Bà cho rằng thể đổ cho mía, chỉ là khi ngộ độc, tình cờ mía cũng đỏ, bác sĩ tìm nguyên nhân nên mới đổ thừa cho mía!
Khi đề nghị đem mía đốt củi, cho một trận đòn.
"Đồ phá của! Mía thẳng tắp, to như độc! Chắc chắn bác sĩ nhầm !" Bà vung chổi đánh thương tiếc, tóc đánh tung .
Bố rõ mồn một nhưng im lặng, vì trong lòng cũng chút do dự: Trước đây trong làng cũng ăn, chết?
Nhà tang, hoa quả mua ngoài!
Táo lê đắt đỏ bao nhiêu!
Thế là gọt vỏ đống mía mốc, cắt thành từng khúc, bảo bố bưng lên bàn: "Mọi ăn ! Mía ngon lắm!"
Mọi việc cả buổi sáng, mệt nhoài, xuống nhấm nháp giải khát. Bỗng hỏi bố : "Nghe nhà ngộ độc, bác sĩ do thức ăn gì ? Để chúng phòng tránh!"
"Bác sĩ bảo do mía lõi đỏ mốc, thật vô lý! Loại mía đỏ đây chúng ăn nhiều lắm." Bố tỏ quan tâm.
Mọi những khúc mía lõi đỏ tay, đều sững sờ!
Đã g.i.ế.c , còn dám đem đãi khách, coi mạng gì ? Sao tự ăn !
Ngoại trừ vài để ý, đa đều đặt mía xuống, thậm chí còn móc họng nôn ọe "ối~"
Chiều tối, vài hàng xóm đến giúp bắt đầu chóng mặt và nôn mửa.
Trưởng thôn thấy, kêu lên: "Chết !"
Ông vội vàng đưa họ đến trạm y tế, may mắn họ ăn nhiều, khi cấp cứu, chỉ một nặng chuyển lên thành phố, còn .
6.
Sáng hôm , đưa lên bệnh viện chết.
Nhà đang khiêng quan tài trai lên núi thì gia đình nạn nhân mặc đồ tang chặn đường.
"Đền tiền! Các mía độc còn bắt chồng ăn! Các cố ý đầu độc!"
Vợ nạn nhân túm tóc , chịu buông tha.
" bác sĩ bảo mía độc, chồng bà vẫn ăn là do tự chọn, c.h.ế.t cũng đáng, liên quan đến !"
Mẹ chỉ thoái thác trách nhiệm, ngờ càng khiến gia đình nạn nhân phẫn nộ.
"Nhà các đền tiền, hôm nay đừng hòng qua!" Vợ nạn nhân hiệu, nhà lập tức giơ gậy gộc , sẵn sàng đánh !
Hàng xóm thấy tình hình căng thẳng, vứt ngay cờ tang xuống, khiêng quan tài cũng đặt xuống đất: "Đây là chuyện của hai nhà, liên quan đến chúng ! Chúng !"
Hàng xóm hết, cũng lẻn theo, khôn chơi với kẻ dại.
Thấy ngoài , nhà chịu đền tiền, vợ nạn nhân lập tức cho mấy thanh niên nhà vây lấy bố !
Không họ gì, đánh thế nào.
Chỉ khi chạy xa, vẫn tiếng kêu thảm thiết của bố .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cay-mia-doat-mang/chuong-3.html.]
Khi họ trở về nhà còn cảnh sát cùng. Sau khi điều tra, cảnh sát bắt bố với tội danh đầu độc, chắc chắn ông sẽ thả sớm.
Sau khi bố bắt, ngày nào cũng : "Chỉ là ăn mía thôi, thành thế !"
Quan tài trai vì khiêng, đành đốt tại chỗ, cuối cùng chỉ còn một nắm tro trong bình nhỏ.
Gia cảnh càng ngày càng khó khăn, ông nội liệt, bố tù, cả nhà trông chờ , bà ngày nào cũng hết việc đồng áng.
Còn , ngoài việc dọn phân nước cho ông, mỗi sáng thắp hương cho trai, việc nhà và nấu ăn đều đổ lên đầu .
Thế mà vẫn cho ăn no, bà bảo: "Con nhỏ như mày, ăn nhiều chỉ phí gạo."
Thỉnh thoảng xin học, bà xong liền đánh: "Đừng mơ! Mày học thì ai việc nhà!"
Đống mía còn dần mục nát, mà xót, nhưng cuối cùng dám ăn!
Khi ném cả đống lửa, bà , vì phận cay đắng, vì trai đoản mạng, vì bố đủ thông minh, vì sớm nhắc bà mía độc!
Bà đổ hết lên khác, chỉ riêng là trong sạch.
7.
Sau đó hiểu , bà lén lút qua với trưởng thôn, gió chiều nào che chiều , trưởng thôn hứa giúp bà và ông nội xin trợ cấp.
Mẹ đắc ý lắm, về nhà khoe ngay: "Từ nay tao cũng thu nhập định !"
Không , tính toán thời gian cán bộ xuống thăm làng.
Nhân lúc bà ngủ trưa, giả vờ trượt tay, đổ cả chậu phân nước của ông lên mặt bà .
"Đồ con ranh! Mày cố tình hả?" Bà rút roi mây định đánh .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Mẹ, con cố ý! Mẹ đánh nữa thì tự !" bịt mũi, né sang một bên.
Bà càng đánh dữ hơn, đuổi chạy quanh sân.
lúc đó, mấy thành phố xuất hiện cổng, chắc là đoàn cán bộ cứu trợ, vì trưởng thôn theo.
"Nhìn gì? Chưa thấy dạy con ?" Mẹ trợn mắt, tiếp tục cầm roi đuổi đánh .
"Dừng ! Đánh như thế c.h.ế.t nó bây giờ! Thô lỗ! Độc ác!" Người đầu đoàn giận đỏ mặt vì lời lẽ thô tục của bà .
"Chú bác cứu cháu!" chạy mở cổng, núp lưng họ, lóc thảm thiết.
Kiếp họ cũng xuất hiện, cũng vì xin trợ cấp, nhưng cho , mà cho .
tiền họ cho, từng cầm, kiếp đều trai và bố tiêu xài hết.
Kiếp cho sống yên, kiếp bà cũng đừng hòng nhận trợ cấp!
"Tránh ! đang đánh con !" Mẹ xông , mùi hôi thối bốc lên, suýt nữa quất roi trúng cán bộ.
Cả đoàn nhăn mặt lùi , sang trưởng thôn: "Đây là hộ nghèo cần giúp đỡ? là đồ đàn bà lắm điều! Không đủ tư cách nhận trợ cấp."
Chỉ một câu, thế là khoản trợ cấp sắp nhận nhờ lên giường trưởng thôn liền biến mất!
Bà ngờ mấy qua đường là cán bộ, liền bệt xuống đất lóc: