CHỊ DÂU NỔI TIẾNG DỮ DẰN, CẢ NHÀ TÔI ĐƯỢC NHỜ - 6

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:46:24
Lượt xem: 574

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

xong lập tức mua vé xe về ngay trong đêm.

 

Trong nhà, khí ngột ngạt nặng nề. Anh đang xa, còn ba ngày nữa mới về .

 

Chị dâu trầm tĩnh, mặt để lộ cảm xúc.

 

Còn con nhỏ bụng bầu thì nghênh mặt ngay cửa, dáng vẻ như thể sắp trở thành nữ chủ nhân.

 

Ba thì chụm đầu thì thào, bộ dạng bất lực. bước khẽ gần để .

 

Ba : “Đến nước , chắc chỉ còn cách ly hôn thôi.”

 

Mẹ gật gù: “Ừ… đành đuổi nó .”

 

Ba thở dài thườn thượt: “Ừ, chắc thôi.”

 

xong tức đến run , hét thẳng:

“Ba tính đuổi ai? Sao nghĩ tới chuyện đuổi chị dâu?!”

 

Ba giật nảy, chị dâu khẽ ngước mắt, vẫn lặng im.

 

Con bồ bụng bầu thì càng đắc ý, mặt vênh vênh tự đắc.

 

kìm , gào lên:

“Nếu đứa cút, thì là thằng con! Nó giữ , tự tự chịu, chị dâu gì hết!”

 

Ba ngơ một lát, bất ngờ gật đầu cái rụp:

“Phải đó, ba đang tính đuổi con khỏi nhà mà.”

 

Lần thì chỉ cứng họng, chị dâu cũng sững . Con bồ thì c.h.ế.t lặng tại chỗ.

 

lúc đó, cửa bật mở. Anh tất tả chạy về, bụi bặm, tay còn ôm một bó hoa hồng to tướng, cũng khựng .

 

là đứa phản ứng nhanh nhất, xông lên đ.ấ.m thùm thụp, đánh mắng:

“Đồ đàn ông thối nát! Em chị dâu dần từng cú!”

 

Anh vội ôm chặt bó hoa, lóng ngóng né:

“Em gái, đừng đánh nữa! Nghe giải thích !”

 

Ba thì hò hét cổ vũ:

“Con gái đánh mạnh lên! Đánh cho nó tỉnh ! Đàn ông khốn nạn thế , đánh càng nhiều càng !”

 

Chị dâu cuối cùng cũng dậy, bình thản cất giọng:

“Lý Dương, dọn đồ . Ly hôn.”

 

Anh đỏ hoe mắt, con nhỏ bụng bầu, uất ức van nài:

“Vợ ơi, thật sự …”

 

Con bồ nhíu mày, chột hỏi:

“Khoan, cũng tên Lý Dương hả?”

 

Anh bùng nổ, gào to:

“Phải! ! Là cái thằng đồng nghiệp chó c.h.ế.t của ! Nó lấy tên rêu rao khắp nơi để che đậy chuyện nó ngoại tình! Nó mới là thằng cha của đứa bé trong bụng cô!”

 

Nguyên cả nhà lặng im hai giây.

 

Anh run run kể hết: đồng nghiệp vợ con, sợ lộ nên mượn tên bình phong. Đến khi vạch mặt, mới thú nhận, khiến cô bồ dở dở kéo đến tận nhà.

 

Nghe xong, con nhỏ bụng bầu tái mét, xoay bỏ , chắc chạy tìm “tên thật” tính sổ.

 

Anh thở hổn hển, chìa bó hoa mặt chị dâu, giọng nịnh nọt:

“Vợ ơi, hết hiểu lầm … đừng giận nữa nha?”

 

Chị dâu lau bụi mặt lườm:

“Anh coi cái bản mặt kìa, ngốc đến hết thuốc chữa.”

 

Chị cầm bó hoa, từ túi vải rút một tờ giấy đưa cho .

 

Anh cầm lên, ngẩn ngơ:

“Giấy gì mà đen thui thế ?”

 

liếc qua, há hốc miệng:

“Không … giấy siêu âm thai ?!”

 

Chị dâu gật đầu, trừng mắt:

. Cái chấm đen chính là con của đấy, Lý Dương!”

 

Ba vui đến nỗi suýt nhảy cẫng, miệng khép nổi.

 

Cả nhà rộn rã, chỉ còn ngẩn , trong lòng dấy lên một thoáng bất an.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-dau-noi-tieng-du-dan-ca-nha-toi-duoc-nho/6.html.]

Vì ngay đó, nhận ánh mắt chị dâu gì đó giống

 

Chỉ một ký dâu tây, mà mặt cau đầy khó chịu.

