Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

CHIM SẺ BAY VỀ PHƯƠNG NAM - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-17 06:40:16
Lượt xem: 419

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong liền gọi lớn:

 

“Thanh Hòa, tiễn khách.”

 

Lý Kính Nguyên hồi lâu, trong mắt dâng lên thứ cảm xúc đoán nổi, lẽ là tức giận lẽ là nghi hoặc, cuối cùng hừ lạnh một tiếng kéo tay Tô Khanh Khanh rời .

 

Tô Khanh Khanh lúc lướt qua bên còn cố ý đụng một cái.

 

Tuy lực mạnh nhưng ý khiêu khích thì rõ mồn một.

 

Sau khi họ , lão nhân tặc lưỡi:

 

“Tô cô nương mềm mại yếu đuối mà trong mắt thì ghen tuông tràn cả ngoài. Lý Tướng quân cũng thật là, lấy thể vì gia tộc gánh vác như tiểu thư chọn đóa hoa mỏng manh .”

 

Ta mỉm , cúi đầu tiếp tục nghiền thuốc.

 

Tiếng chày chạm cối thuốc đều đặn, nặng nề giống hệt nhịp tim đè nén suốt ba mươi năm ở kiếp .

 

Đóa hoa mỏng manh?

 

Kiếp cũng từng sống suốt ba mươi năm một nữ nhân hy sinh vì gia tộc.

 

Mãi đến khi lâm chung mới nhận , đó chẳng qua là một màn tự cảm động mà thôi.

 

7

 

Hôn sự giữa Lý Kính Nguyên và Tô Khanh Khanh tuy tổ chức vội vàng nhưng vô cùng phô trương.

 

Không còn quan hệ với Thẩm gia, phụ tuy mất một phần trợ lực triều đình nhưng cũng tránh sự nghi kỵ của nhóm quan văn.

 

Ông dứt khoát mượn cớ nhi tử thành , mở tiệc lớn ở phủ mời ít võ tướng, mơ hồ tạo nên thế liên minh riêng.

 

Lý Kính Nguyên đích cho Tô Khanh Khanh một chiếc trâm cài đầu bằng vàng ròng đính phỉ thúy.

 

Hạt trân châu phương Đông đó là nhờ lặn lội đến Nam Hải tìm về, tròn đầy bóng mịn, lấp lánh ánh mặt trời.

 

Các cô nương trong kinh thành thấy đều khỏi ghen tị, tán thưởng:

 

“Lý đại nhân đúng là cưng chiều Tô cô nương đến tận trời xanh.”

 

Ta bận rộn sắp xếp tủ thuốc mới cho hiệu thuốc, chẳng mấy quan tâm tới những lời đồn .

 

Việc kinh doanh của tiệm thuốc dần khởi sắc, khách quen từ thời mẫu ngày càng lui tới thường xuyên.

 

Họ bắt mạch còn kỹ hơn mẫu , đơn thuốc kê cũng vững chắc hơn.

 

Ta chỉ mỉm nhàn nhạt.

 

Kiếp sống ở Lý gia, để lấy lòng bà mẫu đau ốm triền miên, dồn tâm nghiên cứu y thuật nhiều năm, từ lâu chẳng còn là tiểu thư khuê các chỉ thêu thùa ngày nào.

 

Hôm đó ngoại thành hái thuốc.

 

Vừa đúng độ đầu hạ, ven đường núi nở đầy những đóa hoa vàng tên, ong bướm bay lượn tràn trề sức sống.

 

Ta xách giỏ thuốc, lòng hiếm khi nhẹ nhõm.

 

Không ngờ lúc đang ngắm sen bên hồ, đụng Lý Kính Nguyên và Tô Khanh Khanh cũng đang dạo.

 

Tô Khanh Khanh mặc váy lụa màu hồng sen, bên ngoài khoác áo lụa trắng mỏng, gió thổi qua khiến vạt áo tung bay, quả thực vài phần dáng vẻ thần tiên.

 

Nàng chỉ con cá chép vàng đỏ nước, nũng:

O Mai d.a.o Muoi

“Phu quân, con cá đó, bắt giúp ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chim-se-bay-ve-phuong-nam/4.html.]

 

Lý Kính Nguyên nhíu mày:

 

“Vớ vẩn, đó là cá hoàng gia thả nuôi.”

 

“Thiếp mặc kệ!”

 

Tô Khanh Khanh giậm chân, nước mắt lập tức rơi lã chã, nhỏ xuống ướt đẫm cả vạt áo.

 

“Trước cái gì cũng chiều , giờ thành thì hết yêu ! Có trong lòng vẫn còn nhớ Thẩm Dụ Dung ? Nàng thì ? Ngoài mấy mánh khóe y thuật, tài hoa bằng ?”

 

Sắc mặt Lý Kính Nguyên dịu ngay, thở dài:

 

“Được , gọi đến bắt giúp. nàng đừng nhắc đến nàng nữa, nàng sánh với nàng?”

 

Hắn đầu dặn thuộc hạ:

 

“Đi, tìm cách bắt con cá đó lên cho , cẩn thận một chút, đừng kinh động đến thánh giá.”

 

Tên hầu tỏ vẻ khó xử nhưng dám trái lệnh, đành cắn răng lội xuống nước.

 

Ta trốn gốc liễu.

 

Nhìn Tô Khanh Khanh đắc ý dựa lòng , dịu dàng lau nước mắt cho nàng , chợt nhớ kiếp .

 

Năm đó biên giới phía Bắc chiến sự căng thẳng, phụ triều sức đề nghị nghị hòa, bất đồng quan điểm với Tướng quân Lý.

 

Lý Kính Nguyên vì thế trút giận lên đầu , ba tháng trời bước viện của một .

 

ngày nào cũng đến bài vị của Tô Khanh Khanh than thở nỗi lòng.

 

Thì dịu dàng, mà sự dịu dàng từ đầu vốn dành cho .

 

“Thẩm tiểu thư?”

 

Một giọng bất ngờ vang lên phía , đầu , thấy công tử Ôn Ý Đình, nhi tử của Lại bộ Thị lang.

 

Hắn mặc một bộ trường bào màu lam hồ cũ, tay cũng xách một giỏ thuốc, chắc cũng là hái thuốc.

 

Hắn là bệnh nhân của , mấy hôm mới đến khám chứng đau đầu.

 

Nghe phụ vì chọn phe Lý Tướng quân nên nhóm quan văn bài xích, u sầu quá độ nên mới sinh bệnh.

 

“Ôn công tử.” 

 

Ta khẽ gật đầu.

 

Ôn Ý Đình theo hướng mắt , mỉm hiểu ý:

 

“Lý đại nhân với phu nhân cũng thật là tình thâm nghĩa trọng.”

 

“Chuyện nhà khác, chẳng liên quan đến .”

 

Ta thu ánh mắt, cúi tiếp tục đào thuốc.

 

Một gốc hà thủ ô tươi mọc giữa kẽ đá, cẩn thận dùng xẻng nhỏ gạt đất xung quanh, sợ tổn rễ.

 

Hắn xuống, giúp sắp xếp giỏ thuốc:

 

“Nói còn đa tạ Thẩm tiểu thư, bệnh đau đầu của uống thuốc của tiểu thư khá hơn nhiều . Phụ cũng khen tiểu thư y thuật còn đáng tin hơn cả mấy lão thái y trong Thái y viện.”

 

“Ôn công tử quá lời.”

 

Loading...