CHIM SẺ LẶNG LẼ - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2024-09-21 15:17:15
Lượt xem: 5,564
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhận ra mình thất thố trước ánh mắt khác lạ của Cố Cẩm Hành, nàng vội nuốt lại lời mắng nhiếc và quỳ xuống.
Ta từ từ vuốt mái tóc đã rối, tiếp tục nói: "Còn nữa, nàng đã câu kết với tiên triều, tội không thể tha."
Sắc mặt hoàng đế trở nên nghiêm trọng, ngay cả Tĩnh An hầu cũng đen mặt.
"Hoàng hậu nương nương cần gì phải bịa ra tội danh để lừa dối chúng ta? Chúng ta đều biết ngươi muốn giữ ngôi vị hoàng hậu, nhưng mọi chuyện đều phải theo lẽ trước sau. Nay tiên hoàng hậu chưa c//hế//t, ngươi nên lui về vị trí quý phi, trả ngôi hoàng hậu lại cho Ấu Vi."
Thật là lẽ trước sau.
4
Ta đứng dậy, giọng điệu không kiêu ngạo, không tự ti: "Nếu tiên hoàng hậu vẫn ở Đông cung, ta tất nhiên sẽ kính cẩn dâng vị hoàng hậu cho nàng, không dám vượt qua."
"Nhưng nàng đã lừa dối hoàng thượng, khi hoàng thượng gặp nguy hiểm nhất, nàng giả c//hế//t rời bỏ ngài. Ai biết nàng có phải vì sợ tranh đoạt ngôi vị thái tử mà bỏ trốn không? Nay hoàng thượng đăng cơ, nàng quay lại đòi ngôi hoàng hậu, hưởng phúc mà không phải làm gì! Trên đời có chuyện dễ dàng như vậy sao?"
Cố Cẩm Hành hạ tay chống cằm, ánh mắt dần trở nên u ám.
Nếu ngài vẫn nhất quyết giáng ta xuống làm quý phi, thiên hạ sẽ mắng ngài bạc tình bạc nghĩa, bỏ rơi người vợ đã đồng cam cộng khổ.
Huống chi, đế vương đa nghi, sao có thể để kẻ khác dễ dàng nằm cạnh ngài?
Ta đang đặt cược vào sự nghi ngờ của ngài.
Tĩnh An hầu không kìm được cơn giận, chỉ tay vào mặt ta, lớn tiếng chửi mắng: "Ngươi nói xằng nói bậy! Gia tộc họ Thôi của ngươi chẳng qua chỉ là một gia tộc suy tàn! Ngươi, chỉ là một nữ nhân, dựa vào cái gì mà..."
Ta quay đầu lại, ánh mắt chứa đầy sát ý quét qua Tĩnh An hầu, khiến hắn lập tức im lặng.
"Tĩnh An hầu đã sống trong cảnh thái bình quá lâu, đến mức quên mất cha và anh của bổn cung đã từng chiến đấu trên chiến trường, da bọc xương dưới lớp da ngựa! Ngươi giờ đây dám lăng mạ gia tộc bổn cung không còn người kế tục. Liệu có phải đến một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ quên đi ân đức của hoàng thượng và dấy binh tạo phản?"
Tĩnh An hầu vốn đã quyền thế lớn mạnh, nếu để Trì Ấu Vi trở thành hoàng hậu, chỉ e hoàng đế cũng phải nhường nhịn gia tộc nàng vài phần.
Chuyện hôm nay, nếu chỉ có Trì Ấu Vi khóc lóc, chắc chắn hoàng thượng sẽ động lòng, muốn trả lại ngôi vị hoàng hậu cho nàng.
Nhưng giờ đây, có sự liên quan đến việc hậu cung cấu kết với triều trước, chuyện đã quá lớn, hoàng đế không thể chỉ mãi theo đuổi tình cảm nam nữ.
Cố Cẩm Hành vẫn giữ nét mặt lạnh nhạt, tiến đến trước mặt Trì Ấu Vi, nhẹ nhàng ngồi xuống, đưa tay vuốt lên vết m.á.u trên mặt nàng.
Chưa kịp để Trì Ấu Vi rơi lệ, chưa kịp để nàng nắm lấy tay ngài và gọi "Ca ca Cẩm Hành" như trước đây, Cố Cẩm Hành đã thẳng tay rút chiếc trâm vàng trên đầu nàng, ném mạnh xuống đất.
