Chạy Trốn Khỏi Mùa Hè - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-10-17 12:16:33
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
17
Năm bảy tuổi, bố rời bỏ hai con chúng .
Lý do đơn giản, ông ngoại tình, ly hôn, tìm hạnh phúc của riêng .
Mẹ cầu xin lâu, quỳ xuống mặt ông, nhưng cũng thể giữ ông .
Trước lúc bố thu dọn đồ đạc rời khỏi nhà, ôm lòng, dỗ dành : "Sơ Sơ, lát nữa bố , con , ?"
hiểu gì cả, chỉ gật đầu.
Thế là lúc bố bước khỏi phòng, bắt đầu , mãi, mà nước mắt.
Mẹ dùng giọng lo lắng bố: "Chồng ơi, xem, Sơ Sơ , là vài ngày nữa hãy , dù nữa, Sơ Sơ cũng là con gái của mà."
Mẹ véo , to hơn, nước mắt đau mà chảy .
Bố lâu, trong mắt dường như chút nỡ, nhưng khi thấy khuôn mặt của , lạnh trong tức khắc.
Ông một cách thiếu kiên nhẫn: "Chăm sóc con gái cho , tiền sinh hoạt phí sẽ đưa, nhưng đừng phiền nữa."
Sau mới , dì mà bố thích, dịu dàng chu đáo, bao giờ tùy tiện la hét.
Quan trọng nhất là, họ một con trai kháu khỉnh.
Từ khi chuyện đó, dường như hóa điên.
Ngày qua ngày khác, bà đập phá thứ trong nhà. Đập đến khi chẳng còn gì để đập nữa, bà sang .
"Tao , nhất định là vì mày, mày là con gái, còn con tiện nhân sinh cho ông con trai, nên ông mới bỏ rơi tao, tất cả là của mày!" Trên bắt đầu xuất hiện những vết bầm lớn nhỏ khác , trong làng thấy thì thương , lén cho chút đồ ăn ngon, bôi t.h.u.ố.c cho .
hễ bà , bà đến nhà gây rối, cho cả xóm chẳng yên.
Không ai dám giúp nữa, vì chẳng ai dám chọc giận đàn bà điên .
Cho đến một ngày, một bé tìm đến , đưa cho một cuốn sổ màu hồng, trang đầu tiên : “Nếu cũng sợ hãi, hãy cùng trốn .”
Để bố hai bên phát hiện, chúng hẹn dùng cuốn sổ để trò chuyện, trao đổi trong những thời gian ngắn ngủi.
Chúng thông qua cuốn sổ , nhiều kế hoạch bỏ trốn.
Ngày gặp mặt, nắm tay , đôi mắt đầy mong đợi, tràn trề hy vọng.
kế hoạch bỏ trốn của trẻ con thì thể đến , đầy hai tiếng, chúng bắt về.
Ngày hôm đó là thứ hai chúng gặp , cũng là cuối cùng chúng gặp .
Cậu chuyển , còn vẫn ở , tiếp tục sống trong căn nhà nát vụn .
Những ngày đó, gần như ngày nào cũng lên kế hoạch cho con đường bỏ trốn của trong cuốn sổ.
Cứ như thể bé chuyện cùng vẫn còn ở đó, cứ như thể cũng bạn bè. hề cô đơn.
Vừa một khoảnh khắc, đột nhiên cảm thấy mắt của Thẩm Thuật chút giống bé đó.
Chiếc điện thoại đầu giường rung lên một cái, tỉnh táo .
là điên , một công tử nhà giàu như Thẩm Thuật, thể là chứ.
18
Mở điện thoại , là Thẩm Thuật gửi tin nhắn cho : [Ngủ ngon.]
cũng trả lời : [Ngủ ngon.]
Đêm đó ngủ chập chờn, mơ thấy nhiều giấc mơ.
Mơ thấy bố rời , mơ thấy đ.á.n.h , mơ thấy bạn học cô lập , mơ thấy bé đó lời tạm biệt, mơ thấy Thẩm Thuật đuổi ...
Mãi đến năm giờ sáng, giật tỉnh dậy trong cơn mộng.
Bật đèn lên, phát hiện đang trong một căn phòng sạch sẽ ngăn nắp, điều hòa đang từ từ thổi khí lạnh, nhưng ấm áp.
"Mạnh Sơ, thế?" Giọng của Thẩm Thuật từ ngoài cửa vọng .
Lòng bình tĩnh , lau mồ hôi trán.
