13. Cứ như vậy nửa tháng trôi qua. Bố tôi vui vẻ khoe công ty đang dần làm ăn có lãi, không bao lâu nữa sẽ trả hết nợ.
Ông còn nói Giang Quyện đã giải quyết được rất nhiều vấn đề, đưa ra nhiều phương án khả thi. Trong lúc gọi video, bố tôi vô tình để lộ cảnh Giang Quyện đang cặm cụi xem hồ sơ dự thầu. Quầng thâm dưới mắt hắn rõ rệt, chắc là mất ngủ mấy đêm liền. Bố tôi cũng chẳng khá khẩm hơn.
Tôi vừa đỗ xe xong, trên tay còn xách hai bát canh hầm. Bất chợt, một cơn gió mạnh ập đến. Ai đó siết chặt cổ tôi, ép sát vào tường. Hắn ta lại thay đổi hình dạng, không còn là bố Chu Thanh Diễn nữa.
Hắn ta nghiêng đầu, nhìn tôi, giọng lạnh lẽo: "Cô đang thách thức tôi?"
Canh đổ lênh láng trên mặt đất. Tôi nghẹt thở, mặt mày tím tái.
"Cô biết đấy, tôi có thể dễ dàng g.i.ế.c c.h.ế.t những vai phụ không quan trọng." Bàn tay hắn từ từ siết chặt hơn, cổ họng tôi như bị bóp nghẹt.
"Bây giờ, chịu kết hôn chưa?"
Hắn ta thì thầm bên tai tôi. Để có được câu trả lời, hắn ta nới lỏng một ngón tay.
Tôi hít một ngụm khí, yếu ớt: "Nằm mơ."
Hắn ta nghiến răng, khóe miệng nhếch lên đầy nguy hiểm.
Khi tôi tưởng hắn ta sắp vặn gãy cổ mình, tôi nghe thấy một tiếng "bịch" nặng nề.
Mở mắt, cái hệ thống kia đã ngã chỏng vó trên đất. Giang Quyện đạp văng hắn ta, chắn trước mặt tôi, hệ thống rít lên những âm thanh điện tử giận dữ. "Chúng mày dám cản tao hả?"
Tôi xoa xoa cái cổ suýt thì bị bẻ ngoặt, đi đôi giày cao gót gót nhọn giẫm mạnh lên cổ hệ thống.
"Hắn ngon trai thế kia, hay là mày gả cho hắn đi mà trông nom."
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Gả gả gả, tôi thật sự không hiểu, tại sao cái hệ thống này cứ ám ảnh chuyện bắt tôi đi kết hôn thế nhỉ. Nếu kết hôn ngon ăn vậy, thì đến lượt tôi, một con NPC quèn này chắc.
Nó dọa dẫm tôi hết lần này đến lần khác, chẳng qua cũng chỉ muốn tôi phải đi theo cốt truyện c.h.ế.t tiệt, kết hôn cho xong chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cau-ket-voi-phan-dien/chuong-7.html.]
Tôi mà không chịu, nó lại lôi gia đình tôi ra uy hiếp, dụ dỗ. Một khi tôi đã lên xe hoa rồi, thì còn giá trị lợi dụng gì với cái hệ thống này nữa. Rồi nó sẽ nắm thóp tôi, vứt tôi ra đường không thương tiếc.
Tôi tuy là NPC, nhưng không phải loại ngu ngốc. Hệ thống biến mất, tôi nắm lấy tay Giang Quyện.
Giọng tôi khản đặc, hỏi: "Có hứng thú quậy banh cái thế giới nam nữ chính này với tôi không?"
Giang Quyện không đáp, chỉ khẽ bóp lấy đầu ngón tay tôi.
Tôi điên cuồng gây sóng gió khắp nơi, bố tôi và Giang Quyện thì thừa cơ hội đó mà thâu tóm hết sản nghiệp của nhà nam nữ chính.
Chừng nào chưa lật tung cái A thị này lên, tôi còn chưa định dừng tay. Thế giới này dần dà loạn hết cả lên rồi.
Đến khi nam nữ chính cùng xuất hiện trên buổi họp báo, tôi mới giật mình nhận ra hào quang trên người họ đã nhạt đi nhiều lắm rồi. Không còn chói lóa như trước nữa.
Hay phải nói là, không còn chướng mắt như trước nữa mới đúng. Họ đưa ra hàng loạt phản hồi về những tin đồn gần đây. Ví dụ như bố của Chu Thanh Diễn không hề đồng tính.
Thư Chiêu Nguyệt cũng không hề mang thai. Chu Thanh Diễn đã là nam chính thì dĩ nhiên không thể nào bị vô sinh. Họ nói, tất cả mọi chuyện đều là do tôi đứng sau giật dây, gây sóng gió, vì tôi đơn phương yêu Chu Thanh Diễn đến mù quáng. Thế nên tôi mới bày đủ trò, xảo quyệt tính toán.
"Vậy nên..." Thư Chiêu Nguyệt ngập ngừng một chút, rồi đột nhiên nhìn thẳng vào ống kính, như thể muốn xuyên qua màn hình để nhìn thấu tôi. ả ta khẽ cười: "Vậy nên, Khương Tinh, cô cho rằng Giang Quyện sẽ đứng về phía cô sao?"
Chu Thanh Diễn cũng nheo mắt nhìn thẳng vào ống kính, chế nhạo: "Trong cái thế giới này, tất cả mọi nhân vật đều phải phục vụ cho đám nhân vật chính bọn tôi thôi. Khương Tinh, toàn bộ bí mật thương mại cốt lõi của công ty cô đều nằm trong mấy tờ giấy này rồi."
"Đừng phí công giãy giụa nữa." Gã ta vung tay ném những tờ giấy đó thẳng vào ống kính. Hào quang trên người họ lại bắt đầu trở nên chói mắt đến nhức nhối.
Bố tôi ngồi ngay bên cạnh, sắc mặt tái mét. Lúc chuẩn bị hồ sơ dự thầu, hai bố con tôi đã thức trắng bao nhiêu đêm liền. Giờ còn đang húp vội bát hoành thánh Giang Quyện nấu cho trước khi đi, thì hai cái người kia lại bảo tôi bị Giang Quyện đ.â.m sau lưng.
Ống kính máy quay lia đi, Giang Quyện xuất hiện tại buổi họp báo. Thư Chiêu Nguyệt nhoẻn miệng cười nhìn hắn. Tay tôi khẽ run lên. Đáng lẽ tôi phải nghĩ ra chứ, cái lần gặp nhau ở tiệm bánh ngọt kia đâu phải là trùng hợp.
Thở dài một tiếng, thì ra Giang Quyện ở bên cạnh tôi lâu như vậy, cũng chỉ là để dâng "công trạng" cho nữ chính thôi.
Cần gì phải khổ sở vậy chứ? Cần gì phải làm đến thế? Lại còn đứng chung với đám nhân vật chính để phán xét tôi nữa chứ.