Chiếc Xe Phản Bội - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-12-02 08:53:43
Lượt xem: 44
1
Tối thứ sáu, tăng ca xong hơn mười giờ, đúng lúc trời đổ mưa to gió lớn.
App đặt xe cứ mãi, còn hàng trăm lượt đặt khác, còn cách nào nên đành gọi chồng nhờ giúp.
Nhà cách công ty chỉ tầm 20 phút lái xe, lái xe qua đón chắc chắn nhanh hơn gọi xe.
Dù gì cũng thường tự hào bảo sẵn sàng tài xế riêng phục vụ 24/7.
Trước giờ từng nhờ đặc biệt đón nào, tối nay xem như đầu “hưởng phúc”.
khi điện thoại kết nối, mới vài chữ nhờ cậy thì bên bỗng im lặng.
tưởng mưa lớn nhiễu sóng, nghĩ nhiều, liền lặp nữa.
“Chồng ơi, tới đón em . Em tăng ca tới giờ vẫn ăn gì, giờ đói lạnh chịu hết nổi .”
Bên vẫn chẳng lên tiếng.
tưởng là mất mạng.
Cúp máy gọi nữa.
Cuối cùng cũng phản hồi:
“Vợ , giờ qua thì mưa lớn quá chắc kẹt xe, em mượn ô che tàu điện còn nhanh hơn đấy.”
nhíu mày : “Anh ban công thử xem mưa cỡ nào , ô bung là gió thổi bay luôn , em mà bộ tới trạm chắc thành con chuột lột, thế nào cũng cảm lạnh.”
Anh ngập ngừng: “…Hay em nhờ xe đồng nghiệp? Sau mời họ một bữa là mà.”
hỏi : “Mọi về hết , chỉ còn em tăng ca, ai mà cho nhờ?”
Anh im vài giây, đề nghị:
“Vợ ơi, em gọi xe công nghệ , nhớ dùng mã giảm giá giờ cao điểm tối thứ sáu nha.”
sắp phát điên, hiểu hôm nay lề mề như thế.
“Anh tưởng em gọi ? Em thử mấy app , cái nào cũng báo chờ hơn hai tiếng, về tới nhà chắc nửa đêm, em chịu nổi .”
Nói đến đây, thấy gì đó đúng, liền nghi ngờ hỏi:
“Anh nhiều như , cuối cùng là đón em đúng ?”
“Không , thế , ! Vợ đừng nghĩ lung tung, chỉ đang tính cách nào để em về nhanh nhất thôi.”
lạnh giọng: “Đừng phí lời nữa, giờ lái xe đón em mới là nhanh nhất.”
“Vợ ơi, thật nãy tắm xong, đang giường , giờ ngoài… thật sự ngại quá… Hay em ráng chờ thêm chút, xe nhận cuốc?”
…
suýt tức phát .
nghiêm giọng hỏi :
“Ý là hả Trầm Duệ? Anh định để em một giữa đêm lạnh thế , mặc kệ em sống ch/ết ?”
“Sao thế , em gì , lo cho em? Thôi , chờ em.”
chốt luôn một câu cúp máy cái rụp.
2
thật sự hiểu đang lưỡng lự chuyện gì.
Bình thường thấy lười đến thế.
Người nhà nhờ chạy sân bay, bến xe đón , thậm chí sếp nhờ lấy xe riêng đón khách, đều ngay, trễ phút nào.
Vậy mà hôm nay bảo mười giờ tắm rửa xong leo lên giường ngủ?
Anh mà ngủ sớm như từ bao giờ, ngày nào chẳng cày game đến mười một mười hai giờ mới log out, định hù ai chứ?
là đàn ông, chỉ và lúc mới cưới là nhiệt tình.
Cúp máy xong, chán quá liền nhắn tin tám chuyện với nhỏ bạn , than thở: hôn nhân đúng là nấm mồ, tình yêu mấy cũng chôn theo.
Nó còn đùa:
“Chắc ổng đang cày game thôi. Chứ cái kiểu cuốn đuôi ‘cún con’ của Trầm Duệ nhà , chắc lát nữa là lao tới liền. Cứ yên tâm mà đợi.”
ngại , nghĩ lẽ do suy nghĩ nhiều.
Trước khi cưới, Trầm Duệ luôn lời răm rắp, cưới hai năm cũng vẫn chiều.
Thỉnh thoảng cãi vặt, nhưng từng mâu thuẫn lớn.
Cuộc sống hôn nhân chung vẫn ấm áp và dễ chịu.
Nghĩ nên yên tâm mở app xem video ngắn, xem chờ đến.
chờ thêm gần nửa tiếng, Trầm Duệ vẫn xuất hiện.
Trời mưa lớn, lo giao thông ảnh hưởng, định gọi hỏi đến thì nhận tin nhắn gửi.
“Vợ , em cứ gọi xe về . Xe mới rửa xong, ngoài dơ mất.”
3
Lời khiến sững hồi lâu.
vài , vẫn tin nổi.
Vợ giữa đêm mưa gió, tăng ca ăn tối, sắp 11 giờ còn kẹt ở ngoài.
Vậy mà tiếc… chiếc xe rửa?
Không đúng, chiếc xe đó căn bản chẳng của , mà là xe hồi môn ba tặng !
Vậy mà trong lòng , còn bằng cái xe?
lập tức gọi hỏi cho rõ.
chỉ tiếng hệ thống báo:
“Thuê bao quý khách gọi hiện liên lạc .”
