Chiêu Từ - 27. Hết
Cập nhật lúc: 2025-09-01 14:22:10
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
65.
Bị phụ hoàng chán ghét, Đại hoàng tử cũng giống như Bạch Ánh Lan, thường bướng bỉnh.
Bạch Ánh Lan dạy con gắng sức biểu hiện, mong lấy sự coi trọng của Thịnh Hoài Tu.
Những lời mãi, đứa trẻ khó tránh sinh phản nghịch, thêm u buồn nặng nề.
Tiền tần cần căn dặn nhiều, thường đem chuyện Quân Khoát ban thưởng, khen ngợi kể cho Đại hoàng tử .
Lâu dần, Đại hoàng tử coi Quân Khoát như cái gai trong mắt.
Thậm chí ở học đường còn lắp bắp mà mắng chửi Quân Khoát.
Việc truyền đến tai Thịnh Hoài Tu, tất nhiên cả hai bên đều trách phạt.
Chỉ khác ở chỗ, Quân Khoát phạt thì hết lời an ủi, còn bên Bạch Ánh Lan thì chỉ răn dạy, nghiêm khắc dồn ép.
Đại hoàng tử tâm tư nặng nề, lắp càng rõ, gấp gáp đến độ phát bệnh.
Bạch Ánh Lan hối hận thì muộn, hàn gắn tình mẫu tử cũng còn kịp.
Đại hoàng tử thốt lời oán hận, rằng mẫu hậu vốn chẳng yêu thương , bằng Minh nương nương thương nhị hoàng tử.
Lời khiến Bạch Ánh Lan tức đến ngất ngay tại chỗ.
Đến khi Bình An và Quân Khoát tròn mười tuổi, Bạch Ánh Lan ngã bệnh.
Chỉ hơn một tháng, nàng còn uống nổi thuốc thang.
Trước lúc lâm chung, nàng cho gọi tới.
Một xác chỉ còn da bọc xương, khô khốc như tờ giấy, đôi mắt lóe lên cảm xúc khó mà diễn tả.
Ta bên giường, nàng vươn tay về phía , nhưng nắm lấy.
Bạch Ánh Lan khép mắt, hồi lâu mới hỏi:
“Ngươi Hoàng hậu ?”
Ta khẽ :
“Hoàng hậu, từng .”
“Nếu … vì ngươi khổ tâm bày mưu hại và Đại hoàng tử?”
Ta giả bộ hồ nghi:
“Khôn Ninh cung của ngươi, còn từng bước , thể hại các ngươi?”
Bạch Ánh Lan thều thào:
“Là Tiền tần… Ta bệnh suy nghĩ mãi, chẳng rõ sai từ bước nào. Ngẫm ngẫm , chỉ thấy Tiền tần vẫn gần gũi với . Năm dịch bệnh, hầu bệnh, Tiền tần sẽ đến chăm sóc Đại hoàng tử.”
“Khi đó mảy may nghi ngờ, bởi hai đứa trẻ đều nhiễm bệnh.”
“ nay mới … Duyệt Nghi khi căn bản từng sinh bệnh!”
Nàng hỏi:
“Ta tự nhận từng hại ngươi, vì ngươi thế?”
Ta thở dài:
“Nương nương quên chuyện công chúa hòa ? Ngươi đó là thiên mệnh của công chúa, còn thì nghĩ, thiên mệnh của đế vương chính là để cảnh hòa xảy .”
“Ngươi còn nông cạn thiển cận, Thái hậu cũng như .”
“Ích kỷ, thiển cận… Ta thật thể mang cái gọi là đại nghĩa quốc gia mà đặt lên tim . Ta chỉ thấy bản và những bên cạnh.”
Nàng nghiến răng, dồn hết chút sức tàn cuối cùng:
“Thế ngươi từng hỏi , thật sự định đem nữ nhi ngươi hòa ?!”
Ta lắc đầu:
“Có lẽ là .”
Khuôn mặt nàng hiện rõ nỗi đau đớn, tuyệt giả vờ, song vẫn chẳng hiểu nổi.
Ta :
“ thể đánh cược.”
66.
Sau khi Hoàng hậu qua đời ba năm, Thịnh Hoài Tu lập hậu.
Trên triều, Diệp gia dần lộ rõ thế lực, trở thành cận thần của Thiên tử, thêm một thế gia trỗi dậy.
