Chờ Ngày Nắng Đẹp - Phần 7

Cập nhật lúc: 2025-12-12 06:25:37
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

19.

 

Chúng ở bên , vui nhất chính là Hoắc Minh Sâm.

“Vậy Hạ Hạ sẽ nữa đúng ?”

gật đầu: “.”

“Tuyệt quá!” Nó vui đến mức nhảy tưng tưng cả buổi tối.

Lại đến buổi họp phụ . Lần , Tiểu Sâm gom hết can đảm sang Hoắc Tự:

“Ba, ba cùng Hạ Hạ ?”

Nhìn ánh mắt đầy mong đợi , bàn giẫm mạnh lên chân Hoắc Tự.

Anh căng mặt, hít nhẹ một : “Đi, tất nhiên .”

Thế mới đúng.

Tiểu Sâm nhận câu trả lời chắc chắn liền rạng rỡ. Ăn sạch cả đĩa rau.

Buổi họp phụ của mẫu giáo chủ yếu để phụ xem trẻ con hằng ngày gì.

Hoắc Minh Sâm là lớp trưởng. Không chỉ phân việc cho các bạn mà còn đóng vai “tiểu bảo an” giữ trật tự.

Oai phong vô cùng.

Làm xong phần , nó còn nhiệt tình giúp đỡ bạn khác. Ví dụ giúp bạn cùng bàn xách thùng nước. Khiến phụ xung quanh ngớt lời khen.

Hoắc Tự lặng lẽ con.

chú ý tới ánh mắt : “Đau lòng hả?”

Anh bật : “Hồi nhỏ còn cực hơn thế .”

suýt quên mất… cũng từng là một đứa trẻ đáng thương.

Tim nhói.

chủ động nắm lấy tay . Bàn tay khô ráo, ấm áp, vài vết chai. Má nóng lên. 

nghiêng đầu, cảm giác ánh mắt đáp . Ánh đó hiện hữu rõ rệt, nóng đến mức mặt tăng nhiệt ào ào.

Hoắc Tự siết c.h.ặ.t t.a.y .

Không buông nữa.

Hoắc Minh Sâm ngẩng lên, thấy chúng ở đó. Nó cảm giác hôm nay ba kỳ.

Như cái gì nhỉ?

À…

Giống hệt con cáo gian xảo trong sách tranh!

20.

Buổi chiều hoạt động phụ và con cái, nhiệm vụ là một món quà tặng .

Hai cha con cùng trận.

Hoắc Minh Sâm dùng mảnh ren nhuộm màu và phơi khô đó để cho một chiếc băng đô kiểu khăn tam giác phong cách Pháp. Thằng bé chăm chú đạp máy khâu.

Đáng yêu chịu nổi!

vòng quanh nó chụp tám trăm tấm ảnh. Nó xong còn bảo Hoắc Tự khâu thêm cho một bông hoa hồng nhỏ gắn lên.

Không ngờ tay nghề may vá của cũng . Thành phẩm mỹ kết hợp giữa phong vị đồng quê kiểu Pháp và nét dịu dàng của Giang Nam.

hôn chụt chụt lên má Hoắc Minh Sâm mấy cái. Nó đỏ bừng cả tai nhưng khóe miệng cong lên tận trời.

nảy ý tưởng: “Cuối tuần dì sẽ đội cái dã ngoại, ai cùng dì nào!”

Một lớn một nhỏ lập tức giơ tay.

Về đến nhà, vẫn nâng niu món quà buông. Tối đó, khe khẽ hát về phòng.

Cổ tay kéo , lưng áp lên cửa.

đè nén tiếng kêu, bực bội : “Hoắc Tự, !”

Anh cụp mắt

“Món quà đó… cũng phần của .”

mất mấy giây mới hiểu ý .

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Hơi thở khựng .

“...Vậy thì ?”

Anh nghiêng mặt, khóe môi nhếch lên, chút khách khí: “Hôn .”

mặt đổi sắc, đưa tay giữ mặt cho nghiêm chỉnh, kiễng chân hôn lên môi . Lướt nhẹ như chuồn chuồn điểm nước.

Đóng cửa, khóa , xong một lượt.

sờ mặt . Nhiệt độ nóng bỏng truyền lòng bàn tay.

lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng Hoắc Minh Sâm đầy kinh ngạc: “Ba ơi, Hạ Hạ kể chuyện cho ba hả?”

“Sao ba còn sáng hơn mặt trời !”

Trong gương trang điểm, tươi rói. 

Ép cũng ép xuống.

Có lẽ và ai … đúng là cùng một kiểu.

21.

Quản gia hồi phục sức khỏe và trở . Trong giấc mơ, ông là mãi về mới viện. Trong cốt truyện, ông bao giờ xuất hiện nữa.

May mà bây giờ bình an trở về. Cũng tính là đoàn tụ một nhà .

và Phạm Dao trở thành bạn . Sự nghiệp của cô cũng phát triển rõ rệt. Giờ còn bận rộn hơn cả Hoắc Tự. Mỗi hẹn ăn đều vội vàng tới vội vàng . nụ gương mặt thì càng lúc càng tự tin, điềm tĩnh.

“Hạ Hạ, tớ thích cuộc sống bây giờ. Cảm ơn nhé.”

