Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Cây Mía Đoạt Mạng - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-15 16:35:26
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

chẳng bao lâu trai nôn càng lúc càng dữ, nôn đầy nửa thau, mặt mày càng tái nhợt.

 

Mẹ cũng bắt đầu chóng mặt nôn mửa, bà cạnh trai, rên rỉ khó chịu.

 

"Có nên đưa họ đến trạm xá ? Hay là ngộ độc thực phẩm?" Thấy bố nhăn nhó, giả vờ quan tâm tới, dọn chất nôn hỏi.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Bố do dự, trạm xá truyền nước, tốn kém, ông tiếc tiền nên đá quả bóng cho ông nội: "Bố xử lý thế nào?"

 

"Nằm nghỉ thêm ! Có khi nôn xong sẽ khỏi." Ông nội quyết đoán, cho !

 

Khi bố và ông cũng kêu chóng mặt, trai đột nhiên hét lên: "Mắt con! Mắt con thấy gì nữa!"

 

3.

 

Nhà cửa náo loạn, dù chóng mặt cũng cố dậy ngoài kêu giúp, nhưng vì mệt lả nhanh chóng ngã dúi.

 

Ông nội gào lên: "Chắc chắn ngộ độc ! Phải đưa Thiên Tứ đến trạm xá!"

 

Bố cũng thều thào chỉ tay : "Chắc do nồi nước đường, cả nhà chỉ mày uống! Chiêu Đệ còn đó gì, gọi !"

 

"Con ngay." xong cầm đèn pin bên giường khỏi nhà, nhưng nhà ở xa, năm trăm mét quanh sân nhà ai.

 

Khi tới nhà bác Vũ gần nhất, tám phút .

 

"Bác Vũ ơi, nhà cháu hình như ốm hết, bác qua xem giúp ? Cháu vác nổi họ!" gõ cửa liên hồi.

 

"Không ! Hôm thằng mày ăn trộm gà nhà tao, tao còn tính sổ đấy! Ốm là đáng đời!" Bác Vũ từ trong nhà mắng .

 

Trong lòng khoái chí, nhà bác Vũ là gần nhất, bác giúp thì nhà xa hơn, càng tốn thời gian.

 

với nhân phẩm trộm cắp của trai , chắc chẳng nhà nào quanh đây chịu giúp.

 

Thế là thêm mấy nhà nữa, ai cũng chửi rủa chịu theo.

 

Khi tới nhà trưởng thôn, là nửa tiếng , vợ trưởng thôn mở cửa, may mắn là ông nhà, vợ ông : "Chồng dì uống rượu, ở nhà ông Quách đầu làng, việc thì đến đó tìm !"

 

Thế là lê bước trong gió lạnh tới nhà xa nhất.

 

Khi dẫn trưởng thôn say khướt và ông Quách về tới sân, trai co giật , sắp chịu nổi nữa !

 

"Con ơi!" Mẹ lóc, nhưng mắt bà cũng mờ dần.

 

Cuối cùng trưởng thôn quyết định, gọi mấy nhà trong làng cùng dùng xe bò đưa cả nhà lên trạm xá huyện, nhưng ông nội .

 

Ông nội tiếc tiền, : "Các ! nghỉ sẽ khỏe."

 

Tình thế cấp bách, bố đành bỏ ông nội ở nhà, giao chăm sóc lên xe bò mất.

 

4.

 

Sau khi họ , ông nội giường càng lúc càng yếu, mờ mắt, co giật thôi.

 

"Ông uống chút nước ạ!" sân múc bát nước lã mang đưa ông.

 

"Sao cả nhà uống chỉ mày uống, mày mà cố tình đầu độc cả nhà ?" 

 

Ông nội vốn tính nóng, nghi ngờ nổi lên, ông tát một cái thật mạnh.

 

Mặt lập tức in năm ngón tay đỏ, nhưng giận, cứ giả ngốc, đằng nào ông cũng chứng cứ, độc cũng bỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cay-mia-doat-mang/chuong-2.html.]

"Cháu , ông uống thì thôi." Nói xong để bát , bếp rửa nồi bát, kể cả nồi nước đường.

 

Khi tiếng bát rơi, thì ông nội đại tiểu tiện giường.

 

Lúc ông mới sợ, liên tục kêu: "Đưa ông đến trạm xá ngay, ! Phải đến bệnh viện!"

 

" cháu vác nổi ông, quanh đây đều đưa bố cháu , cháu lên huyện tìm họ?" 

 

về như sẽ tốn thời gian, ông chờ .

 

Lúc còn cách nào khác, ông nội vẫy tay bảo nhanh, thế là cầm đèn pin khỏi nhà.

 

Đêm lạnh cắt da cắt thịt, kéo chặt chiếc áo bông cũ mỏng manh, lên đường, đường còn xa hơn.

 

Khi đuổi kịp bố , một tiếng , tại trạm xá.

 

Thấy tới, hàng xóm xúm dạt , bàn tán xôn xao.

 

"Chiêu Đệ ! Anh cháu coi bộ xong !"

 

" đấy! Bác sĩ bảo đồng tử giãn hết !"

 

"Mẹ cháu cũng khả quan, trạm xá đang tìm xe, chuyển lên bệnh viện lớn!"

 

Bố đang rên rỉ giường, thấy liền dậy tát một cái: "Mày ở nhà chăm ông, chạy lên đây gì?"

 

"Ông bảo cháu lên đây, ông đại tiểu tiện quần ! Bố tìm cách đưa ông viện ." 

 

Ông nội vốn uống nhiều hơn một bát nước đường, già yếu nên càng nặng.

 

Bố sững , vội cầu cứu trưởng thôn: "Trưởng thôn cho đón bố với!"

 

Thế là mấy hàng xóm theo lệnh trưởng thôn về làng đón ông nội.

 

Trong lúc chờ ông nội, trai giường đột nhiên co giật ngừng hẳn.

 

Bác sĩ kiểm tra mũi thông báo: "Bệnh nhân qua đời, nghi ngờ ban đầu là ngộ độc thực phẩm."

 

Mẹ đang rên rỉ, lập tức vật vã: "Con ơi! Con sống đây!"

 

Bố cũng mềm nhũn giường, mặt mày tuyệt vọng, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.

 

5.

 

Tối đó trưởng thôn thuê xe, đưa cả nhà lên bệnh viện thành phố ngay trong đêm.

 

Do bố uống ít, nên là khỏe nhất, nửa đêm thể .

 

Mẹ qua cơn nguy kịch, nhưng vì để lâu nên mắt đục ngầu, một bên mù hẳn.

 

Còn ông nội, để lâu nhất nên liệt , kiếp suốt ngày chửi phế vật tốn gạo, kiếp chính ông cũng liệt! Thật là đáng đời!

 

Ba ngày , khi về tới nhà, xác trai thối rữa, mùi hôi thối xộc lên từ xa.

 

còn cách nào, cả nhà vắng, ai lo tang lễ cho trai.

 

Dù bệnh viện cuối cùng đưa lời giải thích là ngộ độc thực phẩm và chỉ rõ nguyên nhân do mía mốc đỏ, nhưng đống mía chất đầy góc nhà, vẫn thấy bỏ thật lãng phí.

 

Hơn nữa, đây từng ăn mía đỏ, ngộ độc? 

 

Loading...