CẠN TÌNH - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-12-09 15:55:12
Lượt xem: 93

Văn án:

 

và Bùi Tư Hành lớn lên bên từ lúc cả hai còn nhỏ.

 

Anh lúc nào cũng tỏ lạnh nhạt với … thế mà dành một sự quan tâm đặc biệt cho một học mới đến.

 

Tất cả đều : cái nổi tiếng lạnh lùng , cuối cùng cũng động lòng .

 

Hôm đó, khi và cô cùng kẹt trong đám cháy.

 

Anh hề do dự, mà lao tới bế cô học rời khỏi đó.

 

Bảy năm âm thầm thích của … đến đây cũng kết thúc .

 

Vậy mà khi một nam sinh khác tới tỏ tình với , nắm chặt lấy cổ tay , giọng nghẹn ngào còn run rẩy:

 

“Chưa gì mà lòng ? Em thích ?”

 

 

Chương 1:

 

khu giảng đường phơi nắng hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng đợi Bùi Tư Hành bước .

 

“Bùi Tư Hành!” - kêu chạy đến mặt .

 

Anh đưa tay lên, khẽ dùng mu bàn tay chạm gò má đỏ lên vì nắng của , mày nhíu :

 

“Em đợi ở đây bao lâu ?”

 

“Hơn nửa tiếng .”

 

Anh nắm cổ tay , kéo về phía đình nghỉ mát phía .

 

“Em bản sợ nướng chín luôn ?”

 

Anh khẽ bật một tiếng đầy lười biếng, đưa hai tay nâng lấy mặt , giúp hạ bớt nóng vì phơi nắng.

 

thoải mái cọ mặt bàn tay mát lạnh , mới nhỏ giọng :

 

“Thứ bảy tiết… thủy cung với em nhé?”

 

Anh hề rằng… dự định tỏ tình với hôm đó.

 

Động tác của khựng .

 

“Thứ bảy hẹn với khác . Em tự tìm ai đó với .”

 

Một dự cảm lành bỗng dâng lên trong lòng, ngập ngừng hỏi:

 

“Anh… hẹn với ai ?”

 

“Bạch Thanh Nguyệt.”

 

Cái tên nhắc đến quá nhiều .

 

là học cùng khoa với .

 

Gần đây trong trường thường truyền tai nhiều lời đồn về họ.

 

Một vốn lúc nào cũng xa cách, với ai cũng giữ cách như , mà gần đây đặc biệt quan tâm đến một cô học .

 

Mọi đều :

 

“Nam thần lạnh lùng ba năm nay cuối cùng cũng động lòng .”

 

Nhìn bóng lưng rời , bất giác thấy mắt mờ .

 

Có lẽ… lời tỏ tình mà cẩn thận chuẩn , cuối cùng cũng chỉ đổi về một cái kết thất bại.

 

 

Thứ bảy hôm đó, vẫn một đến thủy cung như kế hoạch.

 

ngờ gặp Bùi Tư Hành và Bạch Thanh Nguyệt ở đây.

 

“Sao em ở đây?” - Anh ngước mắt về phía .

 

xuống cánh tay của họ, cả hai đều đeo vòng tay hình cá heo, giống hệt đồ đôi.

 

Khóe môi giật nhẹ.

 

“Em với từ mấy hôm mà. Em sẽ đến thủy cung hôm nay.”

 

Có lẽ giọng khó chịu, nên mặt tối sầm , ánh mắt mang theo sự trách cứ:

 

“Em đang gây chuyện gì ?”

 

Bạch Thanh Nguyệt chớp chớp mắt :

 

“Chị ơi, chúng cùng nhé?”

 

Không đợi kịp từ chối, cô thiết khoác lấy tay .

 

Bởi vì chỉ vài giây hối hận vì rút tay ngay lập tức.

 

Lúc ngang một quầy mini game, chúng nhân viên chặn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/can-tinh/chuong-1.html.]

Chủ quầy hai bọn họ, tít mắt:

 

“Các cặp đôi tham gia hoạt động sẽ tặng một gấu bông cá heo phiên bản giới hạn nha!”

