Những lời còn của nghẹn ứ nơi cổ họng.
Khúc Ngang thu tay về, nửa ôm nửa nâng để áp sát l.ồ.ng n.g.ự.c .
Khoảnh khắc cằm chạm vai , đầu óc trống rỗng.
Mũi ngửi thấy thở của , ngay bên má là hình xăm khiến sợ hãi, còn cả nhịp tim đập mạnh mẽ .
" xin ..." Giọng như tiếng thì thầm: "Mau kết bạn ."
nghiêng đầu qua.
Phát hiện vành tai Khúc Ngang đỏ lên .
như tìm châu lục mới: "Cậu đỏ mặt ?"
Giọng hung dữ: "Không !"
Tuy hung dữ, nhưng dựa vai trộm.
Mãi đến cuối cùng, mới nhận ...
Tai của , hình như cũng đỏ .
15.
Buổi tối, lâng lâng trở về ký túc xá.
Trong đầu là cảnh tượng tiếp xúc mật với Khúc Ngang.
Rồi càng nghĩ, mặt càng đỏ.
Bạn cùng phòng hỏi : "Tiểu Vũ, thế?"
hoảng hốt lắc đầu: "Không ."
Hai cô bạn cùng phòng khác ló đầu , cùng trêu chọc: "Nhớ Khúc Ngang chứ gì, mặt con bé đỏ bừng kìa!"
vội vàng trốn nhà vệ sinh.
Trong gian riêng tư, mím môi, bỗng nhiên ngây ngô.
Trên Khúc Ngang mùi ngòn ngọt.
Giống như... bánh quy caramel sô cô la .
16.
Liên tiếp mấy ngày , Khúc Ngang đều xuất hiện ở những nơi ai ngờ tới.
Ví dụ như hành lang giờ học, ghế đá bên ngoài nhà ăn, khán đài sân vận động.
chạy tới hỏi: "Cậu đang đợi ?"
Cậu trả lời với vẻ mặt vênh váo: "Tiện đường thôi."
Ồ, tiện đường đến tận khoa của chúng cơ đấy?
Buổi tối, Khúc Ngang "tiện đường" xuất hiện ở phòng tự học của .
Dù ở vị trí xa, vẫn nhịn mà lén qua đó.
Kết quả bắt quả tang, vội cúi đầu xuống.
Điện thoại bàn sáng lên.
Khúc Ngang: " trai ?"
: "..."
Đồ tự luyến!
hậm hực ngẩng đầu lên nữa.
Khúc Ngang chống cằm, ánh mắt lười biếng sang, nhướng mày với một cái.
Vừa lưu manh quyến rũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cho-mot-phan-banh-quy-caramel-socola/chuong-8.html.]
luống cuống cúi đầu, chỉ thấy tim đập thình thịch liên hồi.
Lúc kết thúc buổi tự học thu dọn đồ đạc, Khúc Ngang biến mất tiêu.
bĩu môi, hiểu thấy hụt hẫng.
Kết quả bước khỏi phòng học, dựa tường hành lang, b.úng tay cái "tách" mặt : "Đi, đưa về."
Cậu sải đôi chân dài bước , theo , bước chân dần trở nên nhẹ nhàng.
Trong lòng dâng lên niềm vui sướng và rạo rực khó tả.
Khoảnh khắc , bỗng cảm thấy và Khúc Ngang cái gọi là giả yêu, mà là thực sự, là một đôi tình nhân thật lòng yêu .
Khi ý nghĩ xông tâm trí, khựng .
Bóng lưng Khúc Ngang phía ngày càng xa, ánh đèn đường đại lộ rợp bóng cây của trường học quá sáng, giống như giữa giấc mộng xe qua , mang theo sự hư ảo xa vời vợi.
Chúng , yêu thật sự.
Không ...
Cơ thể lạnh dần từ đầu ngón tay, lan đến tận đáy lòng.
"Tiêu Vũ." Khúc Ngang đút tay túi quần : "Ngẩn đó gì?"
bừng tỉnh.
Rảo bước đuổi theo.
Trái tim nhiễm lạnh , dường như ấm áp trở .
17.
gục xuống bàn, n.g.ự.c tức tối.
Còn khó chịu hơn cả Hạ Tụng Lam đăng ảnh Dư Hằng.
Rõ ràng thích là Dư Hằng, tại vì Khúc Ngang mà cảm thấy buồn bã?
Lẽ nào là tính chiếm hữu kỳ quái của phụ nữ?
nhanh chấp nhận lý do , và trong những ngày đó cố ý xa lánh Khúc Ngang, đồng thời thuyết phục bản : Chúng là yêu giả, thể tính chiếm hữu với .
lúc , Dư Hằng mời cùng tham gia một cuộc thi thiết kế của khoa.
đồng ý ngay mà cần suy nghĩ.
Đến lúc vẫn nhận tình cảm của dành cho Dư Hằng đổi.
Để trốn tránh thứ tình cảm nảy sinh với Khúc Ngang, thà chọn đối mặt với Dư Hằng mỗi ngày.
Dù cho cách đây lâu, cứ hễ gặp là đỏ mặt.
Cũng may nhóm dự thi của chúng bốn , cần đối mặt riêng với Dư Hằng mỗi ngày.
hỏi về mối quan hệ với Hạ Tụng Lam, cũng hóng hớt chuyện tình cảm của và Khúc Ngang.
Nội bộ nhóm hòa thuận, cho đến một buổi tối nọ họp nhóm xong, chỉ còn và Dư Hằng ở tăng ca.
Bầu khí chút gượng gạo, định chuồn êm thì Dư Hằng bỗng gọi giật : "Tiểu Vũ."
khựng .
"Dạo thấy Khúc Ngang cùng em?" Dư Hằng hỏi: "Chia tay ?"
Tuy đang tránh mặt Khúc Ngang, nhưng...
lắc đầu: "Không ."
Dư Hằng "ồ" một tiếng, hỏi: "Lần em quan hệ của hai là tạm thời, bây giờ còn tính ?"
mà trả lời ngay lập tức.
Theo lý mà , bất kể đây bây giờ, quan hệ của chúng đều là tạm thời.