Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Chó Ta Cũng Debut Rồi - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-05-12 18:28:25
Lượt xem: 425

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi nằm sấp trong ổ chó, mắt trái canh gác, mắt phải gác cổng.

Dòng bình luận trực tiếp cuộn trước mắt tôi.

[Tôi thấy Ngô Quảng Tiến đang ủ mưu đấy.]

[Ngô Quảng Tiến! Mày cam tâm bị mẹ mày chà đạp thế này sao, làm chó cũng phải có lòng tự trọng chứ!]

[Ngô Quảng Tiến ngủ không được thì gượng dậy mà ngủ tiếp đi.]

Tôi suy đi nghĩ lại cảm thấy cứ thế này không ổn.

Mẹ tôi ngủ sớm hơn các khách mời khác, lỡ họ lợi dụng sơ hở thì sao? Là con trai độc nhất, tôi phải gánh vác trọng trách cứu vớt gia tộc.

Tôi thuần thục mở cửa, đóng cửa, chui vào thùng rác, ngó nghiêng xung quanh. Tốt, mẹ tôi ngủ say như chết, không có lén lút mai phục tôi.

Tôi dùng mõm hất hất về phía thùng rác, khẽ ư ử.

Chào mừng mọi người đến với chuyên mục "unbox" hộp mù của tôi.

Tôi vùi mõm vào thùng rác, hít hà đủ loại mùi vị lẫn lộn. Tôi bới tung lên cho mọi người xem.

Oa! Vỏ trứng gà mẹ tôi ăn sáng còn sót lại này. Oa! Giấy chùi mũi của mẹ này. Oa! Túi giấy McDonald's mẹ vứt, lớp giấy bạc bên trong vẫn còn vương mùi tart trứng ngọt ngào.

Bình luận xôn xao:

[Ngô Quảng Tiến chỉ sống cho hôm nay thôi à.]

[Mấy người không hiểu gì về Ngô Quảng Tiến cả, nó moi rác không phải vì đói, mà là đang đòi lại lòng tự trọng, là sự phản kháng của con sen bị áp bức bấy lâu nay!]

[Tiểu Hoa mau dậy xem kìa, Ngô Quảng Tiến đang "quẩy" tung thùng rác kìa! Thưởng cho nó bữa ăn liền đi!]

Thế là sáng hôm sau, sau một đêm "cày cuốc" vất vả, tôi bị mẹ tẩn cho một trận nên thân. Tôi vắt óc suy nghĩ, không biết đứa nào lắm mồm đi mách lẻo. Rõ ràng tôi đã giữ bí mật tuyệt đối, chắc chắn có kẻ cố tình chơi xấu. Ừ, chắc chắn là vậy!

Chương trình "hâm nóng" hai ngày kết thúc sớm hơn dự kiến. Tôi và mẹ chuẩn bị "lên phố". Mẹ bảo, tất cả "boss" mèo, "boss" chó tham gia chương trình đều sẽ tề tựu. Mẹ dặn dò: "Ra đường nhớ giữ hình tượng, đừng để chó nông thôn bị chê cười nhé."

Thế là chúng tôi mất nửa ngày "di chuyển" vào thành phố, nửa ngày bay máy bay, và một tiếng đi xe của đoàn làm phim mới tới nơi. Một người một chó mệt bã cả người, "debut" với diện mạo thảm họa.

Mẹ tôi thở không ra hơi, bảo tôi xuống xe. Tôi xù lông, l.i.ế.m mép, mắt nhắm mắt mở. "Đến nơi rồi á? Cứ tưởng muốn vứt bỏ chó con thì phải lặn lội đường xa lắm cơ."

[Xấu quá! Giật cả mình!]

[Không hiểu sao từ khi chấp nhận cái tên Ngô Quảng Tiến, tui thấy nó càng ngày càng giống người.]