 

Không khí lập tức trở nên ngại ngùng.

 

Có lẽ vì họ đều đeo vòng đôi còn thì , nên chủ quầy mặc nhiên cho rằng họ là một cặp.

 

Bạch Thanh Nguyệt khẽ kéo tay áo :

 

“Xin , vì em mà khiến chủ quầy hiểu lầm ạ.”

 

Bùi Tư Hành cúi đầu hỏi:

 

“Em thích con cá heo đó ?”

 

trả lời, chỉ chằm chằm món đồ chơi , đôi mắt long lanh như chứa cả bầu trời .

 

Vậy là đồng ý tham gia hoạt động ngay ở mắt .

 

Trò chơi thật đơn giản: nam bế nữ một vòng quanh khu trưng bày.

 

bên cạnh, bế bổng Bạch Thanh Nguyệt lên một cách nhẹ nhàng như chẳng tốn chút sức lực nào.

 

Mọi xung quanh bắt đầu reo hò, cợt.

 

Có vài còn lén giơ điện thoại lên chụp hình.

 

Bùi Tư Hành phát hiện , liền ôm chặt Bạch Thanh Nguyệt trong lòng, che chở để cô chụp trúng gương mặt.

 

Rồi nhíu mày, khó chịu liếc đám .

 

Động tác đầy bảo vệ dễ gây những suy nghĩ khác.

 

Sóng mũi thấy cay cay.

 

Một ký ức trong chợt ùa về, bởi vì suốt mười năm quen , từng bế lấy một .

 

Hồi học cấp ba, trật chân.

 

Anh chỉ bên cạnh chờ ba đến đón.

 

Giọng lúc đó vô cùng hờ hững:

 

“Đừng mơ là sẽ bế em về. Anh sẽ bế bất kỳ cô gái nào, trừ bạn gái của .”

 

…Vậy là quên câu đó ?

 

Hay là…

 

Anh sớm coi cô như bạn gái của ?

 

 

vốn định bỏ cho xong, nhưng nỡ bỏ lỡ tiết mục cá heo biểu diễn mà mong đợi bao lâu nay.

 

Vì thế, đành cố kìm nén cảm giác ngột ngạt ở trong ngực, cố coi như xung quanh chỉ .

 

Bùi Tư Hành rõ ràng thích cá heo.

 

Vậy mà ngay cả một câu hỏi: “Em con gấu bông đó ?” cũng chẳng thèm .

 

Lúc biểu diễn, cá heo lao lên rơi xuống nước, nước bên trong b.ắ.n lên tung tóe.

 

Ba chúng gần nhất, kịp tránh .

 

Bùi Tư Hành ở giữa, nhưng theo bản năng nghiêng về phía Bạch Thanh Nguyệt, che phần lớn nước b.ắ.n .

 

Còn thì… ướt át như rơi xuống hồ.

 

“Em ? Có ướt nhiều ?”

 

Anh thèm quan tâm áo cũng ướt sũng, mà chỉ sốt ruột hỏi cô :

 

“Nước lạnh lắm, em mà dính sẽ cảm lạnh mất.”

 

Bạch Thanh Nguyệt cuống quýt rút khăn giấy, vội vàng lau nước trán :

 

“Em , học trưởng ướt hết .”

 

Mãi đến khi nhân viên chạy tới đưa khăn tắm :

 

“Cô bé, xin nhé, hàng rào chống nước hôm nay hỏng nên để nước tạt qua .”

 

cảm ơn.”

 

nhận lấy khăn.

 

Đến lúc , hai bọn họ mới , như sực nhớ cũng nước tạt ướt hết cả .

 

 

 

“Chị khăn giấy ạ?” - Bạch Thanh Nguyệt dò hỏi.

 

lờ , tự lau .

 

“Hứa Chiêu, Thanh Nguyệt hỏi em mà em thấy ?” - Bùi Tư Hành trầm giọng chất vấn.

 

hít sâu một , nuốt ngược cảm giác cay cay nơi hốc mắt xuống.

Loading...