Anh … tắt máy !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chiec-xe-phan-boi/chuong-1.html.]
…
Khoảnh khắc đó, cả lạnh buốt, còn lạnh hơn cơn mưa đang xối ngoài .
bỗng thấy chuyện thật nực .
Tài xế riêng?
Ghế phụ nữ hoàng hậu?
24/7 đưa đón?
Tất cả đều là xạo ke!
chợt nhớ một chuyện.
Chiếc xe nâng như trứng , suốt hai năm cưới hình như từng lái nào.
Lúc chuẩn cưới, sính lễ vét hết tiền tiết kiệm của ba , nhiều nhất chỉ đưa 68 ngàn.
Còn hồi môn thì bên yêu cầu gì, bảo theo phong tục là .
Ba vốn quý mến Trầm Duệ, kiểu thanh niên từ quê lên thành phố lập nghiệp bằng sức .
là con một, ngoài việc trả bộ sính lễ, ba còn chuẩn sẵn cho căn nhà và chiếc xe để hồi môn.
Chiếc xe, ban đầu chỉ tính chọn loại hằng ngày cho tiện.
Dù chúng cũng là dân công ăn lương, cần xe sang để thắt lưng buộc bụng.
Trầm Duệ đặc biệt coi trọng chuyện xe.
Vừa chốt ngày cưới xong là bán ngay chiếc xe điện cũ.
Ngày nào cũng than bất tiện, giục lấy xe sớm.
Dạo đó, liên tục giới thiệu đủ loại xe nhập, rảnh là lên diễn đàn ô tô gửi link, cuối tuần thì lôi khắp showroom xe sang.
rõ ngân sách chỉ 200 triệu, tỏ thất vọng.
đó vẫn bỏ cuộc, tiếp tục “tẩy não” .
Khi thì kể bạn bè vợ hồi môn xe cả tỷ, khi thì đồng nghiệp mua xe sang xong bảo vệ bằng ánh mắt khác hẳn.
Lại còn thường xuyên cảm thán, xe chính là “vợ hai”, là thể diện, là bản lĩnh.
Thi thoảng còn bóng gió, cưới vợ mà vẫn lái xe hạng xoàng thì mất mặt, lãnh đạo coi trọng, cơ hội thăng tiến cũng ảnh hưởng.
mà chỉ chấm hỏi to đùng.
Xe thôi mà, gì ghê gớm?
ba tin.
Đã thấy tặng xe thường là thiệt cho con gái, giờ càng xuôi theo ý , nâng ngân sách mua hẳn chiếc BMW nhập hơn 500 triệu.
Lúc đó mới thật sự hài lòng.
Ngày lấy xe, thấy vui tới mức suýt , cũng ngại phàn nàn.
Nếu giấy tờ tên , còn tưởng ba mua xe cho .
4
Trên đường lái xe về nhà mới, còn giả vờ đùa một câu:
“Sính lễ đàn trai đưa, hồi môn đàn gái tặng , chiếc xe chắc tính của chứ.”
Thấy cau mày, hạ giọng dỗ:
“Phụ nữ lái xe giỏi, lỡ cọ quẹt thì phí sửa cao. Có tài xế riêng phục vụ 24/7 chẳng hơn ?”
Thực cũng thích lái xe lắm, cảm thấy gửi xe phiền, phí đỗ xe cũng đắt.
Công ty cách ga tàu điện chỉ 5 phút bộ, tiện, nên cũng chấp nhặt chuyện đó.
Hồi mới cưới, đúng là ngày nào cũng tự giác đưa đón .
Đồng nghiệp còn trêu, gặp đàn ông như nhặt kim cương giữa sa mạc, mưa gió thế nào cũng ngại đưa vợ .
Khi cũng thấy ngọt, nên chẳng để ý chuyện ai dùng xe.
về , bắt đầu viện cớ công việc bận, nên chỉ đưa đến trạm tàu lái xe luôn.
Giờ tan chênh , dần dần cũng chẳng đến đón nữa.
Mỗi khi đề xuất tự lái xe chơi việc, hoặc bảo sẽ chở , hoặc xe đang trục trặc, hoặc kêu lái quen dễ nguy hiểm, khuyên tàu điện nhờ xe khác.
Mẹ chồng cũng bênh , bảo còn trẻ, lái xe xịn dễ chú ý.
Tóm là họ luôn lý do để chạm chiếc xe đó.
Dần dần, xe gần như thành món đồ dùng độc quyền.
Anh còn cảm thán:
“Ghen tị với em ghê, trẻ như tài xế riêng, cứ yên tâm nữ hoàng ghế phụ hưởng thụ.”
Trước đây nghĩ đó chỉ là chuyện nhỏ, đáng so đo.
Dù xe cũng phục vụ gia đình hai , cần phân chia rạch ròi.
bây giờ thì khác.
là chủ xe hợp pháp, lẽ thể dùng bất cứ lúc nào, mà ngược , từng đụng .
Như thế… bình thường ?
Hay nhà khác, xe hồi môn cũng đều để chồng dùng?
5
ngơ ngác cửa kính, mưa ngoài vẫn xối xả, lòng rơi trống mơ hồ.
lúc đó, điện thoại đổ chuông.
Trong lòng bất giác nhen chút hy vọng.
Biết Trầm Duệ chỉ giận dỗi cho , thật đường tới đón .
thấy tên gọi, lập tức tỉnh táo .