Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cô     chằm chằm đến phát hoảng, nhưng vẫn  cam tâm.
“Mọi  đang  chuyện gì ?” Tống Tu Viễn cởi áo vest, bước .
Nghe audio ở YT Linh Đồng Truyện Các
Nhìn   phong độ, lịch lãm,  dáng một  thành đạt,   khác xa với  sinh viên nghèo theo đuổi  năm nào.
Nghĩ đến những việc    ,  tức giận đến cực điểm, cảm giác như cơn thịnh nộ trong lồng n.g.ự.c  thể bùng phát bất cứ lúc nào.
   thể để lộ. Vương Mạn Sơ và Tống Tu Viễn  giỏi giả tạo, cả gia đình  đều tin tưởng họ vô điều kiện.
“Anh rể, em  du lịch ghé qua một ngôi chùa nổi tiếng, đặc biệt cầu cho chị một chuỗi hạt, nhưng chị    đeo .” Vương Mạn Sơ lên tiếng , giọng điệu đầy ấm ức.
“Em dâu  lòng như , Vân Vân  con  nhận? Nhanh lên, để chồng đeo cho con.”
Nói xong,   liền lấy chuỗi vòng  tay , vội vàng định đeo  cho .
“Tống Tu Viễn, tại  các  cứ  bắt  đeo thứ ?”  chất vấn.
Mẹ  thấy   vui, liền cố gắng hòa giải: “Vân Vân dạo  ở công ty bận quá, cũng mệt ,   đeo thì thôi. Mạn Sơ con cũng đừng để bụng nhé. Sắp ăn cơm , chúng  mau qua ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chiec-vong-go-dan-huong/chap-4.html.]
Vương Mạn Sơ thấy  chồng  lên tiếng, để giữ hình tượng hiền thục, cô  đành phụ họa: “Vâng ạ.”
“Vân Vân, con thật là tùy hứng, vẫn nên học Mạn Sơ cách đối nhân xử thế .”
Mặt  tỏ vẻ  vui.  chính vì quá  điều, mới để các  lộng hành thành quỷ. Đời , dù  hóa thành lệ quỷ,  cũng  đòi  món nợ .
Bữa cơm trôi qua mà  chẳng thấy ngon miệng.  là  tình yêu  cho mê , rõ ràng họ   nhiều sơ hở mà   nhận .
Trên bàn ăn, Tống Tu Viễn luôn cố ý gắp những món Vương Mạn Sơ thích về phía cô , trong khi  luôn gắp món hẹ  ghét nhất  bát của .
Ăn xong, Tống Tu Viễn lấy cớ công ty  dự án gấp cần về xử lý. Vương Mạn Sơ cũng nhanh chóng rời .
Mẹ  an ủi: “Vân Vân, nếu việc công ty mệt quá thì để em trai con san sẻ bớt. Nó cũng  học cách gánh vác,  thể mãi núp  lưng chị .”
 cảm thấy vô cùng áy náy với . Nếu    "dẫn sói  nhà",  lẽ họ   hưởng cuộc sống an yên.
“Mẹ, con  , chỉ là  phẫu thuật tay nên  mệt thôi. Con về nghỉ là khỏe ngay.”