CHỊ DÂU MUỐN CHỊU KHỔ, TÔI ĐUỔI THẲNG VỀ TRẠI NUÔI HEO - 2
Cập nhật lúc: 2025-09-07 16:08:57
Lượt xem: 473
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh nhăn mặt sang hỏi:
“Có chuyện gì ? Mới về ầm ĩ?”
lườm cho cháy mặt:
“Chuyện gì ? Vợ chịu nổi cái sướng của nhà đấy!”
kể hết một lèo.
Anh tắc tịt, còn kịp gì, thì “bà tám phiên bản thánh đạo lý” nhảy như trời nhập:
“Toa Toa , em thì nể mặt dám , nhưng chị dâu thì thể để em trượt dốc đạo đức như mãi .”
“Em cũng lớn , quý tiền nhà chứ? Tiêu hoang kiểu , lấy chồng thì nhà chồng nó đá cho văng dép, ? Chị dạy em tiết kiệm là lo cho em đấy!”
đập đầu tường cho bớt cay.
Còn ba ngoài, đẩy như đuổi gà.
cạn lời, lượn về phòng.
Một tiếng
Mẹ gọi ăn cơm.
Vừa xuống bàn, sốc .
Trên bàn đúng bốn món “nhân đạo”:
Dưa chuột trộn,
Cà chua xào trứng,
Cà tím kho,
Món mặn duy nhất: tôm luộc muối — hàng tồn kho hai tháng.
nhíu mày, sang .
Mẹ vỗ nhẹ tay , hiệu đừng lớn.
liếc chị dâu, thấy bà chễm chệ như công chúa nhà nghèo tự tấn phong.
Anh gắp cho bà con tôm.
Chị dâu diễn sâu như kịch sân khấu phường:
“Thôi thôi, ăn chay , để phần tôm cho .”
“Đừng nữa, chịu khổ quen . Trong nhà chịu thiệt chứ cái nhà sớm muộn cũng sạch bách như tủ lạnh chị Tư.”
hít một , đè cơn sốc, vươn tay bốc sạch đĩa tôm.
Ngay cả con trong bát của chị dâu cũng nạo .
chia tôm cho ba , phần còn để mặt .
Vừa ăn đanh mặt :
“Chị dâu đúng. Nhà nhất định chịu khổ. May chị gương, khỏi cần cố nữa.”
Nâng ly rượu, khẩy:
“Kính chị một ly – chị dâu dũng cảm hy sinh bản vì tương lai tài chính cả nhà.”
Chị dâu sặc nước mắt, trợn mắt há mồm sang níu áo chồng.
Anh thì sang ba cầu cứu.
Ba cắm mặt ăn như tốc biến.
Ăn chuyên nghiệp đến độ nghi họ luyện .
Ăn xong, còn chị dâu dịu dàng:
“Tiểu Ngọc , đừng chỉ ăn dưa leo, cà tím ba con ngon lắm, ăn nhiều chút cho sức.”
Chị dâu sắp trào máu, xúc muỗng cà tím nhai như nhai đá.
Cơm nước xong, lẻn phòng , tắt thở.
Mẹ vờ lườm , gõ đầu một cái:
“Quá đáng! Không để cho chị dâu con con tôm nào hết!”
ôm tay nũng nịu:
“Ba ăn nhanh kém gì con mà?”
“Chị thích khổ, con giúp chị khổ trọn gói thôi mà.”
Mẹ đẩy :
“Ra ngoài , trong nhà nóng hầm hập.”
ngạc nhiên. Nhà mới mua, điều hòa trung tâm xịn sò.
nhón chân thử luồng gió.
Không ! Không khí như trong lò nướng.
Tưởng hỏng, lục một vòng, phát hiện công tắc tắt.
Ngẩng đầu, thấy chị dâu đang ngay cửa sổ, quạt máy max, tóc bay phần phật như đóng MV.
là thủ phạm.
Vừa định bật điều hòa thì chị dâu phóng tới, ôm bát đá, nhai nhồm nhoàm:
“Không bật! Cái nhà to đùng thế mà bật điều hòa, đốt hết mấy chục tệ một ngày!”
