Chó Già Thành Tinh - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:43:12
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
37
sợ quá chạy ù về phòng, đập mạnh gọi ông nội:
“Ông ơi! Lão ăn mày trèo tường vô nhà !”
Ông nội giật thót , định bật dậy nhưng chân đau, chạm đất ngã xuống.
“Nhanh, đỡ dậy!”
Bà nội vội đỡ ông, hai hấp tấp chạy sân.
Vừa tới nơi thấy lão ăn mày nhảy thẳng trong sân.
Lão tặc lưỡi: “Sao tỉnh hết ?”
Ông nội kéo , cảnh giác: “Nửa đêm nửa hôm trèo vô nhà cái gì?”
“Làm gì ? Tao tới kéo mày xuống địa ngục gặp cha tao!”
Dưới ánh trăng, gương mặt lão dữ tợn đến rợn .
“Mày g.i.ế.c xong sống ung dung chừng năm, đến lúc trả nợ .”
38
Bà nội giận run cả : “Ông thế mà ? Rõ ràng là cha ông g.i.ế.c !”
Lão ăn mày nhổ toẹt xuống đất: “ mặc kệ! Dựa mà các sống sướng như thế, còn thì khổ rạc ? Nếu cha còn sống, đời khác!”
Ông nội sa sầm mặt: “Cha mày là thằng lưu manh, sống thì cũng chẳng cho mày ngày . Mẹ mày còn lão cướp về hành hạ tơi tả. Tao mày là mày chẳng lành gì, trong chảy đúng cái dòng m.á.u bẩn đó!”
Một câu chọc thẳng tim lão .
Lão ăn mày gầm lên, lao tới, xô ông nội ngã xuống đất.
Hai lăn túm tóc, đ.á.n.h loạn cả lên.
39
Lão ăn mày đ.á.n.h hiểm, nhắm thẳng chỗ thương của ông nội.
Ông nội đau đến mức môi run bần bật, mồ hôi lạnh túa .
Thấy , bà nội vội chạy bếp, túm lấy cây cán bột phang lên đầu lão .
Có lẽ bà sợ đ.á.n.h c.h.ế.t nên dám mạnh tay.
Thế nên chẳng những lão ngất, mà còn chọc lão điên thêm.
Lão phắt , đôi mắt hung tợn bà nội.
Rồi “phụp” một cái, lão bật dậy, giật phăng cây cán bột trong tay bà.
Lão vung lên đ.á.n.h xuống liên tục, mỗi cú một nặng hơn.
Bà nội già , né kịp, chỉ thể chịu đòn.
hoảng quá, ôm lấy tay lão , òa lên: “Không đ.á.n.h bà !”
40
Lão ăn mày thấy nhào cũng nổi khùng: “Con nhãi c.h.ế.t tiệt, mày thì con ch.ó đen đó sớm c.h.ế.t , tao cần liều mạng trèo tường mà tự xử?”
Ông nội sõng soài đất, thở hổn hển: “Quả nhiên… g.i.ế.c con ch.ó thì lợi gì cho mày?”
Lão liếc bọn một lượt, chắc thấy già với trẻ con, chẳng gì đáng sợ, nên thẳng:
“Con ch.ó nhà mấy đúng là thành tinh, cái lừa các . nó hại mấy , còn bảo vệ cả nhà nữa. Biết vì thành ăn mày ?”
Nói đến đây, mặt lão vẻ độc ác: “Để hại c.h.ế.t cả nhà mấy , vét sạch gia sản, còn mang cả sổ đỏ cầm cố. Ai ngờ con ch.ó của mấy c.ắ.n mất. mới nghĩ đủ cách để ép mấy g.i.ế.c nó, mà mấy cứ chịu.”
Vừa dứt lời, ở đằng Đại Hắc gồng định lao đến, nhưng sợi dây buộc cổ kéo giật .
