Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

CHỒNG MUỐN CHIA ĐÔI BỮA TẤT NIÊN, TÔI LẬT LUÔN CẢ BÀN ĂN - 1

Cập nhật lúc: 2025-09-08 16:35:43
Lượt xem: 616

 

Từ lúc bắt đầu yêu, chồng ép “chia đôi” thứ.

 

Nhỏ thì như gói khăn giấy 1 tệ thời còn hẹn hò, lớn thì như căn nhà cưới khi kết hôn.

 

Mọi khoản chi trong nhà, lớn nhỏ thế nào cũng ghi chép , mỗi tuần đưa san đều.

 

Không từng phản đối, nhưng chồng thề thốt:

 

“Phụ nữ tiêu tiền đàn ông thì chỉ là vật phụ thuộc. Anh với em là một cuộc hôn nhân lành mạnh, bên trọn đời.”

 

tin là thật nên còn xoắn nữa.

 

Năm thứ hai kết hôn, mang thai. dịp Tết, hai bên gia đình đầu chung bữa tất niên.

 

Chồng bảo để sắp xếp.

 

tưởng vì đứa nhỏ nên đổi quan niệm, chịu chi .

 

Ai ngờ, ngay bàn, mặt hai bên, chồng mở miệng đòi … tiền chia đôi bữa tất niên.

 

 

1

 

“Anh gì cơ?”

 

dụi tai, thà nghi nhầm còn hơn tin nổi câu đó phát từ miệng Trần Khởi Cương.

 

“Vợ ơi, đừng đùa nữa, mau chuyển tiền cho , còn quầy thanh toán.”

 

Anh hề hề , nhận lúc nổi giận.

 

đang mặt bao nhiêu , vẫn cố nén. Tay nắm chặt gầm bàn, mặt vẻ thản nhiên, liên tục nháy mắt hiệu.

 

“Anh , nhà đang ở đây, đừng đùa nữa.”

 

Bình thường lanh như chớp, mà hôm nay Trần Khởi Cương như ai “nhập”.

 

Anh nhún vai, nghiêm mặt: “Anh đùa.”

 

“Em đưa tiền thì thanh toán kiểu gì? Khách sạn cho ăn quỵt.”

 

Nói xong còn đưa tay giằng lấy điện thoại của , hề để tâm đang mang bầu, lắc lư mạnh.

 

“Có mỗi chuyện mà lề mề, phiền phức.”

 

Ánh mắt bố cứ đặt .

 

đầu, vẫn thấy rõ trong khóe mắt cái đầy thắc mắc của họ.

 

Em gái bên kéo áo , mặt hài lòng: “Chị, Tết nhất mà rể còn đòi chị tiền là ?”

 

“Em thật, cái là chị đúng. Sao giữ tiền chặt thế, đàn ông ngoài cũng đồng đồng , chứ mất mặt.”

 

Nó tưởng tiền nong trong nhà do giữ nên Trần Khởi Cương mới bảo đưa tiền thanh toán.

 

rõ, “chia đôi” tiền bữa .

 

thẳng chuyện đó mặt nhà thì còn mặt mũi nào.

 

Nuốt giận, hít sâu, gượng : “Anh thanh toán , về nhà em .”

 

“Được ?”

 

Nói đến mức còn ánh mắt như van nài.

 

Tưởng là thôi, ai dè đập mạnh một phát lên mu bàn tay .

 

“Bốp” một tiếng, tay đỏ ửng.

 

“Hứa Văn Tú, yêu đương lúc chẳng , thứ chia đôi, ai cũng chiếm lợi của ai.”

 

“Trước giờ em chuyển phần em nhanh mà, hôm nay cù nhây? Hay là bầu thì khỏi trả?”

 

Nghe một hồi, lên tiếng :

 

“Chia đôi gì đấy? Hai đứa cái gì?”

 

Em gái cũng hiểu , trợn to mắt: “Chị, thật ?”