Tôi lết bốn cẳng yếu ớt theo mẹ xách túi lớn túi bé vào căn biệt thự của đoàn làm phim. Vừa bước chân vào, mẹ tôi đã đứng hình. Đống đồ đạc trên tay rơi lả tả xuống đất. Trong đó có cả bánh bao đường của tôi. Nhưng tôi mệt quá rồi, chẳng còn sức trách móc gì nữa, lẳng lặng ngậm bánh bỏ lại vào túi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cho-ta-cung-debut-roi/chuong-6.html.]

Mẹ tôi vỗ đùi cái đét, chỉ vào một soái ca hét ầm lên: "A! Anh... anh là...!"

"Ấy da... để tôi nhớ xem nào, cái anh gì ấy nhỉ, đóng phim đang hot ầm ầm ấy, siêu cấp đẹp trai! Tên gì mà cứ lởn vởn ở đầu lưỡi..."

Anh chàng kia chìa tay ra với mẹ tôi, tự giới thiệu: "Chào cô, tôi là Trương Mạnh Châu."

Khán giả bình luận rần rần:

[Anh ơi, anh đẹp trai muốn xỉu luôn á, visual này kiến bò ngang qua cũng phải ngước nhìn.]

[Kiếp này có cơ hội "đu" được một anh như này không ta, ôi cái style này, cái đường nét khuôn mặt này!]

[Ước gì em là ghèn mắt của anh, để lúc nào cũng được ở trong mắt anh.]

[Má ơi Tiểu Hoa làm tui cười bò, đúng chuẩn fan girl gặp idol luôn, "ơ anh gì ấy nhỉ".]

[Không ai quan tâm bé Tiến đang âm thầm nhặt bánh bao hả mấy má hahah.]

Trong lúc tôi đang "tận tụy" nhặt bánh, cún cưng của anh soái ca tiến đến trước mặt. Chúng tôi ngửi m.ô.n.g nhau chào hỏi. Nó vẫy đuôi lia lịa: "Đừng lo, tôi có cách, tôi có nhiều chiêu lắm."

Tôi ngắm nghía nó từ đầu đến chân. "Lắm chiêu? Tôi thấy cậu lắm đốm thì đúng hơn."

8

Tôi là Ngô Quảng Tiến, một chú chó cỏ chính hiệu. Hôm nay tôi đã kết giao được với những người bạn "4 chân" tuyệt vời.

Chú chó đốm Điểm Tử, Nicholas "lai căng", và Gia Gia với cái đuôi bông xù. Mẹ tôi đang bận "tám" chuyện với các khách mời. Còn tôi thì đang "chém gió" với hội bạn thân.

Điểm Tử khoe: "Hôm trước ba tôi làm cho tôi một bữa Omakase "chanh sả" luôn."

"Khai vị là Chawanmushi nhum biển, món chính là Sashimi thập cẩm, nào là cá hồi tươi rói (phần ngon nhất), sò Hokkigai, tôm ngọt, cá ngừ đại dương với thịt thăn ngoại bò hảo hạng."

"Xong còn có cơm Gyudon, trứng Benedict jambon, tráng miệng thì có sinh tố việt quất vani nữa chứ."

Nicholas chen vào: "Wow, nghe đã thấy "xịn" rồi."

"Mẹ tôi toàn cho tôi ăn cháo kê, tim thỏ, chim cút nguyên con bỏ da, với lại thực quản đà điểu, tôi ghét nhất là bông cải xanh với xà lách, nhưng việt quất với ổi thì tôi "okela" luôn."

Gia Gia cũng không vừa: "Mẹ tôi mê đồ Tây lắm, súp tôm hùm Boston kiểu Pháp tôi ăn phát ngán luôn rồi."

"Trứng Benedict tôi cũng thích, nhưng mẹ tôi không cho jambon, món khoái khẩu của tôi là bánh Napoleon trái cây cơ."

Tôi "đơ" toàn tập. "Tụi nó đang nói cái quái gì vậy trời? Từng chữ thì tui hiểu hết, mà sao ghép lại tui "tẩu hỏa nhập ma" luôn vậy nè?"

Cả ba đồng loạt quay sang nhìn tôi, đồng thanh hỏi: "Ngô Quảng Tiến, bình thường cậu ăn gì?"

Loading...