Từng sợi tóc đen từ từ xõa xuống, không thể che giấu nét mặt kinh ngạc của nàng.
"Trì Thị Ấu Vi, lừa dối quân vương, không xứng đáng làm hoàng hậu, giáng xuống làm quý nhân."
"Tháo trâm đi, chiếc trâm mười hai nhánh này là biểu tượng của hoàng hậu, giờ đây ngươi không còn xứng đáng để đeo nó nữa."
Việc bị tháo trâm trước mặt mọi người là một sự sỉ nhục lớn.
Khi các phi tần khác đến vấn an, nàng vẫn chậm chạp đến muộn.
Vừa bước vào đại điện, đôi mắt vốn vô thần của nàng lập tức mở to, chắc chắn nàng đã bị choáng ngợp trước món quà lớn mà ta chuẩn bị cho nàng.
Trong số các phi tần của hậu cung, người dẫn đầu là Thục phi và Huệ phi có khuôn mặt giống nàng nhất, trông chẳng khác nào chị em sinh đôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chim-se-lang-le/chuong-3.html.]
Còn Nghi phi và Ngọc phi, không chỉ giống nàng về ngoại hình mà cả tính cách cũng giống hệt.
Các phi tần phía dưới đều khoe sắc đua tài.
Nói cách khác, hậu cung này chính là một bộ sưu tập các phiên bản của Trì Ấu Vi mà Cố Cẩm Hành đã thu thập.
Hậu cung đông đúc, vốn dĩ đã đầy rẫy tranh đoạt, huống hồ với sự trở lại của một "chính cung" như Trì Ấu Vi, tất cả các phi tần đều xem nàng là kẻ địch đáng gờm.
Trong chốn thâm cung, ai mà không sợ bị mất ân sủng?
5
Không cần ta phải ra tay, sẽ có kẻ dốc toàn lực để tranh sủng với Trì Ấu Vi.
Và thế là...
Sau gần nửa tháng không gặp được Cố Cẩm Hành, Trì Ấu Vi cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa mà phải hành động.
Nàng mặc một bộ y phục diễn tuồng mỏng manh, đứng trên cầu, hát bài hát mà Cố Cẩm Hành từng yêu thích nhất khi còn ở Đông cung.
Nhưng tiếc thay, các phi tần khác cũng rất nhớ nhung Cố Cẩm Hành, ai nấy đều tận dụng mọi chiêu trò, cản đường ngài khi ngài đi ngang qua, cầu xin ngài ghé qua cung của họ.
Trì Ấu Vi vẫn ngẩng cao đầu, không thèm để ý.
Nhưng nàng đã hát đi hát lại, đến mức giọng nàng đã khàn đi:
"Tình không biết từ đâu sinh ra, nhưng một khi đã sâu đậm, người sống có thể vì nó mà c//hế//t, người c//hế//t cũng có thể vì nó mà sống lại..."
Cung nữ Bích Bình bên cạnh ta nhìn Trì Ấu Vi rồi trêu đùa:
"Trì Quý nhân thật vất vả, trời lạnh thế này, nô tì nghe mà cũng thấy giọng nàng ấy run lên rồi."
Phải, Trì Ấu Vi mặc một bộ y phục mỏng manh, đứng trên cầu nơi hồ nước lạnh, chờ đợi Cố Cẩm Hành.
Dù là mùa xuân, nhưng cơn lạnh cuối xuân vẫn còn, trời rất lạnh, và ngay cả ta cũng đang khoác áo lông cáo, ôm lò sưởi.
Nàng hát cho đến khi trời tối dần, cuối cùng Cố Cẩm Hành cũng xuất hiện.
Trì Ấu Vi vung tay áo dài, làm bộ e thẹn che mặt, rồi ngước mắt gọi nhẹ:
"Cẩm Hành ca ca."
Nếu là trước đây, chỉ một lời này cũng đủ để Cố Cẩm Hành ở lại bên nàng ba ngày ba đêm không rời.
Nhưng giờ thì sao?
Đằng sau Cố Cẩm Hành là các phi tần khác, ai nấy đều ngó nghiêng dò xét.
“Hoàng thượng, hôm nay hãy đến chỗ thần thiếp, thần thiếp vừa mới có một đầu bếp mới…”
“Hoàng thượng, con mèo ở cung thần thiếp biết nhào lộn…”