Lời dứt, như thấy trong đầu một sợi dây đứt phựt một tiếng.

Rất lâu , mới mỉm .

nữ chính trong cuốn truyện nào cả. Cô là nữ chính của chính cuộc đời . Thành công của Phạm Dao dựa chính cô . Bất kể kịch bản biến đổi thế nào… đều thể che lấp ánh sáng của cô .

Tương tự, cũng thứ “pháo hôi ác độc” gì cả. Cuộc đời , do chính quyết định.

Không bao lâu, Hoắc Minh Sâm nghiệp mẫu giáo, chuẩn trở thành học sinh lớp một.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cho-ngay-nang-dep/phan-7.html.]

truyện tranh cho nó thành việc cho . Kể xong câu chuyện, thằng bé còn giúp kéo chăn.

“Hạ Hạ, chúc ngủ ngon.”

nhắm mắt giả bộ ngủ, đợi nó khỏi phòng để lén chơi điện thoại.

Mãi động tĩnh.

mở mắt… Thằng nhóc đang chằm chằm .

“Biết ngay là dì ngủ!”

vội chui chăn: “Ngủ ngay đây!”

Hoắc Minh Sặm thở dài như cụ già: “Nhớ đừng tắt đèn chơi điện thoại nhé, hại mắt lắm đấy.”

: “…”

“Hạ Hạ.”

“Hửm?”

“Con một bí mật với cô.”

vén chăn nó. 

Thằng bé bấu lấy gấu áo, mặt ngượng ngùng: “Bí mật là… từ khi cô đến, ngày nào con cũng siêu hạnh phúc!”

Nói xong, nó cúi đầu dám nữa. Tim như phủ một lớp mật ong ấm áp, ngọt đến lan khắp tứ chi.

ôm chầm lấy nó, hôn đ.á.n.h chụt: “Có con ở đây, ngày nào cô cũng siêu siêu hạnh phúc!”

Hoắc Tự dựa cửa, mỉm tiếng động,

đôi mắt đầy vẻ dịu dàng ấm áp.

(Hoàn chính văn)

Ngoại truyện nhỏ

1

Hoắc Minh Sâm nước ngoài tham gia trại hè. Quản gia cùng, mà nơi đó là nơi bố đang du lịch.

Nhân cơ hội cũng để họ quen .

Mỗi ngày chúng đều gọi video, nó kể những chuyện thú vị trong ngày.

Không ngờ chuyện hơn hai tiếng. Cuối cùng chính Hoắc Tự chịu nổi mà đưa tay tắt cuộc gọi.

trừng : “Em còn xong mà!”

Anh bình tĩnh: “Đến giờ ngủ .”

“Anh ngủ , bọn em ở chung phòng phiền.”

Anh nhẹ nhàng nhướng mày: “Vấn đề chính là chỗ .”

Hoắc Tự nghiêng xuống, khóa chặt cổ tay : “Hạ Hă, em chỉ thử xem, nhưng hề thử bao lâu. Vậy khi nào mới chính thức đây?”

Tim đập mỗi lúc một nhanh.

Khuôn mặt ánh đèn, nửa nửa đến kinh .

mất tiền đồ, sa nhan sắc.

Kéo mặt , hôn lên: “Bây giờ.”

2.

Đau.

Rất đau.

Kỹ thuật thì… t.h.ả.m họa.

chửi: “Cút ngoài!”

Mồ hôi đọng đầy trán Hoắc Tự. Anh nhẹ nhàng hôn nước mắt nơi khóe mắt .

Giọng khàn đến run: “Hạ Hạ… thêm nữa là kinh nghiệm . Chúng thử một nữa, …”

Kết quả, thử một … đến tận sáng.

ngủ mê man đến chiều. Toàn mềm nhũn, tỉnh thì đang chuyện điện thoại với Minh Thâm.

“Ba ơi, dì Hạ Hạ bắt máy video của con?”

mà đỏ cả mặt.

Hoắc Tự bình tĩnh vô cùng: “Cô đang nghỉ ngơi.”

Hoắc Minh Sâm hoảng loạn:

“Cô lén thức khuya chơi điện thoại ?”

“Như cho sức khỏe ba! Con ở nhà thì ba giám sát giúp con!”

Cuối cùng Hoắc Tự cũng nhận ánh mắt g.i.ế.c của .

Trong mắt còn lóe lên chút ý .

Anh đáp ngay: “Được.”

Cúp máy, xuống cạnh tự nhiên như . Một cánh tay dài kéo lòng.

c.ắ.n lên vai một cái. Anh chẳng để ý, còn đưa tay vuốt tóc .

“Lại thức khuya?”

: “…”

Rõ ràng cảm nhận đang … tràn đầy sức lực.

mặt vô cảm xoay lưng : “Em hối hận . Anh vẫn qua thử việc.”

Hoắc Tự bật khẽ trong lồng ngực: “Muộn . Anh chuyển hết đồ sang .”

im lặng hối hận.

Không nên ham sắc mà rước sói nhà!

Đêm dài đằng đẵng.

thức khuya. đàn ông tự phá luật!

May mà… tiến bộ nhanh.

Nể tình phục vụ tạm … giữ thẻ, cho nửa cái giường.

(Hết)

 

Loading...