Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Chị Đây Không Thiếu Tiền, Chỉ Thiếu Trò Vui! - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-01 17:00:44
Lượt xem: 6

Sau khi ly hôn, tôi bắt đầu có thú vui riêng: nuôi chó nhỏ.

Tất nhiên, không phải chó thật.

Mà là kiểu “chó nhỏ” đẹp trai, ngoan ngoãn, ngây thơ và… hơi ngu ngu ấy.

Vậy nên tôi dọn tiệm đàn đến ngay cạnh Học viện Âm nhạc, chuẩn bị tiện tay “bắt” một con.

Mục tiêu cũng gần như đã chọn xong.

Là một cậu hát rong ở phố ngầm mà dạo này tôi mê như điếu đổ.

Cậu ta da trắng, người mảnh, chân dài.

Ngồi xếp bằng dưới đất, ôm đàn guitar hát, gần như không bao giờ ngẩng đầu - vậy mà cũng đủ khiến đám con gái vây quanh xem đông như hội.

Vịt Bay Lạc Bầy

Lần đầu gặp, tôi ném cho cậu ta một đồng xu, chỉ để đổi lấy một ánh nhìn.

Tóc nâu sẫm, hơi xoăn, lông mi dài, giọng trầm ấm — siêu điển trai.

“Thời buổi này còn có người mang theo tiền xu như chị, đúng là hàng hiếm.”

Cậu ta kẹp đồng xu giữa hai ngón tay, ngón cái bật nhẹ một cái, đồng xu vẽ một đường cong, rơi thẳng vào n.g.ự.c tôi.

Xui cái là hôm đó tôi mặc áo cổ hơi trễ.

Phát b.ắ.n quá chuẩn xác… lọt thẳng vào trong.

Cậu đẹp trai cuống cuồng đứng bật dậy:

“Xin lỗi, em không cố ý!”

Tôi cúi đầu nhìn mình, ngước mắt nhìn cậu ta:

“Đồng này, em tạm thời không lấy lại được đâu.”

Cậu ta đỏ ửng cả mặt.

Tôi chuyển khoản cho cậu ta 5 tệ 2 xu.

Tối hôm đó nhận được lời mời kết bạn WeChat.

Cậu tên là Hứa Trì, sinh viên Học viện Âm nhạc.

Trang cá nhân không đăng nhiều ảnh tập gym, cũng chẳng có ảnh chụp chung với bạn gái.

Nhìn qua thì có vẻ… còn sạch.

Từ đó, mỗi ngày tan làm tôi đều cố tình đi ngang phố ngầm.

Mỗi lần chỉ nghe một bài, rồi chuyển đúng 5 tệ 2 xu.

Có lần Hứa Trì hỏi tôi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-day-khong-thieu-tien-chi-thieu-tro-vui/chuong-1.html.]

“Tại sao lại là năm tệ hai?”

Tôi bảo: “Vì em hát nhạc tình.”

“Chị, chị không biết vì sao em hát nhạc tình à?”

Tôi biết, nhưng tôi không nói.

Từ sau khi có WeChat của tôi, Hứa Trì bắt đầu đăng ảnh múi bụng mỗi ngày.

“Vì nó đang hot?” — Tôi giả ngơ.

Cậu ấy chỉ trả lời bằng một dấu ba chấm.

Về sau, tôi dần dần không qua đó nữa.

Nhưng dù không tới, tôi vẫn chuyển tiền.

5 tệ 2 xu là điểm neo cảm xúc tôi đặt cho cậu ta.

Hứa Trì bắt đầu gửi riêng bản thu âm bài hát.

“Chị ơi, nhận hàng nhé.”

“Tốt lắm.”

“Em tưởng chị chán rồi.”

“Không tiện đường.”

“Tháng trước còn tiện.”

“Tháng này thì không.”

Sự dây dưa mập mờ của người lớn, không cần nói nhiều.

Cho đến một ngày, tôi cố tình không chuyển tiền.

Hứa Trì chờ suốt đêm, cuối cùng cũng không chịu nổi mà phát cáu:

“Chị chán rồi đúng không!”

Cậu ta tức đến mức… trả lại toàn bộ số tiền tôi từng chuyển, hơn hai tháng, khoảng bốn trăm tệ.

Thật là một thằng ngốc.

Bị tôi chơi đùa từng đó thời gian mà còn tưởng là thật.

Tôi thì sao?

Một đồng cũng chưa tốn.

 

Loading...