CHẲNG CÓ THỜI GIỜ ĐỂ CHẾT - Chap 22

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:16:13
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Món trứng chiên hành lá mà thường , lâu ăn.

ghế sofa, cuộn , điện thoại ngừng .

Khóc lâu, kiệt sức, mơ màng ngủ .

say ngủ trong thực tại, và tỉnh giấc trong giấc mơ.

Hơi nóng oi bức, tiếng ve sầu ồn ã, ánh nắng chói chang khiến mở mắt .

Đó là buổi trưa mùa Hè năm năm tuổi.

Ba mái hiên, dạy gỡ vòng Cửu Liên Hoàn.

Ông mẫu cách giải, từng bước giảng giải cho , nhưng vẫn học .

Ba , Cửu Liên Hoàn là những chiếc vòng móc nối , các vòng nối với qua thanh vòng, chín chiếc vòng lồng một thanh cầm rỗng, tạo thành một cấu trúc phức tạp, đan xen. Khi gỡ vòng Cửu Liên Hoàn, bắt đầu từ vòng thứ nhất, mà là bắt đầu từ vòng thứ chín.

Ông : "Đôi khi, đời cũng giống như Cửu Liên Hoàn, nhiều chuyện bất đắc dĩ nối tiếp , móc như những chiếc vòng, níu chân con thể tiến bước. Chỉ khi gỡ bỏ nhiều các vòng mắc nối, con mới thể thực sự thứ bí ẩn, xuyên suốt tất cả."

Ngay từ năm năm tuổi, tất cả những điều điềm báo trong vô hình.

21. Lời kể của Chung Hồi (17)

Ba ngẩng đầu lên, ánh mắt trầm tĩnh chằm chằm , giọng điệu đột nhiên đổi, ông thêm một câu.

Biểu cảm của ông uy nghiêm mà thâm trầm, đó là biểu cảm mà một sống nên , giống như một bức tượng đất sét vô cảm. còn cảm thấy sợ hãi nữa.

Không còn sợ hãi biểu cảm của ông, thế là thấy giọng của ông.

Giọng đó gấp gáp nghiêm khắc, "A Hồi, con nhất định cứu con!"

bật tỉnh giấc, lăn khỏi ghế sofa. Không , chắc chắn vấn đề ở đây!

luôn tin rằng, giấc mơ sẽ đưa chỉ dẫn cho con . Dù những năm qua tiềm thức cũng cảm nhận điều bất thường, nhưng luôn suy nghĩ sâu hơn. Một mặt là quá tin , mặt khác tiềm thức cũng tự ru ngủ bản .

Bây giờ suy nghĩ thật kỹ!

mở máy tính, đặt vé máy bay về nước sớm nhất.

về nhà ngay lập tức xem , chỉ mới đổi , kịp , vẫn còn thể đuổi kịp.

Ngồi máy bay hơn chục tiếng đồng hồ, khi hạ cánh bước chân vẫn còn hẫng hụt.

Trạm Én Đêm

bất chấp sự mệt mỏi, lập tức mua vé tàu, ngừng nghỉ về hướng nhà.

Cuối cùng cũng về đến nhà, ổ khóa vẫn thể mở , trong lòng vui mừng khôn tả. Mở cửa bước , gọi: "Mẹ ơi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/chang-co-thoi-gio-de-chet/chap-22.html.]

Mẹ, ơi...

đến cửa mỗi căn phòng, đều gọi một tiếng "", nhưng chẳng tiếng vọng từ .

cứ ngỡ sẽ bước từ góc rẽ tiếp theo, : "Con về đấy ? Mau rửa tay ăn cơm !" , chỉ căn nhà trống rỗng, lạnh lẽo.

Mẹ , cuối cùng vẫn chậm chân.

Trong nhà dọn dẹp ngăn nắp, nhưng bàn ăn, bàn đều phủ một lớp bụi.

Quần áo trong tủ vẫn còn, giày dép trong kệ chỉ thiếu một đôi, vali vẫn ở đó, trong ngăn kéo đầu giường còn tiền mặt.

Nếu thật sự là tình huống đột xuất gấp, tại trong nhà bụi bám nhiều như thể ba, bốn tháng ở?

Nếu thật sự rời trong một thời gian dài, tại mang theo hành lý?

thẫn thờ giữa phòng khách, mất khả năng suy nghĩ. Mẹ cứ thế biến mất đột ngột khỏi thế giới của .

nhớ năm mất ba, lúc đó còn nhỏ, sự của ba giáng cho một đòn quá lớn, trở nên thiếu cảm giác an , lo lắng mất, luôn sợ hãi sẽ mất .

Mẹ chợ, nhất định cùng; , kéo tay bà , bệt xuống đất ăn vạ, cho bà .

Năm đó dù ăn vạ cách nào, vẫn . bao lâu, sẽ luôn trở về khi trời tối.

khác.

Mẹ hai năm liên lạc, hai năm là bao lâu? Là hai năm thật, là một con xác định?

Hoặc câu đó bản là lời dối?

Bà sẽ liên lạc với ngày mai, sẽ bao giờ liên lạc nữa?

, lòng trống rỗng, lơ lửng giữa trung nơi nương tựa, chỉ còn nỗi hoảng loạn.

Mẹ ơi, nhẫn tâm để con rơi cảnh ... Rốt cuộc xảy chuyện gì?

Trong vô thức, cảm thấy một chiếc đồng hồ khổng lồ đang chạy ngược treo đầu, báo hiệu cho , thời gian còn nhiều.

thể cứ mãi như thế , gì đó.

lục tung khắp nhà, tìm kiếm những manh mối dù nhỏ nhất.

tìm thấy nhiều sách cũ, đều là sách kế toán, sách tiếng Anh, tạp chí du lịch mà thường đây.

Thế là ký ức ùa về, thấy bóng lưng thắp đèn khuya ôn thi chứng chỉ Kế toán, thấy vẻ mặt thư thái của bà lau nhà đài, thấy bà hứng thú cầm sách tiếng Anh của từ vựng… Nước mắt ngừng rơi, dùng tay áo lau khô, tiếp tục lật tìm.

Những thứ tìm ngoài việc gợi ký ức, đau khổ hơn, thì tác dụng gì khác. Cho đến khi tìm thấy một cuốn sổ tay ở cùng của ngăn kéo.

Loading...