CẠN TÌNH - CHƯƠNG 3

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:55:59
Lượt xem: 120

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 3:

 

Anh cũng , chắc là đang bận ở bên cạnh Bạch Thanh Nguyệt.

 

Mới đầu, vẫn còn thấy khó chịu.

 

Thỉnh thoảng nhớ đến những chúng thiết, của thời điểm đó… thực cũng từng với .

 

vốn còn tưởng rằng, cuộc chiến lạnh nhạt sẽ kéo dài mãi, sẽ còn chút dây dưa nào nữa.

 

chấp nhận chuyện đó… là Bạch Thanh Nguyệt.

 

 

Tối thứ sáu.

 

Khi rời thư viện thì 10 giờ rưỡi.

 

Con đường lúc gần như ai.

 

Hôm , xui xẻo đụng một cảnh bắt nạt.

 

Hai cô gái giữ chặt lấy Bạch Thanh Nguyệt, còn một đứa khác thì liên tục tát cô điên cuồng, đ.á.n.h chửi:

 

“Miệng mày thối thế hả? Tao đưa bạn trai về ký túc xá thì ? Cần gì mày chạy méc cố vấn? Mọi chuyện thì liên quan gì đến mày hả?”

 

Mặt Bạch Thanh Nguyệt lúc sưng lên.

 

Vì đây là con đường duy nhất để về ký túc, nên đành ở phía xa, trong lòng chút d.a.o động.

 

chỉ mong bọn họ đ.á.n.h nhanh nhanh một chút biến , để còn về nghỉ ngơi.

 

May là chỉ vài phút , thấy cô phản kháng, họ cũng xả giận xong, nên ném cô xuống đất bỏ .

 

“Nhìn đủ ?”

 

Bạch Thanh Nguyệt vẫn bệt đất, bỗng lạnh giọng cất tiếng.

 

bình thản bước :

 

hứng thú chuyện của các . chỉ ngang qua thôi.”

 

bật :

 

“Chị tưởng là họ đ.á.n.h méc cố vấn ?”

 

Bạch Thanh Nguyệt đưa tay vén nhẹ tóc sang một bên:

 

“Cô đ.á.n.h vì chuyện méc cố vấn .”

 

“Là vì bạn trai của cô thích nên cô mới tức.”

 

tiếp, giọng bình thản như đang khoe chiến tích:

 

cũng chẳng buồn bã gì . Vì điều đó chứng minh rằng: Chỉ cần ở đó, thì sẽ một đám con trai tranh thích .”

 

“Bao gồm cả… Bùi Tư Hành.”

 

nhếch môi .

 

Một cảm giác ghê tởm dâng thẳng lên cổ họng .

 

“Liên quan gì đến .”

 

như nghĩ, Bạch Thanh Nguyệt hề trong sáng như vẻ bề ngoài.

 

thêm nửa lời.

 

Khi định , cô bỗng như phát điên, bật dậy chạy đến túm lấy .

 

“Chị thích Bùi Tư Hành đúng ?”

 

“Tiếc quá, thích cơ.”

 

, nở nụ ngạo nghễ.

 

hất mạnh tay cô :

 

“Cô bệnh hả?”

 

Ngay khoảnh khắc đó, Bạch Thanh Nguyệt liền giả bộ loạng choạng, bịch một tiếng ngã xuống đất.

 

khựng .

 

dùng lực mạnh đến .

 

“Hứa Chiêu!”

 

cứng đờ .

 

Giọng phía đối với quá đỗi quen thuộc.

 

Bùi Tư Hành chạy vụt qua , đến đỡ Bạch Thanh Nguyệt dậy.

 

Anh khẽ vén tóc cô , thấy vết tát đỏ mặt.

 

Ánh mắt sang vô cùng lạnh lẽo.

 

là quá mức ch.ó má mà.

 

“Không em đ.á.n.h cô . Đừng em kiểu đó.”

 

Bùi Tư Hành như thấy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/can-tinh/chuong-3.html.]

Anh chỉ cúi xuống, thấp giọng hỏi Bạch Thanh Nguyệt:

 

“Là cô đ.á.n.h em ?”

 

Bạch Thanh Nguyệt yếu ớt, mắt ngấn nước:

 

“Thôi mà học trưởng…”

 

như chẳng khác gì ngầm thừa nhận.

 

bật vì tức:

 

“Tin thì tùy.”

 

bước thì Bùi Tư Hành chặn ngay mặt.

 

“Bùi Tư Hành, em sẽ xin .”

 

, thì cớ gì xin ?

 

Giọng lúc lạnh đến mức chút cảm xúc:

 

“Được thôi.”

 

sững .

 

Một linh cảm chẳng lành dâng lên.

 

“Thanh Nguyệt, đây.”

 

Anh gọi cô đến.

 

“Đánh .” - .

 

trân trân Bùi Tư Hành.

 

thật sự thể tin nổi mắt là cùng lớn lên.

 

Anh cúi mắt xuống, :

 

“Ba em lẽ nuông chiều em quá . Họ nuông chiều em đến mức khiến em trở nên thế … em thậm chí còn học cái thói bắt nạt khác.”

 

Bàn tay đang thả xuống của siết chặt đến trắng bệch.

 

“Anh nghĩ một em thể đ.á.n.h cô thành như ?”

 

với , câu trả lời định sẵn.

 

Trong mắt , chỉ là kè đang nguỵ biện.

 

Giọng hề ấm:

 

“Anh tự tay động em.”

 

sang Bạch Thanh Nguyệt, giọng khàn :

 

“Rốt cuộc cô cái gì?”

 

Ngay khoảnh khắc đó, Bạch Thanh Nguyệt oà , như sụp đổ.

 

bước đến mặt , tát thẳng mặt một cái thật mạnh.

 

“Chị là đại tiểu thư giàu ! Còn em thì nghèo đến mức học phí cũng may mượn khắp nơi!”

 

“Người như em dám phản kháng chị chứ? Tiền t.h.u.ố.c men đó em trả nổi ?! Nếu chị trả thù chuyện ở thủy cung hôm đó, thì cứ thẳng !”

 

“Nếu em chuyện chị ý với học trưởng, em né còn kịp… em ngờ chị nhẫn tâm như chứ…”

 

đánh, , gào mặt :

 

“Chỉ vì em là sinh viên nghèo, gia đình khá giả như chị, nên chị quyền giày xéo em đúng ?!”

 

tức run cả , kiềm nên định giơ tay tát trả … nhưng Bùi Tư Hành chụp lấy cổ tay .

 

“Hứa Chiêu.”

 

Ánh mắt như một kẻ xa lạ.

 

“Em cũng nên nhận một bài học .”

 

Lời dứt, liền hất mạnh ngã xuống đất.

 

ngẩng đầu bóng lưng hai họ rời trong ánh trăng.

 

Giọng khàn đặc, lạnh lẽo như sương đêm:

 

“Bùi Tư Hành.”

 

“Mười năm quen nhận nhầm một con ch.ó thành …”

 

chuyện hôm nay… tuyệt đối dừng ở đây .”

 

Bước chân khựng một nhịp.

 

vẫn hề đầu.

 

Con đường đó quá hẻo lánh, hề camera.

 

Ba cô gái chắc chắn cũng sẽ bao giờ thừa nhận chuyện đ.á.n.h .

 

cách nào để tự biện minh.

 

Một lúc lâu , mới vịn tường dậy, im lặng về phía ký túc xá.

 

Loading...