Chibi Sau Lưng Môn Chủ - CHƯƠNG 2 – Nữ nhân nhìn thấu lòng người

Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:54:24
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 2 – Nữ nhân thấu lòng

Theo đúng lý thuyết, một phàm như lèo tèo giữa núi Cửu Vân cùng một tu sĩ áo trắng khí chất bất phàm như Trì Sâm sẽ dễ… cảm thấy tự ti.

đó là lý thuyết.

Còn thực tế thì, chibi lưng chạy nháo nhào như con chim lạc tổ, cố hết sức bật thành tiếng.

Cả đường , cực ít.

nghiêng đầu hỏi gì, trả lời đúng một câu.

im lặng, càng im lặng hơn.

chibi lưng thì nhiều đến mức đủ lấp cả ba cuốn sách tâm lý tình cảm.

Chibi lúc thì lo lắng, lúc thì cầm bảng chỉ đường, lúc thì bó gối vì tuyệt vọng.

Có lúc nó còn giương tấm biển to tổ bố: “ĐƯỢC DẪN ĐƯỜNG THẬT RỒI! HUHU!”

dám thề, nếu đầu thấy cái chibi đó chắc sẽ tái mặt luôn.

Đi nửa canh giờ, hỏi:

“Anh núi Cửu Vân ? Tông môn các đó ?”

“Ta tìm .”

Ngắn gọn.

chờ thêm.

Anh .

đành hỏi tiếp:

“Tìm ai thế?”

“Trưởng lão của .”

“Ông mất tích?”

“Không. Lạc đường.”

suýt nghẹn thở.

“Lạc đường… giống ?”

Anh nghiêng mặt , ánh mắt sâu như hồ thu, giọng bình thản tới mức nghi ngờ đang tự ái :

“Ta lạc.”

Chibi lưng bật dậy, múa biển chữ lớn:

“CÓ LẠC!!! VỪA NÃY CÒN ĐI QUANH ĐÁ!”

nuốt tiếng xuống cổ họng.

“Ừm… tiếp . Trưởng lão ?”

“Ông lên núi tìm linh thảo ba ngày về. Các t.ử tìm nửa ngày bảo … xử lý.”

“Anh hỏi họ tìm kiểu gì ?”

“Có hỏi.”

“Rồi họ ?”

“‘Chúng con lạc đường một đứa.’”

cau mày.

“Tông môn các vấn đề gì …?”

Trì Sâm bước bên cạnh, giọng gợn cảm xúc:

“Vân Dật Tông nổi tiếng.”

“Em tin.”

Nổi tiếng theo nghĩa… ngược đời.

Chibi của dựng biển:

“CHÚNG TÔI CŨNG KHÔNG MUỐN NHƯ VẬY!”

Nhìn mà thương.

Đi thêm đoạn nữa, trời bắt đầu đổi màu. Đám mây núi tụ , sương mù dày thêm.

:

“Cẩn thận, đoạn đường nhỏ—”

Chưa dứt câu, Trì Sâm bước thẳng sang… bên .

Bên đường.

Bên là mép vực.

hét lên:

“Đứng !!!”

Anh khựng đúng một bước khi chân trượt sang hòn đá lởm chởm.

Chibi lưng dựng biển:

“THẢ TÔI XUỐNG ĐI THẦN LINH ƠI—”

lao tới, nắm tay áo kéo về đúng hướng đường mòn.

Anh xuống, ánh mắt bình thản đến mức nghi hiểu chuyện gì suýt xảy .

, giọng run nhẹ:

“Anh thẳng xuống vực đấy.”

Anh im.

thở dài:

“Anh nhận đường ?”

“…Có lúc thấy. Có lúc .”

Chibi:

“LÚC NÀY LÀ LÚC KHÔNG THẤY!”

chớp mắt.

Hình như… Môn Chủ chỉ lạc đường bình thường.

Mà là… lạc đường cấp tông môn.

kéo nhẹ cổ tay áo , chỉ thẳng về phía đường mòn:

“Từ giờ, cứ theo em. Em lạc.”

Anh gật đầu, nghiêm túc.

“Ừ.”

Chibi lưng nhảy cẫng, tung giấy hoa màu hồng.