 

Lập tức, nó bỏ luôn chữ “ rể”.

 

gượng, hổ chui xuống đất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-muon-chia-doi-bua-tat-nien-toi-lat-luon-ca-ban-an/1.html.]

Mẹ chồng như sợ loạn, xỉa tăm giải thích với : “Thì tiền ai nấy giữ chứ còn gì.”

 

“Bữa tất niên cũng chia đôi ?”

 

Mẹ trừng mắt, nâng giọng.

 

Mẹ chồng thản nhiên gật đầu: “Chứ chẳng lẽ chiếm lợi con trai .”

 

“Nếu nó chịu bù, còn chịu chia đôi, cho nó bước chân nhà .”

 

Câu đó khác nào lấy mặt quệt xuống đất.

 

Mẹ vốn nóng tính, xong nổi đóa, định đập bàn chửi.

 

May bố nhanh tay ghì : “Thông gia, .”

 

“Đã cưới là một nhà.”

 

“Tiền bạc một nhà phân cái gì , . Con trẻ hiểu chuyện, chứ lớn cũng thế?”

 

Bố là giáo viên, cả đời to tiếng với ai.

 

Để ông nặng .

 

Mẹ chồng khẩy, cãi: “Con gái ông chiếm lợi con trai thì đương nhiên ông chẳng để ý.”

 

“Nếu con trai chiếm lợi con gái ông, xem ông ầm .”

 

Nói xong, bà ho khụ khụ khạc thẳng một cục đờm cái bát mặt.

 

2

 

Cả nhà đều bịt miệng vì ghê.

 

chướng nhất vẫn là lời bà .

 

Suốt một năm cưới, chồng bận, lễ Tết lớn nhỏ đều tự qua bên nhà chồng.

 

Quà cáp mua đồ nghìn tệ, lặt vặt cộng cũng gần vạn, nhưng từng bắt Trần Khởi Cương trả.

 

Tính kỹ thì chiếm lợi ít.

 

Chỉ là bận tâm.

 

Không ngờ còn dám lấy chuyện đó mỉa mai nhà .

 

Nước mắt rưng trong mắt, cố , gằn giọng với Trần Khởi Cương: “Có chút xíu tiền mà giục giã, mất nhân cách, thấy nhục ?”

 

Vừa dứt lời hối hận, vì giữ mặt mũi cho .

 

ngay đó câu như bạt tai mặt , khiến hối hận vì từng nghĩ .

 

“Chưa đủ , còn tiền rượu, cái đó tính riêng.”

 

“Chai 3.000, em chuyển thêm 3.000 nữa.”

 

ngẩng phắt, đập cả chai mặt .

 

Đã tính toán đến thế, còn nhịn.

 

bật : “Không chia đôi , tiền rượu bắt trả?”

 

“Khác chứ, đồ ăn cùng ăn, còn rượu là bố em uống, mấy bọn chỉ là uống cùng cho vui. Vậy thì tiền đó em nên trả.”

 

Anh như đúng , chút ngượng.

 

Chỉ thể chứng tỏ, trong thâm tâm thật sự nghĩ thế.

 

nghiêng đầu bàn, 5 đàn ông trưởng thành.

 

Ngoại trừ em rể dị ứng cồn uống , mặt ai cũng ly rượu.

 

Vì sức khỏe của bố , còn cố ý hạn chế, Tết nhất cũng chỉ cho ông uống hai ly.

 

Rượu đều uống, mà mồm miệng họ bảo là “uống cùng bố ”.

 

Cơn giận dồn nén bấy lâu bùng lên, nhưng vẫn giữ lý trí, thét gào.

 

bình tĩnh tính toán :

 

“Nếu thế, bên nhà 5 , còn nhà cả thảy 8 .”

 

“Đồ ăn bưng , mỗi nhà gắp một đũa là gần hết .”

 

“Nếu tính kiểu đó, còn trả cho chứ?”

Loading...