Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Chồng công khai bồ nhí - Tôi dí đến cùng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:50:04
Lượt xem: 1,814

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4

Tôi thô bạo đóng sầm vali, phòng thay đồ tan hoang.

Điện thoại rung lên, là tin nhắn của trợ lý.

"Mộc Tổng, bộ trang sức 'Lưu Quang' mà cô dặn em để ý, có tin rồi ạ. Xác nhận là tác phẩm cuối cùng của phu nhân, ngày mai sẽ được đấu giá tại Vân Đỉnh."

Lưu Quang.

Đó là bộ trang sức mẹ lấy cảm hứng từ gia đình ba người, tự tay thiết kế.

Mẹ là nhà thiết kế thiên tài, bạc mệnh qua đời, nhiều tác phẩm tâm huyết thất lạc không rõ tung tích.

Bộ "Lưu Quang" này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với ba và tôi.

Nó không chỉ là trang sức, mà còn là ký ức chung của cả gia đình.

Bao năm qua, ba con tôi đã dùng mọi mối quan hệ để tìm kiếm.

Không ngờ lại xuất hiện vào lúc này, theo cách này.

Tối đó, tôi gửi đơn ly hôn đã soạn sẵn cho Cố Đình Hiên.

Vẫn là seen không reply.

Chắc anh ta lại nghĩ tôi hờn dỗi, vài hôm nữa sẽ tự động quay về.

Hôm sau, tại buổi đấu giá Vân Đỉnh.

Tôi diện bộ vest đen đơn giản, một mình đến.

Vừa bước vào hội trường, tôi đã thấy Cố Đình Hiên và Lâm Mộng Dao.

Lâm Mộng Dao ăn mặc lồng lộn, váy dạ hội hồng chói, khoác tay Cố Đình Hiên đầy tình tứ.

Thấy tôi, cô ta đắc ý vênh mặt, còn khẽ hất cằm.

Cố Đình Hiên mặc kệ cô ta khoác tay, cau mày nhìn tôi với ánh mắt khó chịu và ghét bỏ.

"Cô đến đây làm gì? Vẫn chứng nào tật ấy, lại đến gây sự với Mộng Dao à?"

Tôi lướt mắt nhìn Lâm Mộng Dao, đầy ẩn ý.

"Đến đấu giá mà không mua đồ, chẳng lẽ đến dắt thú cưng đi dạo?"

Rồi tôi quay sang Cố Đình Hiên.

"Xin lỗi, chó ngoan không cản đường."

Mặt Cố Đình Hiên tối sầm lại, nhưng vì nể nang nơi công cộng, anh ta chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.

Tôi lách qua họ, tiến thẳng đến hàng ghế đầu ngồi xuống.

Buổi đấu giá nhanh chóng bắt đầu.

Cố Đình Hiên ngồi cách tôi không xa, Lâm Mộng Dao nép vào người anh ta, ngọt ngào thủ thỉ.

Anh ta vung tiền không tiếc tay, liên tục đấu giá thành công mấy món trang sức đắt giá, tất cả đều là mua tặng Lâm Mộng Dao.

Lâm Mộng Dao sung sướng ra mặt, khiến những người xung quanh không ngừng liếc xéo, xì xầm bàn tán.

"Hình như cô thư ký kia của Cố Tổng, được sủng ghê ha?"

"Xem ra sắp có biến lớn rồi đây..."

"Chính thất còn ngồi kia kìa, ghê thật..."

Những lời xì xào không lớn không nhỏ lọt hết vào tai tôi.

Tôi vờ như không nghe thấy, chỉ chăm chú nhìn lên sân khấu.

Cuối cùng, người dẫn chương trình cũng giới thiệu món đấu giá cuối cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chong-cong-khai-bo-nhi-toi-di-den-cung/chuong-4.html.]

"Tiếp theo đây là bộ trang sức 'Lưu Quang', do cố nhà thiết kế thiên tài Tô Hâm sáng tác, bao gồm dây chuyền, bông tai và vòng tay, chế tác tinh xảo, giá khởi điểm 800 vạn!"

Dưới ánh đèn rực rỡ, bộ trang sức nằm im lìm trên bục nhung.

Đúng là tác phẩm của mẹ tôi.

Tôi giơ bảng.

"10 triệu."

Không ít người nhận ra tôi, có tiếng xì xào bàn tán, nhưng không ai vội theo giá.

Đúng lúc này, Lâm Mộng Dao kéo tay áo Cố Đình Hiên, ghé tai nói nhỏ gì đó.

Cố Đình Hiên nhìn tôi, ánh mắt đầy vẻ thách thức.

"15 triệu."

Không khí trở nên căng thẳng.

Ánh mắt mọi người dồn cả vào tôi và anh ta.

Tôi không hề đổi sắc mặt, tiếp tục giơ bảng.

"20 triệu."

Cố Đình Hiên lập tức bám theo.

"25 triệu."

Tôi lại tăng giá.

"30 triệu."

Giá cứ thế leo thang, không khí trong hội trường càng lúc càng nghẹt thở.

Ai cũng thấy rõ, mỗi lần tôi ra giá đều rất dứt khoát, thể hiện quyết tâm có được món đồ này bằng mọi giá.

Vì nể mặt thế lực của nhà họ Mộc và thái độ của tôi, không ai dám ra giá nữa.

Trừ Cố Đình Hiên.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

"50 triệu."

Anh ta lại tăng giá, giọng lạnh tanh.

Lâm Mộng Dao đắc ý nhìn tôi, khẽ nhếch môi cười.

Tôi quay sang nhìn Cố Đình Hiên.

"Rốt cuộc anh muốn gì?"

Anh ta ngả người ra sau, vẻ mặt ngạo mạn.

"Đấu giá công khai, có vấn đề gì sao, Mộc Tổng?"

"Bộ trang sức này rất quan trọng với tôi."

Tôi nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ, cố kìm nén cơn giận.

"Hôm nay, tôi nhất định phải có được nó. Xin anh, rút lui đi."

Cố Đình Hiên cười khẩy.

"Mộc Vãn Thanh, đừng có giở thói tiểu thư ra đây. Đấu giá thì ai trả giá cao hơn thì người đó thắng."

Anh ta đưa tay ôm lấy vai Lâm Mộng Dao, cử chỉ thân mật.

"Hơn nữa, đây là quà tôi muốn mua tặng cho Mộng Dao. Cô muốn? Tự mình giành lấy đi."

Móng tay tôi cắm sâu vào lòng bàn tay.

"Cố Đình Hiên, tôi hỏi lại lần nữa, món đồ này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với tôi. Anh nhất quyết muốn tranh với tôi sao?"

Loading...