“Ở quê chẳng ai cần điều hòa vẫn sống sờ sờ. Em ba chiều sinh hư , đụng tí là bật lạnh.”
đẩy mạnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chi-dau-muon-chiu-kho-toi-duoi-thang-ve-trai-nuoi-heo/2.html.]
“Chị lắc não cho tỉnh hãy .
trăm : nhà thiếu tiền điện!”
“Giờ nhiệt độ hơn 30 độ, chị mở con mắt chó của chị mà xem!
Chút tiền điện chị tiếc, để nhà sốc nhiệt tốn tiền viện, chị lo ?”
Nghe ầm ầm, ba và chạy .
Chưa kịp gì, chị dâu òa như mưa đầu mùa:
“ lo cho cái nhà tới bạc tóc, ai cũng chỉ ăn chơi! Có quạt chịu xài, cứ bật điều hòa cho bằng !”
khinh:
“Ừ, quạt thần kỳ như thế, chị còn ăn đá lạnh?
Quạt thế, phát minh điều hòa gì?”
Chị đơ mặt, nuốt ực mấy viên đá.
chốt hạ:
“Gió quạt giống cái sự tiết kiệm của chị: VÔ DỤNG!”
Chị tức điên, định lăn lòng tiếp.
ảnh cũng đang bốc hỏa.
Ảnh né , lau mồ hôi, lấy luôn đá dán trán cho mát.
“Tiểu Ngọc , ở nhà em cho bật điều hòa, về đây tưởng hưởng tí sung sướng, ai ngờ... tắt luôn?!”
Chị dâu giãy nảy:
“Tiền nhà ba cũng là của , giờ xài hoang phí ?”
Mẹ cau mày:
“Ở nhà tụi con, bao giờ bật điều hòa hả?”
Anh cứng họng, chị dâu hớ, giả câm.
“Thôi, hiểu . Cả nhà ai cũng mê xài tiền, chen , né. là ngoài mà!”
trừng mắt thằng , bật ầm điều hòa lên.
lúc ướt như chuột lột. chạy bếp tính ăn miếng dưa hấu cho giải nhiệt.
Mở tủ... trống trơn. Dưa ?
ngó ngoài hỏi:
“Ba ơi, dưa ạ?”
Ba: “Không để trong tủ ?”
Chị dâu lên tiếng:
“ ngâm thùng trong nhà vệ sinh . Ở quê nhà nào chả . Cho dưa tủ tốn bao nhiêu điện ?!”
“Dưa để giải khát, ướp lạnh cũng thôi.”
nổi khùng, chạy ngay lôi dưa .
Cắt ăn thử... thiệt tình, dở thấy bà.
Không lạnh, giòn, ăn như ngậm nến.
giật miếng dưa từ tay chị :
“Chị ăn cái gì mà ăn?! Người quê dưa cũng sống qua hè, chị khỏi cần phí phạm!”
“Nước máy cũng giải khát đó chị, mà uống nước máy giùm cái.”
Chị nuốt khan, nước mắt lưng tròng.
Anh hoảng hốt ôm vợ, sang hét :
“Toa Toa! Em quá đáng quá ! Chị dâu tiết kiệm là vì nghĩ cho cả nhà!”
chỉ thẳng mặt:
“Anh tự chữa cái bệnh thất nghiệp ăn bám của , hãy kê đơn dạy khác.”
Chiêu trúng huyệt.
Anh cứng họng, im luôn.
Hồi để cua chị dâu, bịa đủ trò:
Nào là nhà hàng do mở, thì vô dụng nuôi ăn.
Chị dâu mù tịt xã hội, thế tưởng vớ kim cương.
Mẹ sợ cãi lớn, kéo phòng.
“Thôi bỏ , mai qua lễ là tụi nó về.”
gật đầu. Không kéo ba cuộc chiến.
mà…
Sáng hôm .
“Khách quý” mà chị dâu cả buổi hôm , bước nhà…
Cả nhà hóa đá ngay tại chỗ.