41
Lão ăn mày nham nhở: “ giờ nó cũng chẳng thành tinh nổi nữa, nhờ cái lá bùa đó.”
Bà nội mặt tái mét: “Cái… bùa gì?”
“Thôi, nhiều mệt.”
Lão lười giải thích, ánh mắt đảo qua từng bọn .
“Hay mấy bàn thử xem, ai c.h.ế.t ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cho-gia-thanh-tinh-mdrw/chuong-5.html.]
Bà nội vội kéo lưng: “Có gì nhắm , nó còn là trẻ con.”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Lão khịt mũi: “Trẻ với chả con, tối nay đều c.h.ế.t hết. Cả con súc sinh cũng , chỉ khác là ai c.h.ế.t thôi.”
Nói , lão giơ cao cây chày, định nện thẳng xuống đầu bà nội.
Ông nội chẳng lấy sức, lao tới tông thẳng lão , húc lão té nhào.
Ông nội còn hét: “Chạy! Mau chạy!”
42
Lão sợ xảy biến, dây dưa nữa, đá ông nội ngã quỵ, vụt một cú khiến ông nội ngất ngay tại chỗ. Máu đầu ông chảy thành cả vũng.
Bà nội tưởng ông nội c.h.ế.t , bỗng bật dậy, liều mạng xông lão : “Tao liều với mày!”
lúc , Đại Hắc giật đứt dây.
Nó lao như tên bắn, c.ắ.n chặt lấy cánh tay lão .
Lão đau quá gào lên, vùng vẫy, vung chày đập Đại Hắc.
Đại Hắc đau rú lên mà vẫn nghiến răng nhả.
43
Thấy hỗn loạn, bà nội kéo : “Ngôn Ngôn, chạy ! Đi gọi !”
lau nước mắt: “Còn bà thì ?”
Bà nội lắc đầu: “Bà nổi. Cháu chạy nhanh !”
“Không! Cháu bỏ bà !”
Bà nội tức quá quất một cái: “Cháu gọi thì cả nhà c.h.ế.t hết đấy!”
đ.á.n.h tỉnh : “Được! Cháu gọi ! Hai đợi cháu!”
Nói xong, đầu phóng thẳng khỏi sân.
Phía , lão gào chửi: “Con nhóc , mày chạy cái gì hả!”
tay lão Đại Hắc c.ắ.n chặt, chẳng đuổi nổi.
44
mới chạy vài bước thì thấy mấy bóng cao lớn tới.
Có tiếng quen thuộc gọi gấp: “Ngôn Ngôn?”
Là giọng Trụ Tử.
òa lên: “Anh Trụ Tử! Nhà em kẻ !”
Nghe , dẫn lao thẳng sân.
Anh vơ cây bừa đất, dùng sống bừa đập mạnh lưng lão ăn mày.
Lão loạng choạng, ngã dúi dụi xuống đất.
Bà nội run rẩy ôm đầu ông nội: “Trời ơi… đưa ông mày viện!”
Anh Trụ T.ử lúc mới thấy cảnh tượng bừa bộn khắp sân.
“Rốt cuộc… xảy chuyện gì thế ?”
45
Đang lúc thở một , tưởng xong chuyện…
Lão ăn mày đất bỗng ngóc dậy, ánh mắt độc ngầu.
Lão rút con d.a.o nhỏ trong áo, lao thẳng về phía :“Con ranh! Tất cả đều tại mày!”
sợ đến cứng , chân như đóng đinh, tránh kịp.
Có một bóng đen xông tới che mặt , đỡ thẳng cú đ.â.m đó.
Anh Trụ T.ử và mấy kịp phản ứng, lập tức quật lão xuống và trói .
Anh Trụ T.ử run giọng: “Ông… ông g.i.ế.c ?!”
Nói xong còn rùng vì sợ muộn một chút là c.h.ế.t thật.
Bà nội chạy ôm : “Ngôn Ngôn, thương chứ? Sao chảy nhiều m.á.u thế ?!”