Sau khi chắc chắn bước sai nữa, chọn một tảng đá sạch sẽ nghỉ.

Trì Sâm cách ba bước, lặng im.

ngẩng mặt hỏi:

“Anh mệt ?”

“Không.”

Chibi lưng lăn đất, thở như cá mắc cạn:

“MỆT LẮM!!! MỆT KHỦNG KHIẾP!!!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chibi-sau-lung-mon-chu/chuong-2-nu-nhan-nhin-thau-long-nguoi.html.]

che miệng .

Sợ hiểu lầm, hỏi chuyển chủ đề:

“Anh là Môn Chủ thật ?”

“Ừ.”

“Môn Chủ mà lạc đường …?”

Anh im lặng một lúc đáp:

“Không ai khác .”

“Tức là…?”

“Ta là duy nhất của Vân Dật Tông thể khỏi núi khi cần.”

… vẫn lạc?”

“Ừ.”

Chibi chắp tay:

“LẠC CHUYÊN NGHIỆP!”

bật thành tiếng đầu.

Anh , gì.

Có chút gì đó trong ánh mắt đổi – lạnh như , chỉ nhẹ… như gió.

Một lúc , hỏi:

“Cô nãy giờ cái gì?”

giật .

định trả lời thật – rằng thấy cái chibi lưng – nhưng thể .

Tâm Nhãn Linh Đồng là bí mật của , từng lộ với ai.

bèn trả lời nửa thật nửa đùa:

“Tại … đáng yêu.”

Anh hình.

Chibi lưng rơi thẳng từ trời xuống như thiên thạch, ôm trái tim đỏ, mặt đỏ lựng.

Còn thật thì cứng đơ như ai đóng băng.

tiếp:

“Ý em là… nghiêm túc nhưng đôi khi … ngốc nghếch. Nhìn thú vị.”

Anh chớp mắt.

“Ta… ngốc?”

vội xua tay:

“Không ngốc! Là… đáng tin. Người đáng tin thì thường … thực tế quá mức.”

Thực đang cố đỡ đòn cho .

Chibi lưng gục đầu xuống đất, giơ biển:

“NGỐC VẬY ĐÓ…”

thật sự thương luôn.

Trì Sâm xuống tảng đá đối diện , giữ cách đúng mực, ánh mắt trầm .

“Cô tu hành.”

Không câu hỏi. Là khẳng định.

gật đầu.

“Vì cô ở đây?”

“Tự dưng lạc .”

Anh quan sát y như đang sách cổ.

“Cô … rõ.”

Tim khựng .

Chibi lưng cũng đông cứng.

“Rõ… gì cơ?”

Anh đáp chậm rãi, từng chữ rõ ràng:

“Cảm xúc của .”

giật .

Không đúng.

Mà vì… nhận ?

Chưa kịp phản ứng, tiếng thứ hai:

“Có cô đang thấy thứ gì mà khác thấy?”

im lặng.

Trong khoảnh khắc gió thổi qua, chibi lưng ngẩng đầu , đôi mắt to tròn, ánh lên chữ “Hiểu …”.

Phù Sương, mày c.h.ế.t .

Người đàn ông ngốc .

Ngược , cực kỳ sắc bén.

đang định phủ nhận thì :

“Không . Nếu cô , sẽ ép.”

Nghe nhẹ nhàng mà tim thả lỏng hẳn.

Chibi lưng nhảy múa, tung bông tuyết.

Một ngoài lạnh trong nóng như ép… tự nhiên thật.

đúng lúc đó—

ẦM!

Một tiếng nổ vang lên từ phía rừng sâu.

Anh lập tức bật dậy.

“Có dùng pháp thuật.”

“Là trưởng lão của ?” – hỏi.

Anh gật đầu:

“Đi.”

Rồi :

“Cô… theo .”

dậy, bụng lo lắng.

Còn chibi lưng thì quất roi tự cổ vũ :

“KHÔNG ĐƯỢC LẠC!!! TỰ TIN LÊN!!!”

nén , bước theo .

Hôm nay, mới hiểu:

Người mất phương hướng cũng cần một ai đó cùng.

Loading...