lúc , Thẩm Uyển Tình kéo tay áo , dịu dàng nhỏ:
“Anh, đừng giận nữa.”
“Anh quên ? Chính từng , cưới Khương Vy chẳng qua chỉ vì tiền .”
“Đợi dự án cảng quỹ đạo, thể ly hôn mà.”
“Hà tất tranh cãi với chị bây giờ?”
Thẩm Dật sững , cưng chiều nhéo mũi cô :
“Vẫn là em thông minh, suýt nữa lỡ việc lớn.”
Anh , giọng mềm mỏng hơn hẳn:
“Vy Vy, hôm nay em giận, nhưng đừng nóng nảy ?”
“Vì tương lai của chúng , nhẫn nhịn nghi thức tẩy uế một thì ?”
“Anh hiểu em ấm ức, nhưng nghĩ đến em . Chẳng lẽ em khiến bà thất vọng?”
“Hơn nữa, bây giờ cả Quảng Đông đều chúng sắp kết hôn. Nếu em rút lui lúc , mặt mũi để ?”
màn kịch giả dối của , chỉ thấy buồn nôn.
Quay , dứt khoát bước khỏi cổng nhà họ Thẩm.
Lấy điện thoại , mở danh bạ, ấn lưu tên “Kẻ điên”.
trực tiếp bấm gọi.
“A lô, Tần Thiếu ? Anh luôn miệng cưới ? Bây giờ cho một cơ hội đây.”
Điện thoại bên vang lên giọng đàn ông lười nhác:
“Ô, Khương tiểu thư mà cũng chủ động gọi cho ? Mặt trời mọc từ hướng tây ?”
“Cái cây sắt ngàn năm cuối cùng cũng nở hoa ?”
thẳng:
“Tần Sâm, bệnh nặng, bà thấy kết hôn.”
“Anh tới đây, chúng lập tức đăng ký.”
Giọng Tần Sâm lập tức trở nên hưng phấn:
“Thật đấy ? Không đùa chứ?”
“Chờ cái.”
Tần Sâm là thanh mai trúc mã của , giờ là trùm vận tải biển của khu vực đó.
Cái cảng mà nhà họ Thẩm coi như báu vật, trong mắt chỉ là món ăn khai vị.
Cúp máy xong, đến công ty.
Vừa tới thấy Thẩm Uyển Tình đang dẫn theo một đám “tín đồ” phép, biến văn phòng thành mớ hỗn loạn khói nghi ngút.
Thấy bước , cô giả bộ ngạc nhiên:
“Ồ, chị Khương Vy.”
“Anh em công ty giờ là của em .”
“Giờ em đang thanh tẩy uế khí ở đây.”
bật lạnh:
“Uế khí?”
“Cô đúng, đúng là nên trừ uế khí mới .”
sang lệnh:
“Bảo vệ, đuổi hết đám thần thần bí bí ngoài cho .”
Bảo vệ lập tức xông lên, đám thấy vội vàng chạy tán loạn.
Thẩm Uyển Tình cuống lên:
“Khương Vy, chị điên ?”
“Em đang cứu nhà họ Khương chị đấy!”
“Chị sẽ trời phạt đó!”
thẳng đến bàn việc, xé nát những lá bùa cô dán khắp nơi.
“Cứu nhà họ Khương?”
“Thẩm Uyển Tình, cô là cái thá gì?”
Sắc mặt cô sầm :
“Khương Vy, chị đừng điều!”
“ đang mang trong đứa con trưởng tôn của nhà họ Thẩm!”
“Chị dám động ?”
Nói , cô rút một tờ giấy siêu âm:
“Vốn định , nhưng… cầu xin Thẩm Dật cho bỏ nó , nhưng đây là trưởng tôn nhà họ Thẩm, nỡ.”
nhạt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chat-dut-tien-duyen/chuong-2.html.]
“Đã mang thai, vẫn chịu cho cô danh phận?”
“Cô nghĩ thực sự yêu cô ?”
Sắc mặt Thẩm Uyển Tình trắng bệch, nghiến răng:
“Chị bớt lời ly gián ! Anh chỉ đang chờ thời điểm thích hợp!”
“Đợi lấy tiền của nhà chị, sẽ công khai với !”
thong thả bước đến gần:
“Vậy thì cứ chờ . Chờ đến bạc đầu, xem cho cô danh phận .”
Thẩm Uyển Tình chọc giận, lao tới định xé rách :
“Khương Vy, con tiện nhân !”
“Tại chị dám coi thường ?”
“Chị nghĩ là thứ gì?”
“Đồ yêu phi tái thế, mệnh khắc phu!”
nghiêng né, cô bổ nhào hụt.
“Đến cái danh chính ngôn thuận còn , mà cũng mơ chủ mẫu nhà họ Thẩm?”
“Cô xứng ?”
Thẩm Uyển Tình mất trí, chộp lấy bình hoa bàn lao tới.
“ g.i.ế.c c.h.ế.t con đàn bà thối tha !”
Bảo vệ lập tức lao đến cản.
Ngay khoảnh khắc , cô ôm bụng, mặt nhăn nhó giả vờ đau đớn:
“Đừng… đừng gần… bụng đau quá…”
Ánh mắt lóe lên tia khiêu khích, cô rút từ túi túi m.á.u chuẩn sẵn, bóp nát, đỏ loang váy.
“Máu… m.á.u nhiều quá…”
Cô ngã xuống đất, thều thào kêu:
“Khương Vy, chị g.i.ế.c con !”
“Đồ đàn bà ác độc! Chị c.h.ế.t tử tế !”
Bảo vệ , luống cuống .
lúc đó, Thẩm Dật vội vã xông đến.
“Uyển Tình!”
Thấy cô trong vũng máu, mắt đỏ ngầu.
“Khương Vy, cô độc ác đến thế?”
“Trong bụng Uyển Tình là con !”
“Vậy mà cô nỡ xuống tay ?”
Thẩm Dật lao tới, cởi áo vest khoác cho Thẩm Uyển Tình.
Mắt bốc lửa:
“Người nhà họ Thẩm, cũng là thứ cô dám động ?”
Thẩm Uyển Tình trong lòng , đến thảm thiết:
“Anh… em chỉ theo ý chí thần minh, giúp Khương Vy thanh tẩy công ty …”
“ cô em thai liền mắng em là đồ con hoang, còn đẩy em…”
Nghe xong, Thẩm Dật giận dữ vung chiếc gương bát quái phong thủy bàn ném về phía :
“Đồ yêu phi! Chính cô mới là uế khí lớn nhất!”
nghiêng , gương vỡ nát tung tóe tường.
Anh chỉ thẳng mặt , giọng the thé:
“Loại đàn bà ác độc như cô, xứng chủ mẫu nhà họ Thẩm?”
“Nhà họ Thẩm cần một hiền thê, một độc phụ như cô!”
Anh lạnh, nhục mạ tiếp:
“ cuối cùng cũng hiểu vì thần minh bảo cô tẩy uế.”
“Thứ uế khí độc ác trong xương cốt cô, e rằng chín mươi chín đàn ông cũng rửa nổi!”
lạnh lùng đáp:
“ chẳng với là hủy hôn ?”
“Nếu rõ, nhắc nữa.”
Thẩm Dật khựng , mặt sa sầm:
“Muốn hủy hôn? Được thôi.”
“ tuyên bố với bên ngoài rằng nhà họ Khương sẽ đầu tư cho dự án cảng của chúng ba mươi tỷ.”
“Giờ cô rút lui khiến dự án đổ bể, cô chịu trách nhiệm cho tổn thất !”