CHẲNG CÓ THỜI GIỜ ĐỂ CHẾT - Chap 10

Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:06:21
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai năm vài công việc, cuối cùng ở nhà máy pháo hoa, ngày nào cũng vất vả; học Tiểu học, thành tích nhưng hề vui vẻ, bây giờ thành tích cũng bắt đầu sa sút.

Sau khi ba , cuộc sống dù tiếp diễn cũng là mây đen bao phủ, giống hệt như bầu trời bên ngoài.

Vậy thì chuyện đó thể cứ thế trôi qua ?

Mẹ thật sâu, vẻ mặt như gì đó, cuối cùng thở dài, "A Hồi, cuộc sống vẫn tiếp diễn, thế giới quanh gia đình chúng ."

Mẹ trầm giọng . "Mắt con về phía , nỗ lực học tập, sống nghiêm túc, ba trời thấy mới thấy an ủi. Đợi con đỗ đại học, rời khỏi nơi , con sẽ thấy một thế giới lớn hơn."

"Con hãy xem núi tuyết ở Tây Tạng, xem thác nước lớn ở Argentina, cực quang ở Bắc Cực gì đó. Khi con thấy những cảnh tượng hùng vĩ đó, con sẽ con nhỏ bé đến nhường nào. Thế giới quy luật vận hành của riêng nó, c.h.ế.t thể sống cũng là quy luật của thế giới. So với thế giới vĩ đại, những suy nghĩ ngây thơ của con thật đáng khinh, chỉ thể tự lừa dối thôi."

cãi : "Những nơi cũng chỉ là từ sách mà , cũng từng tận mắt thấy, dựa khẳng định những chuyện đó lớn, chuyện của con thì nhỏ? Con quan tâm chuyện thế giới, con chỉ quan tâm chuyện gia đình chúng ." Nói xong, đợi trả lời, liền chạy ngoài.

Chạy khỏi cửa nhà, kìm đầu . Thấy chìm trong bóng hoàng hôn, vai trĩu nặng, trông cô đơn, cảm thấy tự trách đôi chút.

một gánh vác trách nhiệm gia đình, mỗi ngày khập khiễng lên dây chuyền sản xuất, bận đến mức kịp ăn cơm, vất vả, cũng thông cảm cho bà.

Trạm Én Đêm

10. Lời kể của Chung Hồi (8)

Những lời dạy bảo, nào cũng lý.

từ biệt quá khứ như .

Hai năm nay, cảm thấy đổi nhiều, khác với khẽ khàng phản bác ngoài ở đám tang, khác với yếu ớt, run sợ nhận tiền trợ cấp, và càng khác hẳn nhút nhát, yếu đuối, dựa dẫm ba ngày xưa.

Trái , bà giống với những gì khác kể về bà.

Có lẽ, mất chỗ dựa, bà trở là chính bản bà của một thời xa xưa hơn.

rời khỏi nơi , bà khao khát thế giới bên ngoài.

Bà luôn dành thời gian ngoài giờ để sách, đài, tìm hiểu về thế giới bên ngoài qua những kênh thông tin hạn chế. với một chân khập khiễng, bà thể bao xa?

Trốn tránh quá khứ, trốn tránh thực tại, chỉ chằm chằm tương lai, đây chẳng cũng là một kiểu tự lừa dối ?

phản đối việc trở là chính , nhưng bà thể ngăn cản là chính .

vẫn ám ảnh về quá khứ, càng ngày càng cô độc, thể thoát khỏi thế giới nội tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/chang-co-thoi-gio-de-chet/chap-10.html.]

vẫn còn bé, thường thì chỉ cần một tác động ngoại lực bất chợt cũng thể mang sự đổi.

Đó là một chuyện nhỏ bất ngờ xảy cuối năm 1998.

Một ngày tháng 12 năm 1998, giữa giờ chơi, đang thất thần, chợt thấy một giọng ở cửa lớp gọi: "Chung Hồi!"

giật , vội vàng ngẩng đầu lên, thì thấy học trò năng động nhất lớp giơ cao một chiếc hộp quà xinh xắn, chạy đến bàn .

Chiếc hộp màu đỏ, thắt nơ lụa xanh lá, giống hệt chiếc hộp quà trong truyện cổ tích, nổi bật một cách rực rỡ trong cái mùa Đông xám xịt, ngay lập tức thu hút sự chú ý của cả lớp.

Mọi "À!" lên một tiếng vây quanh.

Cậu bé đưa hộp quà cho , nôn nóng : "Chú bảo vệ nhờ mang cho đấy, là quà của ai đó tặng , mau xem bên trong là gì !"

"Mau xem !"

"Mở xem nhanh!"

Cả lớp xúm xít thúc giục. Bị sự tò mò thôi thúc, họ chuyện với bằng giọng điệu như thể thiết.

còn bận tâm đến những điều đó... tặng quà cho , là ai chứ?

Trong ánh mắt mong đợi của , tim đập thình thịch, trịnh trọng gỡ dây lụa xanh, mở chiếc hộp đỏ.

Bên trong là một quả cầu tuyết tinh xảo.

Ở giữa quả cầu tuyết là một chú chuột nhỏ quàng khăn đỏ, ôm một miếng phô mai lớn, ngước bầu trời, trông ung dung, tự tại.

Chỉ cần lắc nhẹ, tuyết sẽ bay lả tả trong quả cầu, như một giấc mơ.

Lần đầu tiên thấy một thứ đẽ đến , dám tin là dành cho . Tại ?

Các bạn học tranh truyền tay xem, sợ hỏng món quà tinh xảo , xem một vòng cẩn thận trả cho .

Trong hộp quà còn một lá thư, đề nhận là "Cháu Chung Hồi", mới tin chắc đây là quà tặng cho .

Trong thư : [Cháu Chung Hồi mến! Đây là quà Giáng sinh tặng cháu, chúc cháu khỏe mạnh và vui vẻ lớn lên! Ông già Noel.]

Hóa là quà của Ông già Noel gửi tặng.

Trước đó, chỉ về ngày lễ , thị trấn chúng "Tây" đến , từng ai đón Giáng sinh. Vậy mà nhận quà của Ông già Noel, cả lớp chỉ nhận.

Loading...