"Nhà của con trai ông?"
bật thành tiếng:"Lục Kiến Quốc, ông ơn hiểu rõ, trong sổ hồng ghi tên . Căn nhà là bố mua, liên quan một xu nào đến gia đình họ Lục các ."
"Giờ con trai ông c.h.ế.t , ở đây, ?"
Những lời khiến sắc mặt bố chồng khó coi đến cực điểm. Những xung quanh cũng bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt họ trở nên kỳ lạ.
Lục Kiến Quốc tức đến run rẩy khắp , chỉ , nửa ngày thốt nên lời:"Cô... đồ độc ác!"
" độc ác ư?"
đón ánh mắt ông , hề sợ hãi: " độc ác đến mấy, cũng bằng các . Chồng còn qua đầu bảy, hai dẫn một đứa trẻ vướng víu về nhà, rốt cuộc là ý gì?"
nhặt chiếc điện thoại hỏng lên, rút thẻ SIM , lắp điện thoại dự phòng:"Căn nhà bán bằng . Nếu các ở, cũng thôi."
họ, từng chữ một: "Một tháng năm ngàn tệ tiền thuê, bao gồm cả điện nước. Ký hợp đồng, thanh toán hàng tháng. Bằng , thì dọn ngoài cho ."
"Cô mơ !"
Mẹ chồng Lý Quế Phân hét lên: "Chúng là bố chồng của cô! Cô dám thu tiền thuê nhà của chúng ?"
"Trước thì , bây giờ thì nữa ."
nhàn nhạt : "Lục Trạch c.h.ế.t , và gia đình họ Lục các , còn bất kỳ mối quan hệ nào nữa."
lấy cặp sách của Lục An từ tủ giày , ném xuống chân thằng bé:"Còn nữa, thằng nhóc con. Nhà nuôi rảnh rỗi, từ hôm nay trở , bát trong nhà rửa, sàn nhà lau."
Lục An sợ đến tái mét mặt, trốn lưng Lục Kiến Quốc dám lên tiếng.
Lý Quế Phân xót xa vô cùng, chỉ mũi mà mắng té tát:"Vân Thư cô ! Nó mới bao nhiêu tuổi! Cô còn bắt nó việc ?"
"Không lớn ư? Lớn đến mức thể hại c.h.ế.t một mạng còn gì."
lạnh lùng bà : "Không thì cút, chỗ của chứa chấp kẻ ăn bám."
Tang lễ kết thúc trong khí vui.
Họ hàng xem đủ trò , lượt cáo từ, lúc về ánh mắt gia đình chúng đều đầy vẻ kỳ lạ. Bố chồng chọc tức đến mức ngửa mặt, nhưng gì , đành dẫn Lục An về phòng.
Buổi tối, gọi một bữa ăn ngoài thịnh soạn, một bàn ăn chén chú chén .
Còn phần chuẩn cho ba họ, là cơm trắng với dưa muối.
Lục An món thịt kho tàu mặt , lén nuốt nước miếng.
Lý Quế Phân quẳng đũa xuống bàn:"Vân Thư! Cô ý gì? Chúng ăn cơm độn rau cháo, cô một ăn sơn hào hải vị?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-gia-chet-de-toi-nuoi-con-cua-bach-nguyet-quang-anh-ta-thich/chuong-2.html.]
gắp một miếng sườn, chậm rãi gặm:"Tiền của , tiêu thế nào thì tiêu. Tiền ăn của các , một ngày chỉ cho ba mươi tệ. Thích ăn thì ăn, thì thôi."
Kiếp , vì tiết kiệm tiền cho Lục An học thêm, một ngày chỉ dám tiêu hai mươi tệ.
Giờ thì, gió đổi chiều .
Lý Quế Phân tức đến run rẩy cả môi nhưng dám nổi cơn thịnh nộ.Lục Kiến Quốc ăn cơm trắng một lời, ánh mắt âm trầm đến đáng sợ.
, bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua.
Quả nhiên, nửa đêm thấy tiếng họ lén lút trong phòng khách. hé nhẹ khe cửa, thấy Lục Kiến Quốc đang cạy khóa cửa phòng .
Lý Quế Phân ở bên cạnh thì thầm thúc giục: "Nhanh lên! Tranh thủ nó ngủ , lấy sổ hồng và thẻ ngân hàng hết !"
nhếch mép, lấy điện thoại , nhấn nút phim.
Đợi họ cạy cửa rón rén bước phòng , đột ngột bật sáng đèn ngủ:"Bố, , muộn thế , hai đang tìm gì trong phòng con ?"
Động tác của họ cứng đờ tại chỗ, mặt hiện vẻ tham lam là sự kinh hoàng.
Lý Quế Phân phản ứng , chỉ , giọng run rẩy:"Vân Thư, cô đừng quá đáng! Lục Trạch mới , cô đối xử với chúng như thế ! Cô sợ nó nửa đêm về tìm cô !"
" sợ chứ."
vén chăn, chậm rãi dậy:" còn thật sự mơ thấy đấy."
gương mặt tái mét của họ, tiếp tục :"Anh với , c.h.ế.t nhắm mắt. Anh cái hóa đơn đổ xăng mà giấu trong ngăn kéo bàn đầu giường, rốt cuộc là chuyện gì."
dậy, đến bàn đầu giường, bộ lục tìm. Sắc mặt Lục Kiến Quốc và Lý Quế Phân lập tức đổi.
Tờ hóa đơn đó là hóa đơn Lục Trạch đổ xăng ở thành phố lân cận tối khi "gặp tai nạn" xe . Trong khi với là tối đó luôn thêm giờ ở công ty.
Đây là lỗ hổng nhỏ nhất, nhưng cũng là chí mạng nhất trong bộ âm mưu lừa đảo của họ.
Kiếp , đến hai mươi năm mới chuyện . Kiếp , đặt nó mặt họ sớm hơn.
"Hóa đơn gì? Chúng !"
Lục Kiến Quốc lao tới như bay, chắn mặt , ánh mắt hoảng loạn:"Tiểu Thư, con chắc là đau buồn quá độ đến mức sinh ảo giác ."
Lý Quế Phân cũng vội vàng phụ họa: " đó đúng đó, giữa đêm hôm khuya khoắt, đừng tự dọa , mau ngủ ."
Bọn họ càng chột , lòng càng hả hê.
cố chấp, chỉ khẽ thở dài một tiếng;"Có lẽ . Dù cũng mất chồng, đầu óc chút minh mẫn."
đột ngột đổi giọng, ánh mắt lướt qua Lục An đang lưng họ:“À , ngày mai cán bộ cục dân chính sẽ đến, tìm hiểu tình hình của Lục An. Họ là để đ.á.n.h giá tư cách nhận nuôi của .”