Chồng giả chết để tôi nuôi con của bạch nguyệt quang anh ta thích - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-14 15:55:06
Lượt xem: 856

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

phụ nữ đang quỳ đất khổ sở cầu xin, chỉ cảm thấy thật mỉa mai.

 

Nếu ngày hôm nay, hà tất thế từ ban đầu.

 

vòng qua cô , chuẩn mở cửa.

 

níu chặt lấy chân :“Vân Thư, cầu xin cô! An An thể bố! Lục Trạch mà tù mười năm, cả đời sẽ hủy hoại mất!”

 

“Bị hủy hoại ?”

 

dừng bước, với vẻ mặt khinh thường: “Vậy hai mươi năm các hủy hoại, tính thế nào đây? Còn đứa con của , cái thai kịp chào đời các hại c.h.ế.t, thì tính đây?”

 

Tiếng của Bạch Nguyệt ngừng , mặt cô thoáng hiện lên vẻ chột :“... thai...”

 

“Không ?”

 

lạnh: “Các coi như trâu như ngựa, vắt kiệt từng đồng giá trị của , quan tâm đến sức khỏe của chứ?”

 

một cước đạp cô ngã:“Cút. Đừng bao giờ để thấy cô nữa.”

 

Bạch Nguyệt đạp ngã xuống đất, cô ánh mắt lạnh lùng của , rằng cầu xin cũng vô vọng, vẻ mặt lập tức trở nên oán trách:“Vân Thư, cô đừng đắc ý! Cô tưởng cô thắng ?”

 

cho cô , Lục Trạch sẽ tha cho cô ! Dù ở trong tù, cũng nhất định sẽ khiến cô trả giá!”

 

để lời đe dọa của Bạch Nguyệt lòng. Tiếng gào thét của một kẻ thất thế thể ảnh hưởng đến .

 

chuyển bộ tài sản mà Lục Trạch để thành tiền mặt, thu về một khoản khá lớn.

 

chọn cách vung tiền mà dùng tiền để lên kế hoạch cho một tương lai mới của và Lục An.

 

bán căn nhà ở trung tâm thành phố, mua một căn hộ áp mái tại một khu dân cư yên tĩnh ở ngoại ô.

 

Sau đó, thủ tục chuyển trường cho Lục An, gửi thằng bé một trường nội trú quản lý nghiêm ngặt.

 

với thằng bé rằng, đây là con đường duy nhất của nó.

 

Chỉ học hành chăm chỉ, thi đỗ trường đại học , mới thể thoát khỏi cái bóng mà bố mang .

 

Lục An thông minh và cũng lời.

 

Có lẽ việc tận mắt chứng kiến màn kịch náo loạn đó khiến thằng bé trưởng thành chỉ một đêm.

 

Nó học cố gắng ở trường, thành tích luôn trong top đầu.

 

Mỗi cuối tuần, sẽ đến trường đón thằng bé, đưa nó ăn ngon, mua quần áo mới cho nó. đối xử với nó , đến mức khiến nó gần như quên mất rằng là vợ của kẻ hại c.h.ế.t bố nó.

 

bao giờ cho phép nó gọi .

 

bắt nó gọi là “Dì Vân Thư”.

 

vạch một ranh giới rõ ràng và thể vượt qua giữa chúng .

 

của nó, chỉ là giám hộ, một cây ATM lạnh lùng, chịu trách nhiệm cho chi phí ăn ở, học hành của nó.

 

nó mãi mãi nhớ rằng, thứ nó ngày hôm nay đều là nhờ “lòng ” của .

 

Và lòng , bất cứ lúc nào cũng thể thu hồi.

 

Năm Lục An mười lăm tuổi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-gia-chet-de-toi-nuoi-con-cua-bach-nguyet-quang-anh-ta-thich/chuong-5.html.]

Lục An đang tuổi dậy thì, bắt đầu cảm thấy mơ hồ và bất mãn về phận của , nó bắt đầu lén lút lên mạng tìm kiếm tên của bố ruột.

 

Kết quả, những tin tức cũ ngập tràn như một gáo nước lạnh tạt thẳng nó, khiến nó lạnh thấu xương.

 

“Vụ án đàn ông giả c.h.ế.t lừa tiền bảo hiểm, cùng tình nhân mưu chiếm gia sản của vợ tòa”, “Cặp vợ chồng độc ác gửi con riêng đến nhà nạn nhân”…

 

Nó cầm điện thoại lao đến mặt , mắt đỏ hoe, giọng run rẩy chất vấn : “Những chuyện … đều là thật ?”

 

trả lời, chỉ từ két sắt trong phòng việc, lấy bản quyết định của tòa án năm đó, lạnh lùng ném mặt nó:“Giấy trắng mực đen, tự mà xem.”

 

bệt xuống đất, lật từng trang, cơ thể run rẩy càng lúc càng dữ dội.

 

Khoảnh khắc đó, chút ảo tưởng cuối cùng về bố ruột của nó đ.á.n.h tan .

 

xổm xuống, khuôn mặt trắng bệch của nó, từng chữ một: “Lục An, đây chính là bố của , một cặp tội phạm vì tiền thể vứt bỏ con trai, mưu hại tính mạng khác. Trong chảy dòng m.á.u của họ, nhưng con đường tương lai là do tự chọn. Là trở thành thứ rác rưởi như họ, trở thành một quang minh chính đại, tự quyết định.”

 

Sau ngày hôm đó, Lục An như biến thành một khác.

 

còn những nổi loạn của tuổi dậy thì, mà dồn hết năng lượng việc học, như thể dùng hết sức lực để rửa sạch nỗi nhục nhã bẩm sinh trong dòng máu.

 

Nó đỗ thủ khoa của cả thành phố, trường đại học nhất.

 

Ngày nhận giấy báo trúng tuyển, nó về nhà, đầu tiên nở nụ thật lòng với :“Dì Vân Thư, cháu đỗ .”

 

gật đầu, chút cảm xúc:“Biết . Học phí và sinh hoạt phí, sẽ chuyển đúng hạn cho .”

 

Nụ mặt nó cứng , ánh sáng trong mắt cũng tối . Nó , thôi.

 

gì.

 

gần gũi với hơn, như một con trai thật sự, chia sẻ niềm vui của nó với .

 

sẽ cho nó cơ hội đó.

 

lúc , điện thoại của reo.

 

Là một lạ.

 

nhấc máy, bên trong truyền đến một giọng nam khàn khàn quen lạ:“Vân Thư.”

 

Tim đột ngột chùng xuống.

 

Là Lục Trạch.

 

Anh .

 

“Mười năm , cô vẫn chứ.”

 

Giọng mang theo sự hận thù kìm nén: “ đây. Chắc cô bất ngờ lắm ?”

 

nắm chặt điện thoại, gì.

 

Đầu dây bên , Lục Trạch tiếp tục :“Con trai - Lục An, cô nuôi dạy đấy chứ. Thủ khoa cả thành phố, đúng là nở mày nở mặt cho .”

 

“Ngày mai, tiệc mừng đỗ đại học của thằng bé, ở khách sạn Hyatt đúng ?”

 

đây, với tư cách là bố ruột, thể đến chúc mừng chứ?”

 

“Vân Thư, rửa sạch cổ chờ .”

 

 

Loading...