Năm Thịnh Hoài Tu bốn mươi ba tuổi, Bắc Địch xâm phạm, đưa yêu cầu hòa để ngừng chiến.
Ban đầu vốn định chọn Duyệt Nghi công chúa.
nhị hoàng tử tự xin , đích treo ấn soái xuất chinh, liên tiếp chiếm ba thành ở Mạc Bắc, mới khiến Bắc Địch thôi hẳn ý định cầu hôn công chúa.
Cũng vì thế, Quân Khoát lập Thái tử.
Tiền tần – nay thành Tiền phi – đích đến Khôn Ninh cung tạ ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chieu-tu/27-het.html.]
Một còn trẻ, mà chỉ một đêm tóc bạc trắng ít.
Bình An, trong những ngày ca ca trận, mỗi ngày đều tụng kinh niệm Phật.
Đến khi Quân Khoát trở về, đôi mắt nàng đến sưng đỏ như quả đào.
Ta nữ nhi chọn phu quân, Diệp gia, mà chỉ là một vị quan nhàn thanh tú.
Ngày Bình An xuất giá, cùng Thịnh Hoài Tu đưa tiễn.
Thịnh Hoài Tu căn dặn nàng phu thê hòa thuận.
Còn :
“Nếu con vui, hãy cứ yên tâm trở về cung tìm mẫu hậu.”
Thịnh Hoài Tu thoáng ngẩn .
Ta cũng thế.
Tựa như bao năm , khi mười lăm tuổi xuất giá, A gia cũng từng :
“A Từ, nếu Thái tử đối xử với con, thì hãy trở về Thẩm phủ.”
Ta thể về, nhưng Bình An thì một chốn để trở về.
Thịnh Hoài Tu nắm tay , cùng về Khôn Ninh cung.
Bàn tay lạnh lẽo, khẽ hỏi :
“A Từ, nàng còn để bụng?”
Ta mỉm nhạt:
“Chuyện quá lâu , thần sớm quên.”
67.
Người cuối cùng tay g.i.ế.c chính là Thịnh Hoài Tu.
So với cuối cùng động thủ, cách bao nhiêu năm.
Nguyên nhân đơn giản, dám đánh cược.
Nhi tử của tứ thẩm thi đỗ Trạng nguyên, liên tiếp thăng chức, trở thành mới cả triều chú ý.
Có một triều bái kiến, gương mặt nghiêng sang bên vài phần giống .
Hôm đó Thịnh Hoài Tu gì, nhưng lập tức sai điều tra thế của .
Lúc Diệp gia vững, cũng còn là kẻ tay trói gà chặt nữa.
Ngay khoảnh khắc nhận tin , liền sai bỏ thuốc độc thang dược Thịnh Hoài Tu vẫn uống hằng ngày.
Là loại độc ngấm chậm.
Hắn trúng gió, liệt giường, còn thì ngày ngày tận tâm chăm sóc, cuối cùng cũng “chăm sóc” đến lúc băng hà.
Khoảnh khắc Thịnh Hoài Tu trút thở cuối cùng, đôi mắt rời một khắc.
Hạt Dẻ Rang Đường
Cả đời luôn gọi là “A Từ”.
, gọi :
“Hoàng hậu.”
Hắn :
“Hoàng hậu, nay cảnh khác xưa, cũng cần trẫm nữa.”
Ta đáp, chỉ lặng lẽ bước ngoài, khép cửa .
Đêm , suốt một đêm trong Khôn Ninh cung.
đến tang lễ, rơi một giọt lệ.
68.
Quân Khoát đăng cơ, dọn ở Từ Ninh cung.
Đêm , mơ một giấc mộng thật dài.
Mộng thấy Thịnh Hoài Tu đến Thẩm gia cầu hôn, A gia bướng bỉnh khó dạy, bảo hãy nghĩ cho thật kỹ.
Thịnh Hoài Tu đáp:
“Như vầng dương chẳng bao giờ tắt trời cao, trong mắt , A Từ chỉ muôn vàn điều .”
Thuở ban đầu tin là thật, để chuốc lấy bao đau khổ cho quãng đời còn .
Trong mộng, nắm lấy tay .
rụt về, lùi bình phong gỗ dày nặng.
Qua vách bình phong, :
“Hoài Tu, cung.”
___Hết___