Cha C.h.ó - Chương 6

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-14 17:00:41
Lượt xem: 2,982

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đầu của tôi hiện lên một suy đoán đáng sợ, chẳng lẽ hôm qua khi quay trở về, cơ thể tôi vẫn ở lại nơi đây sao?

Nếu không thì giải thích thế nào về chuyện lá bùa trên người tôi bị đ.ố.t ch.á.y?

Nữ quỷ này cứ như vẫn luôn chờ chực, cô ta có thể nắm bắt chính xác biểu cảm và chuyển động của tôi khi mỗi khi tôi thức giấc.

Lông tơ trên người tôi dựng đứng hết cả, thật sự có cảm giác mình bị nhốt kín ở chỗ này.

Nữ quỷ dần s.i.ế.t ch.ặ.t lấy cổ tôi, vì đang nằm nên tôi không có nhiều sức lực, càng giãy giụa thì cô ta càng b.ó.p ch.ặ.t hơn.

"Khụ khụ khụ!"

Tim tôi thắt lại, tôi dùng một tay chọc vào mắt cô ta, tay còn lại sờ lên vết thương trên mặt, xé ra một mảng thịt.

Tôi nghĩ thực thể nữ quỷ bị thương thì chắc chắn sẽ có phản ứng gì đó, thế nhưng cô ta hoàn toàn không hề hấn gì.

Da mặt là thứ cô ta không để tâm

Trong lúc tuyệt vọng, tôi quơ loạn xạ trên người mình, hi vọng có thể tìm được gì đó.

Bất chợt, tôi sờ được hai đồng xu.

Chúng vẫn ấm khi tôi chạm vào.

Tôi lập tức nhặt lấy hai đồng xu ấy, http:r.xn--nkg.ch thật mạnh lên tay nữ quỷ.

"Á!"

Tiếng thét đau đớn của nữ quỷ vang lên bên tai tôi.

Ngay khi tay cô ta nới lỏng, tôi nhanh chóng xoay người trốn thoát.

Trên cổ tay nữ quỷ xuất hiện một vết màu nâu, phát ra tiếng xèo xèo, trong không khí thoang thoảng mùi ch.á.y khét.

Nhưng toàn bộ căn phòng chỉ lớn từng ấy, tôi biết chạy đi đâu bây giờ?

Tôi nhớ ra, hôm qua lúc gõ vào cửa sổ có nghe thấy tiếng thủy tinh.

Chẳng lẽ bức tường trước mặt chính là thủ thuật che mắt của nữ quỷ?

Đường ra khỏi giường bị chặn nên tôi dùng khuỷu tay đập mạnh vào cửa sổ.

Có tiếng kính vỡ, có gió thổi vào.

Ánh sáng trong phòng không ổn định, ánh nến chập chờn lúc sáng lúc tối.

Khoảnh khắc trước khi nến tắt, tôi nhìn thấy nữ quỷ đứng ở bên giường nở một nụ cười đắc thắng.

"Nến tắt thì chỉ có con đau khổ thôi."

Mẹ tôi lo lắng đến mức đi vòng quanh phòng.

"Tình huống lúc đó quá nguy hiểm, con chỉ muốn chạy ngay đi. Không ngờ, dù con phá cửa sổ thì con vẫn ở lại căn phòng đó."

Sở dĩ có thể quay về thực tại là bởi tôi đã đập đầu vào tường rồi lăn đùng ra ngất xỉu.

Điều này chứng tỏ bức tường ở đó vẫn bị bịt kín và tôi không thể thoát ra được.

Cha tôi làm ướt que diêm bằng m.á.u chó, bảo mẹ đem ra phơi nắng vào buổi trưa.

Sau đó, ông nhét vào tay tôi một lá bùa và một cái túi vải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/cha-cho/chuong-6.html.]

"Con hãy dụ lệ quỷ ra khỏi phòng, dùng bùa phong ấn nó rồi đốt nến lên."

"Cứ đứng yên đó, chờ cha tới tìm con."

Tôi hỏi cha tại sao ngay từ đầu ông không đi cùng tôi, tôi thực sự rất sợ phải quay lại căn phòng đó.

Ngày hôm qua khi nữ quỷ bóp cổ tôi, suýt nữa tôi đã bị cô ta giet chết.

Cha an ủi tôi:

“Cha chó sẽ luôn luôn bảo vệ tính mạng cho con, một khi con xảy ra chuyện, cha nhất định sẽ xuất hiện."

Căn phòng tối đến mức không thể nhìn thấy tay của chính mình, tiếng hát trong phòng đột ngột dừng lại.

Cô ta đang đứng sát ngay bên tôi.

Tôi lục lọi trong người, lấy ra cái túi vải mà cha đã đưa cho mình.

Khi sờ vào, tôi cảm thấy tay hơi dinh dính, hơn nữa còn có mùi hôi tanh khó tả.

Không biết có phải do ảo giác của tôi hay không mà khi cầm trên tay, tôi thấy dường như nó đang chuyển động.

Gió thổi vào giúp tôi tìm đúng vị trí, ném túi vải ra ngoài.

Khi hơi thở lạnh lẽo lướt qua tôi, tôi nhanh như cắt dán lá bùa lên cửa sổ.

Gió lập tức ngừng thổi.

"Ngọn nến..."

Tôi lắc người nhảy xuống giường, mò mẫm tìm chiếc bàn chỉ cách tôi hai bước chân.

Không tìm được gì cả.

Một bước, hai bước, ba bước, bốn bước, năm bước. . .

Tôi dừng lại.

Căn phòng không lớn, liếc mắt một cái là có thể thấy hết mọi thứ.

Trong này chỉ có cái giường tôi hay nằm, một chiếc bàn vuông dài một mét, một cái ghế gỗ thiếu mất một góc được đặt bên trái chiếc bàn.

Trên bàn chẳng có gì ngoài một ngọn nến luôn cháy nằm ở góc bàn.

Tôi do dự một lúc, không biết có nên bước tiếp không.

Đột nhiên, phía sau tôi vang lên tiếng gõ thủy tinh, sau bốn lần gõ liên tiếp thì tạm dừng rồi mới tiếp tục gõ.

Thủy tinh d.a.o động không ngừng, cứ như có thể vỡ tan bất cứ lúc nào, sau đó thứ bên ngoài sẽ xông vào ngay tức khắc.

Cha tôi nói, sau khi dẫn quỷ ra ngoài thì hãy thắp nến lên.

Nhưng ông không hề nói cho tôi biết, nếu không tìm thấy ngọn nến thì phải làm thế nào?

Tiếng động ở cửa sổ khiến tôi bắt đầu nôn nóng, tôi đi thêm mấy bước, hai tay mò mẫm dò tìm.

Chẳng có gì cả.

Có gió thổi vào, hình như cửa sổ bị thủng một lỗ.

Tôi lấy ra một que diêm trong n.g.ự.c áo, quẹt nó sáng lên.

Loading...