CHỊ DÂU NỔI TIẾNG DỮ DẰN, CẢ NHÀ TÔI ĐƯỢC NHỜ - 5

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:46:11
Lượt xem: 472

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , chị dẫn theo cả một nhóm trai xăm trổ, mặt mũi dữ dằn, đường hoàng đưa ký túc.

 

Tấm chăn giường vẫn ướt nhẹp, hệt như hôm

 

Chị dâu nhóm “ em xăm trổ” mà chị gọi đến trợ uy, mở miệng xé toang khí:

 

“Đứa nào rảnh quá đái lên giường em gái tao hả? Ra đây, tao dạy cách !”

 

Mấy đứa bạn cùng phòng lập tức giật bắn, vội vàng gập máy, tắt game. Vẻ hống hách thường ngày biến mất, chỉ còn ánh mắt hoảng hốt, lén như bầy gà con gặp diều hâu.

 

thì, chúng nó cũng mới mười mấy tuổi đầu, cái khí thế “chị đại ký túc” bình thường chỉ là trò trẻ con, gặp thật sự dám chơi bạo thì lập tức lòi cái sợ mặt.

 

Chị dâu thong dong bước đến mặt con bé phòng trưởng, đột nhiên cong môi lạnh:

 

“Ủa, em với em gái chị bạn bè ? Giờ qua đây, bạn tử tế chút – dọn giường cho nó ngay!”

 

Con bé phòng trưởng run méo xệch, giọng lí nhí:

“Ph… … em dọn… em dọn liền…”

 

hiệu cho mấy đứa còn .

 

Một đám đang nãy giờ giả vờ vô can, lập tức nhào tới, nhanh như gió chăn mới cho , chăn cũ thì lủi thủi mang lên sân thượng phơi, động tác gấp gáp như sai ca sản xuất.

 

, đầu óc cứ ù ù, tin nổi đây là căn phòng vốn ồn ào coi thường hàng ngày.

 

Chị dâu đầu , khẩy:

“Em gái, nhớ kỹ. Muốn trị đám lưu manh rẻ tiền, thì dùng đúng cách của lưu manh. khác ở chỗ, chơi thì chơi cho sạch, chửi thì chửi cho thấm. Hiểu ?”

 

Chị bước đến vỗ vai , giọng như mệnh lệnh:

“Em sợ. Chỉ cần sợ, lúc nào mặt em cũng đường mà .”

 

Sau chuyện đó, ngoan ngoãn chỉ xoay quanh ba điểm: lớp học, ký túc xá và thư viện. Không còn ai dám giở trò, yên tâm ôn thi.

 

áp lực thi cử khiến khốn khổ: mụn nổi đầy mặt, tóc rụng cả nắm, đêm nào cũng mất ngủ.

 

Ngày nào chị dâu cũng lạch cạch xách cơm đến trường, thấy hốc hác thì cau mày:

“Làm thế ?”

 

gượng, nửa đùa nửa thật:

“Chị dâu, em học cái đống hàm để gì chứ? Sau chợ mua rau, em ‘cho em một bó rau căn bậc hai hai ẩn’ chắc?”

 

Chị dâu , chỉ , giọng dằn từng chữ:

“Em gái, kỹ đây. Sau em chỉ ở cái chợ làng bé tẹo đó .”

 

Câu như tạt thẳng tim, kéo khỏi cơn khủng hoảng. Chính câu đó đỡ qua cả quãng thời gian đen tối nhất.

 

Năm , thi liên thông thành công, đỗ một trường 211 ở Bắc Kinh.

 

Mùa hè, chị dâu gặp ai cũng khoe, vui đến mức phát sáng cả gương mặt.

 

Hàng xóm gọi: “Cúc ơi, ăn cơm ?”

Chị dâu rạng rỡ: “Ăn ! Mà bác , em gái đậu đại học Bắc Kinh đó nha!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-dau-noi-tieng-du-dan-ca-nha-toi-duoc-nho/5.html.]

 

Người hỏi mượn cái kéo, chị dâu cũng hề hề:

“Cho mượn chứ! À mà chị , em gái thi đỗ Bắc Kinh đó!”

 

Cả xóm ai cũng thuộc lòng cái tin vui đó, bởi chị dâu ngày nào cũng lặp lặp . Vẻ mặt chị còn rạng rỡ hơn đầu buôn quần áo lãi.

 

Ngày nhập học, chị dâu đặt vé tàu cho cả nhà cùng.

 

Tiếng tàu hỏa rầm rì khởi hành. Ba, đầu tàu, gì cũng trố mắt. Chỉ từng buôn theo chị dâu, thấy chúng ngơ ngác thì mỉm cong khóe môi.

 

Trên tàu, chị dâu hỏi ba gì đầu tiên ở Bắc Kinh.

 

Ba bảo: “Ba leo Vạn Lý Trường Thành.”

Mẹ bảo: “Mẹ  ngắm Thiên An Môn.”

Anh bảo: “Anh  ăn vịt Bắc Kinh.”

 

Chị dâu gật đầu liên tục, nhanh tay ghi hết sổ nhỏ.

 

Nhiều năm qua, cả nhà đổi. Trước đây, hỏi gì cũng chỉ trả lời: “Sao cũng .” Không ai dám bày tỏ mong .

 

nhờ chị dâu kiên nhẫn kéo dắt, chúng bắt đầu ước mơ, sở thích, lựa chọn, từ chối.

 

Chúng bắt đầu sống như con thật sự.

 

Mới nhập học bao lâu, ký túc xá buổi buôn chuyện tuổi tác. Ba đứa mấy con bé mười tám mười chín, chỉ hai mươi sáu.

 

Một con nhỏ giả vờ trợn mắt, đưa tay che miệng, nhưng cái ánh láo liên thì lộ rõ dã tâm. Ban đầu còn chẳng mấy để ý.

 

ngừng lôi tuổi cớ, giọng lảnh lót:

“Chị đây gần ba mươi , mấy đồng bạc cỏn con mà cũng keo kiệt thế ? Bao bọn em ăn một bữa c.h.ế.t ai .”

 

nhạt, đáp chút nể nang:

“Gần ba mươi thì ? Tao vẫn tự bỏ tiền , ngửa tay ăn bám như ai . Hai mươi tuổi mà chỉ bòn rút, lo thêm kiếm tiền thì định cả đời đu dây ăn chực hả?”

 

Cả phòng nín thở. Con nhỏ đó đỏ bừng mặt, nghẹn họng thốt câu nào.

 

thừa thắng, bồi thêm một cú chốt:

“Mà nè, lớn nghĩa c.h.ế.t . Mày nhớ giữ cái miệng với giữ sức khỏe , chứ lỡ c.h.ế.t tao thì tao rảnh viếng .”

 

Nó tức đến mức tím tái, mắt long sòng sọc, còn thì sảng khoái từng . Thì vả thẳng mặt kẻ dễ chịu đến thế!

 

Giây phút đó, như thấy bóng dáng chị dâu trong chính . Tự hào nổ tung lồng ngực.

 

Sắp tới kỳ thi cuối kỳ, một cuộc gọi từ ba phá nát sự bình yên.

 

Giọng ông run rẩy:

“Em gái, mau về nhà !”

 

hốt hoảng: “Có chuyện gì ba?”

 

“Anh con ngoại tình ! Giờ con bụng chửa vượt mặt, còn trơ trẽn lì ở nhà chịu !”

 

Loading...