

 

“Là tại cất ! Nó cứ chình ình tủ đầu giường, y như thể đang quyến rũ em xem nó !” cãi cùn.

 

Anh gì, cứ thế lặng lẽ .

 

“Với ! Là tay ! Mẹ giật lấy xem đó!” dứt khoát đẩy trách nhiệm cho chồng.

 

Anh vẫn im lặng, nhưng khóe môi nhếch lên một chút.

 

“Quan trọng nhất là!”

 

quyết liều một phen, giơ cuốn nhật ký lên: “Anh dựa mà thầm yêu em bao nhiêu năm như cho em ! Hại em cứ tưởng đơn phương! Đây là lừa dối! Anh bồi thường cho em!”

 

Nói xong, thẳng một cách đầy lý lẽ.

 

Cuối cùng cũng nhịn , bật thành tiếng.

 

Anh đưa tay kéo cả lẫn cuốn sổ lòng.

 

“Được.” 

 

Anh thì thầm bên tai , giọng chứa chan ý : “Anh bồi thường cho em.”

 

“Bồi thường thế nào?” cảnh giác hỏi.

 

 

Loading...