 

giật : chẳng lẽ… đến cuối cùng, với chị dâu cũng thoát nổi cái vòng “mối quan hệ chồng – nàng dâu” ?

 

Chị dâu gắp quả dâu tây lên miệng.

 

Mẹ lập tức cau mày, lẩm bẩm:

“Cúc , bác sĩ , đàn bà bầu mà ăn dâu tây là .”

 

Chị dâu ngừng đũa, nghiêng đầu bằng ánh mắt dịu dàng kiên quyết.

 

Chị bấm điện thoại vài cái, chẳng mấy chốc điện thoại reo tin nhắn.

 

Mẹ mở , thấy một đoạn video: “Chuyên gia khuyến nghị, trái cây vàng cho thai kỳ gồm dâu tây, kiwi…”

 

Mẹ đeo kính lão, ghi chép cuốn sổ nhỏ, mặt mày chăm chú hệt như học sinh.

 

Đợi chị dâu ăn xong, còn vội vàng hỏi:

“Cúc , dâu đủ ăn ? Để chợ mua thêm cho con.”

 

Lúc mới nhận loại chồng cay nghiệt như thiên hạ đồn thổi. Bà… đúng chuẩn kiểu “giáo sư dinh dưỡng cây nhà lá vườn”.

 

Ngày chị dâu sinh, cả nhà chờ ngoài phòng mổ. Anh căng thẳng đến mức mặt cắt còn giọt máu.

 

Ba , vốn nổi tiếng chịu lì hàng giờ kêu ca, đó cứ , yên nổi một phút.

 

Khi bác sĩ cầm giấy bước , chân ba bủn rủn, run rẩy :

“Cứu ! Bác sĩ, nhất định cứu !”

 

Bác sĩ dở dở :

“Đây chỉ là giấy chuyển từ sinh thường sang sinh mổ thôi, sản phụ kiệt sức rặn nổi.”

 

Anh vội chộp lấy, tay run đến mức chữ ký ngoằn ngoèo như sâu bò.

 

Mãi đến 2 giờ rưỡi sáng, cuối cùng cũng câu vàng ngọc:

“Mẹ tròn con vuông.”

 

Chị dâu đẩy , truyền dịch, mê man yếu ớt. Người đàn bà từng mạnh mẽ như hổ cái, nay bỗng mỏng manh như tờ giấy.

 

Ngực nghẹn .

 

Ba tất tả chạy về nhà nấu cháo. với chăm chị và đứa bé đỏ hỏn.

 

Xuất viện xong, chị dâu đưa trung tâm chăm sóc sinh mà âm thầm lo liệu từ .

 

Mẹ dìu chị, ân cần:

“Phòng thoáng, nắng chiếu, tiện cho em bé tắm nắng trị vàng da.”

 

Ban đầu chị dâu định từ chối, nhưng đầu tiên gằn giọng:

“Phải ở. Trong tháng cứng đầu. Đừng theo vết xe đổ của , để bệnh đau đầu mãn tính.”

 

Hồi xưa, sinh xong, ông bà nội đều mất sớm. Ba vụng về, chỉ cơm nước giặt giũ, chứ hề che gió cho . Giữa trời hè oi bức, lạnh đầu, từ đó bệnh mãn tính đeo bám đến tận giờ.

 

Mẹ quyết để lịch sử lặp . Bà dọn hẳn trung tâm, ở cùng chị dâu, trông cháu săn sóc con dâu.

 

Một đêm, chị dâu bỗng bật nức nở. Mẹ hốt hoảng định gọi điện cầu cứu. chị giữ tay .

 

Mẹ sốt ruột:

“Cúc , thế? Đau ở hả con?”

 

Chị lau nước mắt, nghẹn:

“Không … chỉ là con thấy may mắn quá. Từ một đứa mồ côi, lang thang mạnh mẽ cho quen, giờ lo từng miếng ăn giấc ngủ. Con… bảo bối của cả nhà .”

 

may mắn, chỉ chị.

 

Năm nghiệp, chọn là sinh viên ưu tú lên sân khấu nhận thưởng.

 

Hôm , trời xanh trong, nắng rực rỡ.

 

Ba , , trai ôm con nhỏ, còn chị dâu cạnh, cả năm cùng dõi theo . Ánh mắt ai nấy đều sáng ngời tự hào.

 

Năm đó, thi đỗ cao học, trở thành nghiên cứu sinh ở một trường đại học 985 tại Bắc Kinh.

 

ba mươi tuổi. như chị dâu từng :

 

“Cuộc đời của chúng , chỉ mới bắt đầu.”

 

(Toàn văn )

 

Loading...