Hôm nay là xem phim, ngắm cảnh đêm sông đây?
Hoặc là dẫn đến vườn nho, kể cho những kiến thức thú vị về cách thưởng thức rượu vang đỏ?
Dường như mỗi chơi với , đều thể thu hoạch những bất ngờ nho nhỏ.
Lịch trình cuối tuần càng phong phú hơn. Ví dụ như hôm nay, thứ bảy đến công ty. Buổi sáng chúng leo núi, buổi trưa dã ngoại đỉnh núi, ngắm cảnh.
Tất cả hành lý đều do đích mang, trưa cơm cũng là tay. Anh chơi với chỉ một nhiệm vụ duy nhất, đó là vui vẻ hết .
Năng lượng và thể lực của thật sự dồi dào. Sau khi cõng đồ lên núi, vẫn tràn đầy sức sống để dựng lều.
Trong khi , tay lên núi, mệt đến mức thể thẳng lưng nổi.
Anh dùng giọng điệu của lớn trong nhà để dạy bảo : “Tiểu Thẩm , trẻ tuổi vẫn nên luyện tập đấy!”
phối hợp gật đầu: “Sau xin huấn luyện viên Tưởng dạy bảo nhiều hơn.”
Lúc xuống núi, nửa đường, thực sự nổi nữa, ngờ thể xách ba lô tay, vững vàng cõng xuống đến chân núi.
Ban đầu còn thấy ngượng, cứ bước xuống. Anh chỉ : “Cừu non thế , nặng nhọc gì ?”
Sau khi cõng xuống núi, sẽ dẫn ăn đồ ngon. Trên đường , hỏi . Anh bảo nhà hàng của một bạn khai trương, dẫn đến để ủng hộ.
Trong phòng riêng của nhà hàng, Tưởng Hách giới thiệu bạn bè của cho quen, thái độ của đều thiện.
Lúc Tưởng Hách đang trò chuyện với họ, dậy ngoài phòng vệ sinh.
Ở hành lang, móc điện thoại của tuột , khi cúi xuống nhặt, một đ.â.m sầm .
“Á!” Một tiếng kêu khe khẽ vang lên .
Đầu gối quệt xuống đất, cố nhịn đau dậy, sang phía đối diện. Đó là một khuôn mặt khiến quen thuộc xa lạ.
Nói quen thuộc, là vì từng thấy ảnh của cô , trong điện thoại của Tạ Vân Phi, nhiều tấm.
Nói xa lạ, là vì chúng từng tiếp xúc gần như thế , thời đại học cũng chỉ gặp vài từ xa.
Cô là Diệp Hinh Nhi, ánh trăng sáng của Tạ Vân Phi, nữ thần của , cầu mà , bảo vật cất giấu trong tim.
Diệp Hinh Nhi đau đớn kêu lên, lập tức thấy tiếng mà vội vàng chạy tới. Người đến cẩn thận đỡ cô dậy, lo lắng hỏi: “Để xem thương ở ?”
Là giọng quen thuộc đến mức khắc sâu tâm trí .
“Bị trẹo , mắt cá chân đau.” Giọng Diệp Hinh Nhi như sắp .
Người đang đỡ cô sang với vẻ mặt giận dữ, đờ .
“Ý Từ, là em?” Ngay đó, hiểu : “Em theo dõi đến đây ?”
Kể từ điện thoại tuyên bố chia tay , và Tạ Vân Phi gần một tháng gặp mặt, cũng còn liên lạc nữa.
cảm thấy thật may mắn vì cũng còn nhớ đến nữa. Lần đụng mặt , cảm thấy chán ghét, nhanh chóng rời .
Lúc định bước , cánh tay giữ . Lực tay của Tạ Vân Phi mạnh, thể vùng thoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chay-ve-phia-nhau-aqhn/chuong-8.html.]
Anh nghiêm nghị : “Xin !”
“Cái gì?” nghi ngờ nhầm.
“Em theo dõi đến đây thì , nhưng em nên cố ý tông Hinh Nhi.”
cạn lời, nhưng vẫn tự rõ.
“Thứ nhất, theo dõi . Thứ hai, là cô tông .”
Tạ Vân Phi vẻ : “Nói dối thói quen , em chịu trách nhiệm về lầm của , xin !”
Diệp Hinh Nhi: “Vừa nãy cúi nhặt đồ, là cô tông .”
Diệp Hinh Nhi kéo tay áo Tạ Vân Phi: “Đều là của em, Vân Phi, đừng khó em gái Ý Từ nữa.”
Thôi , lời giải thích mập mờ còn bằng giải thích.
“Hinh Nhi lương thiện mềm lòng, nhưng đó cái cớ để em trốn tránh sai lầm.” Tạ Vân Phi buông tha: “Hôm nay em nhất định xin cô !”
“Buông !” bao giờ giận dữ đến thế.
“Em xin , thể tha thứ cho em chuyện …”
“Vợ bảo buông , thấy ?” Giọng quen thuộc vang lên phía khiến thả lỏng, kéo theo đó là một cảm giác an tuyệt đối.
Tưởng Hách bước tới, một tay kéo mạnh tay Tạ Vân Phi , kéo về phía .
“Em chứ?” Ánh mắt đầy vẻ quan tâm.
lắc đầu.
“Anh gì?” Tạ Vân Phi ngơ ngác : “Anh gọi cô là gì?”
“Vợ , vấn đề gì ?” Tưởng Hách vòng tay qua vai , ung dung đáp.
Tạ Vân Phi khẽ “hừ” một tiếng: “Vợ ? Anh đang đùa đấy ?”
Tưởng Hách nhanh chậm lấy một cuốn sổ màu đỏ từ trong túi áo, mở cho xem.
“Vợ chồng hợp pháp, vấn đề gì ?”
Không, ai vô cớ mang giấy đăng ký kết hôn theo bên chứ?
Nhận sự khó hiểu và kinh ngạc của , Tưởng Hách ghé sát tai , nhỏ giọng giải thích: “Mấy ai tin đăng ký kết hôn, cứ bảo ảnh gửi là ảnh ghép giả mạo, cố ý mang theo để cho họ xem đấy.”
Cơ thể Tạ Vân Phi đối diện khẽ chao đảo, sắc mặt ngay lập tức tái nhợt.
Anh lẩm bẩm: “Không thể nào, Ý Từ thể kết hôn với khác?” Nói xong, lớn tiếng nhấn mạnh: “Em là bạn gái của !”
“Chúng chia tay , với mà.” bình tĩnh trình bày.
“Không tính! đồng ý!”
đáp chỉ bóng lưng và Tưởng Hách đang dựa sát mà bước .