"Không , gặp ác mộng thôi."
" ?"
"Vậy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chay-tron-khoi-mua-he/chuong-7.html.]
cũng nữa, chỉ là khao khát ai đó ở bên cạnh, như thể để bù đắp cho những năm tháng mỗi khi gặp ác mộng, chỉ ôm đầu gối một chờ trời sáng.
Thẩm Thuật bước , tay cầm một cốc nước, lẽ mới tỉnh dậy, mắt vẫn còn ngái ngủ.
"Vừa vệ sinh, thấy phòng em ánh sáng hắt , mơ thấy gì mà khó chịu ?"
Anh đưa cốc nước ấm cho , gì, chỉ ngửa đầu uống cạn.
Nhìn mắt , do dự một lúc, vẫn mở miệng hỏi: "Thẩm Thuật, từ nhỏ nhà giàu ?"
Thẩm Thuật ngẩn , bất ngờ đưa tay gạt mấy sợi tóc : "Lại ăn tóc ."
“Cũng coi như thế , ấn tượng của là bố luôn bận rộn ăn.”
"Ồ, luôn sống một ?"
"Bố bận, quanh năm ở nước ngoài, còn thì mất ."
Nước trong cốc khẽ d.a.o động, khẽ : “Xin .”
Anh tỏ thoải mái: "Không , nhỏ nhen thế. Tối nay còn dám ngủ ?Đồ nhát gan Sơ."
Nhát gan Sơ ?
: "Đương nhiên là dám!"
"Thôi bỏ , đây với em , lỡ ngày mai thấy một con gấu trúc trong nhà, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch nổi oan ."
"Anh!" Quả nhiên là đồ chẳng đắn chút nào.
Sau khi đuổi Thẩm Thuật ngoài, chui trong chăn.
Cảm giác sợ hãi cơn ác mộng câu đùa của Thẩm Thuật che lấp, mấy tiếng còn , ngủ say và thoải mái.
Cảm giác Thẩm Thuật ở bên cạnh… hình như cũng tệ chút nào.
19
Ngày tháng dần trôi qua, kỳ nghỉ hè cũng nhanh chóng đến gần.
Điều đó cũng nghĩa là năm lớp 12 sắp đến .
Đối với như , kỳ thi đại học là con đường duy nhất và quan trọng nhất để tiến về phía .
Ban đầu, chỉ trốn khỏi Phương Uyển Dung, trốn khỏi ngôi nhà .
bây giờ, chỉ đền đáp ân tình của Thẩm Thuật.
Tuy Thẩm Thuật rằng chi phí ăn mặc sinh hoạt của đều do lo, nhưng giữa với , nếu một bên cho quá nhiều, cán cân sẽ nghiêng lệch, và tình cảm cũng dễ rạn nứt.
thể thản nhiên nhận thứ mà Thẩm Thuật cho , bởi suy cho cùng, từ đầu chúng vốn chẳng mối quan hệ gì.
Giờ còn một chuyện khiến đau đầu, đó là thành tích học tập của Thẩm Thuật.
chẳng mong đỗ trường đại học trọng điểm, chỉ cần hệ hai hệ ba thôi cũng mừng lắm .
Phòng của bao giờ đóng cửa, lúc bước , đang chơi game máy tính.
"Thẩm Thuật, đừng chơi nữa." tháo tai của .
Tay khựng bàn phím, màn hình máy tính hiện lên dòng chữ tiếng Anh "YOU DIE".
chuẩn tinh thần sẽ nổi cáu, nhưng thực tế hề như , ngược còn lười biếng vòng tay gáy, ngả thoải mái ghế.
“Có chuyện gì thế, bà cô nhỏ của ơi?”
“Ai là bà cô của chứ!” – Mặt đỏ lên, ném tai lòng .
"Học kỳ là lớp 12 , chăm chỉ học hành chứ."
"Vậy học thế nào?" Anh đeo tai : "Em là cô giáo, lời em."
giơ tờ bảng kế hoạch lên mặt : “Đây là kế hoạch học tập lập cho , từ nay mỗi ngày sẽ giám sát học.”
Bất ngờ là, ánh mắt ánh lên vẻ hào hứng: “Thật ?”
"Ừm."
"Vậy nhé, em nuốt lời, những ngày tiếp theo bắt buộc ở bên mỗi ngày... học bài."
Ngón út của chìa , đầu , cũng chìa ngón út : "Ngoéo tay."